Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 567




Cái gì?

Tinh luyện thành công rồi?

Thực lòng mà nói, khi nghe thấy câu này, mọi người chỉ có cảm giác như vừa

nghe thấy một trò đùa ngớ ngẩn nhất trên đời mà thôi.

Mười mấy ngày, tinh luyện hơn mười ngàn bình Tiên đan cửu phẩm?

Có thằng ngu mới tin!

“Ngươi vẫn còn muốn chơi bọn ta nữa sao?”

Lang Lâm Tiên Đế vẫn chưa hết tức giận, hung hãn mở một bình dược trong số

đó.

Nhưng sau đó, cả người hắn suýt chút nữa đã hóa đá.

“Sao thế?”

Giáng Hàn Tiên Đế sững sờ, cũng vội vàng mở một bình ra.

Sau đó cũng hét lên: “Chuyện này là không thể!”

Nàng lần lượt mở hết bình này đến bình khác, vẻ mặt càng ngày càng đặc sắc

hơn.

Thật sự rất giống với bị người khác hung hãn đấm cho mấy trăm phát, cảm xúc

lẫn lộn đều thể hiện trên khuôn mặt xinh đẹp, thanh tú của nàng.

Những người khác nhìn thấy chuyện này, cũng nháo nhào mở một số bình trong

số đó ra để kiểm tra.

Sau đó, những tiếng hét kinh ngạc nối tiếp nhau không dứt, lúc trầm lúc bổng.

“Cửu Chuyển Ngọc Chi Đan!”

“Thái Thanh Nhập Hư Đan!”

“Vô Nguyên Huyết Sát Đan!”

“Thật sự là Tiên đan cửu phẩm rồi!”

“Trời ơi…”

“Hơn nữa phẩm chất hình như đều là cực phẩm không tì vết!”

“Tất cả! Tất cả đều là Tiên đan cửu phẩm!”

Mười hai ngàn bình, tất cả đều là Tiên đan cửu phẩm, không có ngoại lệ!

Số lượng Tiên đan trong mỗi bình khoảng 20 viên đến 50 viên.

Còn về chủng loại, tất cả có hơn sáu mươi loại.

Bất luận là về số lượng hay phẩm chất của đan được luyện thành, đều đủ để

khiến tất cả các Tiên Đế và Chuẩn Đế ở đây ngạt thở.

Nghĩ kĩ lại, nếu như số nguyên liệu kia của bọn họ mà đem đưa cho Tiên đan sư

cửu phẩm khác tinh luyện, sau đó lấy một nửa để báo đáp cho đối phương…

Vậy thì bây giờ số Tiên đan có trong tay, sợ là, nhiều nhất cũng chỉ có ba ngàn

bình mà thôi.

Niềm vui siêu to lớn này, gần như đã khiến tất cả mọi người đầu óc mê muội.

Nhất là hai vị Tiên đan sư bát phẩm kia, lúc này càng hồn bay phách lạc, nghi

ngờ nhân sinh hơn.

Trước đây, lúc được triệu đến chỗ này, trong lòng bọn họ còn hơi phản đối.

Tiên đan sư cửu phẩm?

Coi đây là rau cải trắng sao, tùy tiện là có thể moi ra một người à?

Bọn họ đã tiếp xúc với việc luyện đan hàng tỷ năm rồi, không phải là không biết

độ khó của việc này.

Không chỉ cần sự tập trung, chuyên chú và kinh nghiệm tích lũy từ năm này qua

tháng nọ, mà còn cần sự xuất sắc về thiên phú đặc biệt nữa.

Cho dù là Tiên Đế có muốn bước vào cửa này, cũng gần như là không có khả

năng.

Chuyện này rất có khả năng là giả danh lừa bịp.

Chỉ là Tiên Đế ở trước mặt, lại thêm cả lực uy hiếp của bản thân Thành Ca cũng

rất mạnh, nên bọn họ cũng không dám nói gì trước mặt mọi người.

Nhưng mà bây giờ, bọn họ không nhịn nổi nữa.

“Chuyện này là không thể…”

“Đây là giả…”

“Không thể nào làm được chuyện này!”

Mấy chục ngày đã tạo ra được hơn mười ngàn bình Tiên đan.

Đừng nói là cửu phẩm, cho dù là nhất phẩm cũng không thể nào làm được.

Coi việc luyện đan này là sao chép hàng loạt sao?

Huống hồ phẩm chất lại còn đồng đều, tất cả đều là cực phẩm không tì vết hiếm

thấy.

Có nghĩa là hiệu quả và giá trị của mỗi viên Tiên đan cửu phẩm ở đây, đều vượt

xa Tiên đan cùng cấp khác trên thị trường mấy lần.

Loại chuyện khó bề tưởng tượng, đến mức hoang đường như thế này, đã đập nát

một cách triệt để những kinh nghiệm luyện đan trước đây của bọn họ, làm cho

tất cả những kiến thức thường thức của bọn họ lộn xộn, rối bời luôn.

Thậm chí khiến bọn họ sinh ra tự hoài nghi chính bản thân mình.

“Có phải lúc vừa bắt đầu ngươi đã chuẩn bị trước nhiều Tiên đan cửu phẩm như

thế này rồi đúng không?”

“Nhất định là như thế!”

“Ngươi căn bản không thể luyện ra nhiều Tiên đan cửu phẩm như thế được!”

“Ngươi cố ý lấy ra chỗ Tiên đan đã chuẩn bị trước này để lấy lòng mọi người,

lòe với thiên hạ!”

Lang Lâm Tiên Đế và Giáng Hàn Tiên Đế, cùng với các Chuẩn Đế khác không

hề hùa theo bọn họ, ngược lại còn bày ra vẻ mặt thông cảm nhìn hai người bọn

họ.

Ài, thật là đáng thương.

Hai vị đại sư này chịu sự chấn động quá lớn, chỉ e là trong thời gian ngắn thần

trí không thể phục hồi như bình thường được.

Bởi vì người bình thường không thể nói ra những điều này được.

Làm ơn, hai người các ngươi có từng nghĩ nhiều Tiên đan cửu phẩm như thế

này thì giá trị cao đến mức nào không hả?

Ai có thể một hơi lấy ra nhiều như thế chứ?

Hơn nữa ý đồ cái gì chứ?

Chỗ này là giao cho chúng ta đấy.

Chỉ vì khoe mẽ một chút, mà trả một cái giá lớn như vậy, não bị hỏng rồi à?

Huống hồ, kiểm kê kỹ càng một chút, hơn sáu mươi loại Tiên đan này quả thật

vừa hay chính là những loại mà số nguyên liệu trước đó bọn họ cũng cấp có thể

luyện được.

Cũng có nghĩa là, đây thật sự là vừa mới luyện ra ban nãy.

Ngay cả khi vấn đề này không cách nào giải thích đi được nữa, thì cũng không

thể nào thay đổi được sự thật này.

Lang Lâm Tiên Đế hít một hơi thật sâu, rồi hạ lệnh.

“Đưa hai vị đại sư đi nghỉ ngơi.”

Hắn không hy vọng hai tên này tiếp tục nói xằng nói vậy nữa, nhỡ đâu chọc

giận Khương đại sư thì biết làm thế nào?

Bây giờ trong mắt bọn họ, vị Kiếp tâm Thành Ca này đã trở thành người quý

giá nhất trong Tiên giới rồi.

Mâu Vũ cũng bị cả núi Tiên đan này dọa cho mất hồn mất vía, rất lâu sau mới

định thần lại.

Vị mỹ nữ này nắm chặt lấy cánh tay Thánh Ca, liên tục hỏi: “Sao ngươi làm

được vậy?”

“Thế này cũng quá nhanh rồi đi?”

“Hơn nữa phẩm chất lại toàn là cực phẩm…”

Vừa nãy nàng còn dự tính Khương Thành luyện đan nhanh hơn người khác,

đoán chừng chỉ cần một chục ngàn năm là có thể luyện xong rồi.

Kết quả người ta chỉ dùng có nửa tháng, có dùng hai từ kỳ tích cũng không cách

nào giải thích được.

Bất luận thế nào, thì chuyện này cũng khiến nàng không thể nào hiểu nổi.

Những người khác cũng nháo nhào gật đầu, đây cũng là điều mà bọn họ cực kỳ

muốn hỏi.

Mà kiểu kinh sợ kiểu khiến người ta hoài nghi nhân sinh này, khiến cho tâm hồn

làm màu của Thành Ca đạt được sự thỏa mãn vô cùng to lớn.

Ngửi mùi thơm dịu dàng trên cơ thể nàng, càng khiến hắn cảm thấy sảng khoái

hơn.

“Ta đã nói rồi, thứ mà ta dùng là Đại Mộng Luyện Đan Pháp, đây là bí mật bất

truyền của ta.”

Tất cả mọi người đều rất bất lực.

Được được được, bọn ta biết Đại Mộng Luyện Đan Pháp của ngươi rất thần kỳ,

nhưng thần kỳ đến mức này thì cũng hơi quá rồi có phải không?

Mâu Vũ thật sự rất tò mò.

“Không phải ta đang nghe ngóng dò la thủ pháp cơ mật của ngươi đâu, chỉ là

mới qua có mười mấy ngày, sao ngươi có thể luyện nhanh như thế được, hoàn

toàn không phù hợp với lẽ thường ấy?”

“Ta còn nhớ lần trước ngươi luyện một lò Tiên đan bát phẩm, tốt xấu gì cũng

mất mấy chục ngày!”

“Đây còn là Tiên đan cửu phẩm, mười mấy ngày đã hơn chục ngàn lò…”

Thành Ca cũng biết điều này quả thật quá bất thường.

Ta cũng không thể nói cho ngươi biết, thanh tiến trình load một tí đã được một

lò rồi được!

Lần này không chỉ luyện hết phần của Thiên Khu Các.

Số Tiên dược và Tiên thảo lừa được từ Bích Lạc Tâm Cung, cũng được luyện

hết thành Tiên đan rồi.

Số nguyên liệu mà lần này ca đây luyện xong, còn nhiều hơn các ngươi nghĩ

gấp mấy lần cơ!

Hơn nữa, sau khi luyện xong, còn cố ý lề mề thêm hai ngày…

Chỉ là anh đây trái tim nhân hậu, không muốn nói ra để tránh cho trái tim bé

bỏng yếu ớt của các ngươi bị kích thích.

Thế là, hắn cố ý làm cho sắc mặt của mình trở thành bộ dạng nhợt nhạt, bơ phờ,

yếu ớt, tiều tùy, nguyên khí bị tổn thương nghiêm trọng.

Sau đó, thuận thế ngã vào vòng tay mềm mại của Mâu Tiên nữ.

Đôi mắt đẹp của Mâu Vũ khẽ nheo lại, tên này dựa sát vào người nàng thì cũng

thôi, thế mà lại còn coi ngực của nàng như gối đầu, cọ đi cọ lại ở trên đó!

Nàng tự hỏi thế này có phải là đang cố tình lợi dụng nàng hay không.

“Thật ra, Đại Mộng Luyện Đan Thuật… là một loại cấm thuật.”

Thành Ca ho nhẹ hai tiếng.

“Tốc độ luyện đan này, là do đốt cháy tinh huyết và sức sống sinh mệnh của ta

đem lại…”

Cái gì?

Mâu Vũ vốn còn định đẩy hắn ra, chớp mắt lại thấy kinh sợ!

Chả trách hắn yếu ớt như thế, hóa ra… lại phải trả cái giá đắt như thế sao?

Những người khác cũng lộ ra vẻ sợ hãi lại xúc động.

Đến cấp độ Chuẩn Đế, hơi tổn thất một tí tinh huyết thôi cũng đã là sự hao tổn

vô cùng to lớn rồi.

Huống hồ còn phải đốt cháy sức sống của sinh mệnh?

Đây là việc làm tổn hại đến căn cơ tu luyện đó!

Mâu Vũ vốn dĩ không hề bận tâm, nhưng trái tim đang xúc động của nàng lại

không cách nào bình tĩnh được nữa.

Tay phải trắng muốt như ngọc của nàng run rẩy, nhẹ nhàng an ủi Khương

Chưởng môn “yếu ớt” trong lòng.

Giọng điệu tựa như trách móc, lại tựa như đau lòng, xót xa.

“Tại sao ngươi lại liều mạng như thế, bọn ta cũng không phải là không đợi được

mấy trăm ngàn năm kia!”

Thành Ca “khó khăn” nhấc khóe miệng nhợt nhạt, thiếu sức sống của mình,

thâm tình nhìn vào đôi mắt xinh đẹp của nàng: “Thành công sớm một chút,

nàng cũng có thể yên tâm sớm hơn một chút. Ta không muốn nàng ở bên ngoài

lo lắng bất an…”

“Hả…”

Mâu Vũ không cách nào khống chế được cảm xúc trong lòng mình nữa, ôm lấy

hắn bay về phía xa xa.