Mà tình hình ở Địa Kiếm sơn như thế nào, trong mấy chục tỷ năm qua, sớm đã
được vô số người kiểm nghiệm.
Chỗ nào là của kiếm tâm bi ai, chỗ nào là kiếm tâm Kim, tất cả mọi người đều
biết rất rõ.
Cho nên nếu đổi lại là một kiếm tu khác, trước khi tiến vào thì sẽ lựa chọn
những hướng đi khác nhau, rồi sau đó mới vào núi.
Suy cho cùng, sự am hiểu của mỗi người về Kiếm Tâm đều không giống nhau.
Chỉ có duy nhất Khương chưởng môn là cái gì cũng không biết, cứ tùy tiện
bước đại vào trong một cánh cửa nào đó.
Mà nơi này, là khu vực của kiếm tâm Mộc.
Trước mắt là trường kiếm, đoạn kiếm, trọng kiếm,tế kiếm, cự kiếm… Dường
như không có chỗ nào không vây lấy!
Mà tất cả những loại kiếm đó đều có chung một đặc điểm, chính là hơi thở hệ
Mộc mãnh liệt của nó.
“Đây là màn thí luyện của Kiếm tâm Mộc.”
Thương Linh suy tính một hồi cuối cùng cũng đi theo hắn đến đây.
Đương nhiên bản thân Kiếm Tâm mộc không phải chỉ đơn thuần là một thanh
kiếm gỗ, chẳng qua là Địa kiếm sơn làm cho Kiếm Tâm càng thêm cụ thể hoá
mà thôi.
Trên thực tế, bản thân thanh Mộc kiếm này chính là do quy tắc thiên địa biến
thành.
“Ta đây nên hành động như thế nào đây?”
Khương Thành vừa hỏi câu này xong, ngay lập tức đã phải hứng lấy sự công
kích của những thanh Mộc kiếm.
Vì thế hắn chỉ có thể vung kiếm lên đón lấy nó.
Sau đó, hắn liền cảm thấy vô cùng mất sức.
Địa Kiếm sơn quả thật thần kỳ, ngươi đi vào là cảnh giới nào, thì sẽ đụng phải
chính cảnh giới đó công kích lại.
Khương Thành đã đạt tới cảnh giới chuẩn Đế hậu kỳ, cho nên sự tấn công mà
hiện tại hắn đang lọt vào chính là cấp bậc chuẩn Đế hậu kỳ.
Mặt khác, bây giờ hắn chỉ có thể sử dụng quy tắc kiếm.
Mà lạc ấn qui tắc kiếm của hắn, chỉ mới đạt được cấp bậc Chuẩn Đế sơ kì.
Lực chiến đấu của Chuẩn Đế, đa phần là dựa vào lạc ấn của quy tắc.
Đụng phải cảnh giới Chuẩn Đế hậu kỳ, mà lạc ấn của quy tắc chỉ là Chuẩn Đế
kỳ đầu, khiến cho lực chiến đấu trước mắt của hắn chỉ có thể tương đương với
một Chuẩn Đế trung kỳ bình thường đầy thất bại.
Căn bản không thể ngăn cản được sự công kích của Chuẩn Đế hậu kỳ.
Kiểu chiến đấu không cân sức này, vốn dĩ không nên xuất hiện ở một nơi đại
đạo đứng đầu thiên địa như Địa kiếm sơn.
Nếu đổi lại là một Chuẩn Đế khác, tuyệt đối cũng sẽ không đụng phải loại
chuyện này.
Hơn nữa lạc ấn qui tắc kiếm của Chuẩn Đế, đều là có cảnh giới cùng trình độ
với tu vi.
Mà kiếm tu nếu không lựa chọn lạc ấn của quy tắc kiếm, thì ít nhất cũng sẽ có
cái tương ứng với kiếm tâm, còn có thể chặn được một lát.
Khương chưởng môn cũng coi như rất cố gắng.
Lần này hắn thực sự rất muốn lĩnh ngộ qua Kiếm Tâm một chút, lạc ấn của quy
tắc kiếm này cũng đã dùng tới cực hạn rồi.
Nhưng thật tiếc rằng, sức lực chênh lệch quá lớn.
Những kiếm thuật đại viên mãn mà hắn từng học thậm chí đều không thể triển
khai, cũng đã sắp bị đánh bại rồi.
Dưới tình huống này, còn nói đến tăng thêm độ lĩnh ngộ Kiếm Tâm gì nữa chứ?
Ngay cả tính mạng còn gặp nguy hiểm.
Hiển nhiên Thương Linh cũng không ngờ sẽ xảy ra chuyện này.
“Mau lui ra ngoài đi!”
“Tình huống này quá đặc biệt, cơ duyên có lẽ không hợp với ngươi!”
“Không cần thể hiện!”
Chỉ là, Khương Thành sao có thể lui?
Trước khi tiến vào, đã mạnh miệng nói quá trời, nếu cứ như vậy ỉu xìu lui ra,
nhất định sẽ mất hết mặt mũi.
Bây giờ bản thân đã nổi tiếng như vậy, không bao lâu nữa, sẽ lan truyền trên
toàn bộ Lục giới.
Kiếp tâm Khương Thành chỉ mới ở được trên Địa kiếm sơn được một phút,
ngay sau đó đã bị đánh văng ra ngoài, xác lập kỷ lục “ngắn nhất”!
Khương Thành là Chuẩn Đế có thiên phú kiếm thuật kém cỏi nhất trong lịch sử!
Đúng là một kẻ vô dụng!
Nghĩ tới cảnh tượng đó, vẻ mặt Khương Thành hận không thể chết ngay cho đỡ
xấu hổ.
Vì thế, hắn đã được chết như ý nguyện.
Có lẽ trong Địa kiếm sơn này, hắn là người đầu tiên bị giết chết khi “cảm ngộ tu
luyện” phải không?
Chung quy là vì những người khác khi cảm thấy không đánh được nữa, cũng sẽ
biết lựa thời điểm thích hợp mà lui ra ngoài.
Đúng như suy đoán, tiếng hệ thống nhắc nhở, đã vang lên.
“Tinh! Ký chủ đã bị giết, đang xác định sức mạnh của kẻ địch, chuẩn bị phương
án sống lại!”
Khương Thành đầy sự mong đợi.
Bởi vì lạc ấn quy tắc kiếm của bản thân không theo kịp cảnh giới của tu vi, cho
nên mới bị giết.
Hệ thống có thể trực tiếp tăng lạc ấn qui tắc kiếm của hắn lên tới Chuẩn Đế hậu
kỳ hay không?
Nếu được như vậy, lần hành động này của hắn trước mắt coi như đã đạt được
mục đích rồi.
Tuy nhiên, điều mà hắn chờ mong cũng đã không được như ý nguyện.
“Tinh! Ký chủ đạt được Kiếm tâm Mộc!”
“Tinh! Ký chủ sống lại!”
Phương án giải quyết lần này của hệ thống chỉ coi như là hốt thuốc đúng bệnh
mà thôi.
Khảo nghiệm của chỗ này là Kiếm tâm Mộc, vậy thì cho ngươi Kiếm tâm Mộc.
Sau khi Khương Thành sống lại, thì phát hiện lạc ấn quy tắc của mình, cũng đã
có tăng lên nhất định.
Tuy rằng còn chưa đạt tới tiêu chuẩn của Chuẩn Đế trung kỳ, nhưng xem như
cũng đã có tiến bộ vượt bậc.
Trừ cái này ra, thay đổi lớn nhất chính là trong bộ óc trống rỗng đã hiểu ra được
nhiều thêm một đống thứ liên quan đến Kiếm tâm Mộc.
Sau khi hắn sống lại, những thanh Mộc kiếm ở bên ngoài lại bắt đầu tấn công
một lần nữa.
Khương Thành vung thanh trường kiếm đánh trả, Mộc ý cảnh bao vây bốn phía,
muốn làm gì thì làm, vậy mà còn thuần túy hơn mấy cái Mộc kiếm kia!
Vốn dĩ là tiết tấu do Mộc kiếm chi phối, thế nhưng bây giờ nó đã biến thành
kiếm của hắn đi lôi kéo những thanh Mộc kiếm khác.
Tựa như cây kiếm của hắn đã trở thành thủ lĩnh của chúng nó.
Chỉ trong khoảng nửa khắc ngắn ngủi, vô số thanh Mộc kiếm đã bị tan rã.
Bởi vì sự thay đổi này của hắn này, tất cả những Mộc kiếm trên cấp của Mộc
Kiếm Tâm cũng đột nhiên tăng lên bậc lên, lại một lần nữa muốn áp chế hắn.
Hai bên tranh đấu với nhau, khí tức của Mộc Kiếm Tâm gần như muốn vùi lấp
hết cả một mảng không gian nơi này.
Thậm chí toàn bộ Địa kiếm sơn cũng vì thế mà chấn động.
Rõ ràng cảnh giới của quy tắc kiếm vẫn bị đàn áp, nhưng rốt cuộc hiện tại hắn
lại không cảm giác được một chút nguy hiểm nào.
Đại dương Mộc ý cảnh chính là mãnh liệt mênh mông như thế!
Thế nhưng, người dẫn dắt sóng triều là hắn…
Sau khi hắn múa xong một màn kiếm pháp đại viên mãn của mình, đột nhiên
Mộc kiếm ở bốn phía đồng thời hóa thành bột gỗ nát vụn!
Rơi xuống ào ào!
Tất cả Mộc kiếm đều biến mất.
Sau đó, sơn cốc này trở nên cực kỳ bình thường, trước mắt đã không còn bất cứ
trở ngại gì với hắn.
Hắn thông qua rồi.
Bên ngoài, những nhóm kiếm tu chờ chế giễu còn đang đứng bàn tán hi hi ha
ha.
“Không có kiếm tâm, lại không có lạc ấn của quy tắc kiếm, chắc hắn bị giết
thôi?”
“Sẽ không đâu, chịu đựng không nổi nữa, hắn sẽ ra ngoài thôi!”
“Ha ha ha, chuyện này quá tức cười.”
Khương Thành suy đoán thật không sai, nếu vừa rồi hắn lui ra ngoài, nhất định
sẽ mất hết mặt mũi.
Những người này không dám nói thẳng mặt hắn, nhưng sau đấy chắc chắn sẽ
truyền đi khắp Lục giới.
Mọi người ở đây đều nhón chân mong chờ, đợi tới lúc Khương chưởng môn
chán nản đi ra, mà Địa kiếm sơn, khu vực thuộc về Mộc Kiếm Tâm bỗng nhiên
phát ra ánh sáng chín màu xông thẳng lên trời!
Luồng hào quang đó giao hòa chiếu sáng lẫn nhau, ẩn chứa Mộc ý cảnh ảo diệu
vô tận, mỗi một tia sáng đều đại biểu cho một tầng cảnh giới.
Chỉ mới nhìn qua một cái, đều khiến cho mọi kiếm tu phải tâm mê ý loạn!
Đó là quy tắc kiếm cốt lõi trong cấp bậc kiếm tâm…
Sắc mặt mọi người biến đổi lớn, phảng phất như thấy được kỳ tích.
Một vài kiếm tu thậm chí còn vì quá khiếp sợ, suýt chút nữa rơi từ giữa không
trung xuống.
“Cửu giai Kiếm Tâm dị tượng!”
“Đây là Cửu giai Mộc Kiếm Tâm sao!”
“Cấp bậc Kiếm Tâm tối cao, thế mà ta đã được chứng kiến sự xuất hiện của nó
rồi ư?”
Mỗi loại Kiếm Tâm đều có cấp bậc Cửu giai.
Đạt tới Cửu giai, uy năng của ý cảnh kiếm pháp nhất định đạt tới cực hạn.
Nhưng kiếm tu của Tiên giới giống như hằng hà sa số, mà người có thể lĩnh ngộ
Kiếm Tâm đạt đến trình độ này, lại chỉ có mấy người ít ỏi.
Mặc dù Lăng Tinh và Bi Ai là thiên tài kiếm đạo tuyệt thế, nhưng Kiếm Tâm
cũng vẫn chỉ là Thất giai.
Thứ này, là loại quy tắc kiếm mà sẽ không tăng lên theo cảnh giới tu vi, nó chỉ
dựa trên tầm hiểu biết về kiếm đạo.
Không đạt được sự tinh thông, cả đời cũng đừng nghĩ sẽ tăng cấp