“Chư vị, bình tĩnh đừng gấp nào, thật ra cái này đều có nguyên nhân cả!”
Mạc tiên nhân không hổ danh là người có đầu óc linh hoạt nhất, hắn lập tức lại
nghĩ ra lý do khác.
“Nguyên nhân gì cơ?”
“Bất kể thế nào đi chăng nữa thì đối phương cũng không thể tặng tiên khí bát
giai được đâu?”
“Tại sao lại không thể chứ?”
Mạc Trần cười ha ha: “Thương Long tộc muốn hợp tác với chúng ta, bọn họ coi
trọng thực lực của chúng ta, cho nên mới tặng mấy tiên khí này coi như là chút
thành ý muốn hợp tác.”
“Hợp tác ư?”
Đám người không thể hiểu rồi.
“Sao lại phải hợp tác?”
“Ta nhớ là chúng ta chưa từng có bất kỳ qua lại nào với Thương Long tộc mà.”
“Chuyện là như này, vị Cửu Văn Thương Long của Thương Long tộc…”
Mạc Trần lại bla bla, nói lý do đã bịa trước đó lại một lần nữa.
Điều này khiến những người còn lại phải há hốc mồm kinh ngạc.
Kỷ Linh Hàm cũng cảm thấy không thể tin được.
“Ý của ngươi là, vị Thương Long Đại Đế mới nhận chức kia có ấn tượng cực kỳ
tốt với chúng ta hả?”
Mạc Trần tiếp tục gật đầu khuyên nhủ: “Đúng vậy, lão hủ cảm thấy lần hợp tác
này rất đáng giá, suy cho cùng thì đãi ngộ của chúng ta ở bên Kim Long tộc
cũng không tốt lắm.”
“Bên Thương Long còn cho chúng ta vào hắn trong cốc, hơn nữa còn có quan
hệ đồng minh bình đẳng, điều kiện tốt hơn bên này gấp mấy lần liền!”
Kỷ Linh Hàm nhíu mày, nàng cảm thấy không hợp lý lắm.
“Theo những gì mà ngươi vừa mới nói, Thương Long tộc và Thanh Long tộc đã
tuyệt giao với nhau, nước trong này quá sâu, chúng ta không thể nhúng tay vào
được.
Đại sư tỷ như nàng không phải kẻ ngu, có thể dẫn theo nhiều người mà không
hề bị phân tán như vậy thì rõ ràng là có đủ năng lực.
Chỉ là trước đó Thành ca ở đây nên nàng mới không thể hiện mà thôi.
Mạc Trần, Đan Thái và Ngụy Miêu nhức cả đầu.
Thầm nói nếu như ngươi biết Thương Long Đại Đế là ai thì ngươi còn đến đó
nhanh hơn cả bọn ta ấy chứ.
“Đám môn nhân của chúng ta ở trung tiên giới đều đã ở bên đó cả rồi, không đi
cũng không được.”
“Môn nhân ở trung tiên giới?”
Đan Thái gật đầu: “Đúng vậy, tổng cộng tất cả 14 vạn môn nhân đều lên đây cả
rồi.”
“Cái gì cơ?”
Mọi người hét lớn, đến cả Kỷ Linh Hàm cũng vừa mừng vừa kinh ngạc.
Đó là tông môn mà nàng tự mình gây dựng nên, biết bao năm không ngó ngàng
tới được, trong lòng nàng vẫn luôn lo lắng không thôi.
Mặc dù đám người Nguyên Chân Nguyên Thịnh cách nàng rất nhiều đời, cũng
chưa từng gặp mặt, nhưng mà tình cảm đồng môn vẫn còn đó.
Những người khác cũng hệt như vậy.
Bị cách biệt ở yêu giới biết biết bao nhiêu năm như vậy, bây giờ nghe tới đám
người của mình ở dưới đó đều đã tới đây rồi, tất cả mọi người đều rất vui mừng.
Nhưng sau một hồi vui mừng ngắn ngủi, càng nhiều câu hỏi được đưa ra.
“Bọn họ lên đây kiểu gì?”
“14 vạn môn nhân, cho dù có mua được nhiều Tiên Duyên Lệnh như vậy thì
chắc cũng chẳng giữ nổi đâu nhỉ?”
Mạc Trần chỉ đành tiếp tục nói dối: “Điều đó thì phải cảm ơn vị Cửu Văn
Thương Long kia rồi!”
“Hả? Cảm ơn hắn?”
“Đúng vậy, lúc vị Thương Long Đại Đế này ở trung tiên giới đã gặp được đám
người Tiêu Hỗn Tịch Vân, cũng thuận lý thành chương mà gặp được Phi Tiên
môn, kết thành một mối nhân quả.”
“Thực lực của hắn cực kỳ mạnh, vô địch cả trung tiên giới, che chở cho tất cả
mọi người của Phi Tiên môn cùng phi thăng lên đây.”
Cái này…
Mọi người sửng sốt.
Điều này khó tin quá nhỉ?
Tên Cửu Văn Thương Long kia tốt bụng như vậy sao, là tấm gương đạo đức
mẫu mực của tiên giới đó hả?
Kỷ Linh Hàm cũng không khỏi lắc đầu: “Hẳn là cảnh giới của đám môn nhân
chúng ta thấp lắm nhỉ? Cửu Văn Thương Long mạnh như vậy thì sao có thể
nhìn vừa mắt được cơ chứ? Lại còn giúp đỡ bọn họ nữa?”
“Không phải là vì hắn nghe nói trong lịch sử Phi Tiên môn còn rất nhiều vị Tiên
Vương phi thăng rồi sao, cho nên hắn mua nhân tình, hy vọng sau khi tới
thượng tiên giới thì có thể trở thành đồng minh với chúng ta.”
Mọi người bừng tỉnh đại ngộ.
“Hóa ra là như vậy…”
Ngẫm kỹ lại thì cũng hợp lý đấy.
Đúng là không thể ngờ được mà, một vị Cửu Văn Thương Long nổi tiếng cả
yêu giới lại có “duyên phận” sâu như vậy với Phi Tiên môn.
Mạc Trần âm thầm lau mồ hôi, lừa được mọi người thật đúng chẳng dễ dàng gì.
Chịu thôi, Thành ca vừa nghĩ ra là làm luôn, muốn sự tồn tại của mình biến mất
là lắc mình cái vèo, để lại một đống sơ hở.
E rằng chỉ có Mạc tiên nhân mới có thể lấp lại cho tròn đầy được.
Hắn nhân lúc rèn sắt khi còn nóng, tiếp tục nói: “Suy cho cùng cũng là vì đám
môn nhân hậu bối của chúng ta có một hoàn cảnh tu luyện tốt hơn mà thôi, việc
liên minh này bắt buộc phải làm thôi.”
“14 vạn người, cũng không thể cứ để tất cả bọn họ lộ liễu bên ngoài Kim Long
cốc được.”
“Suy cho cùng bên ngoài cũng có đủ loại yêu tộc, không thể nói trước việc an
toàn được.”
Kỷ Linh Hàm và những người khác cũng không khỏi gật đầu.
Ba Long cốc đều xuất hiện ngay từ khi hình thành tiên giới, bảo địa này được
hình thành từ thiên nhiên, môi trường bên trong hoàn toàn khác biệt với bên
ngoài.
“Việc liên minh có thể suy nghĩ thêm.”
Nàng lại liếc nhìn đám tiên khí tiên bảo có phần hơn quá trên người ba người
một cái, nghi ngờ hỏi: “Nhưng mà chúng ta chưa làm gì mà đối phương đã cho
cả địa bàn, còn dẫn người phi thăng, cuối cùng còn tặng nhiều bảo vật như thế,
không khỏi tốt quá mức nhỉ?”
Mạc Trần giải thích một cách khô khan: “Đó là bởi vì ba chúng ta đưa món quà
tới để chúc mừng, cũng được coi là sứ giả.”
“Cho nên tâm trạng hắn tốt lên cái là đặc biệt cho chúng ta chút lợi ích này.”
“Chỉ vậy thôi ư?”
“Ba người các ngươi chỉ chạy qua chạy lại một chuyến thôi mà, đã có công lao
gì đâu chứ?”
Những người khác lại thấy không công bằng.
“Cái này khiến người ta tức chết rồi đấy nhá?”
“Sớm biết như thế thì ta cũng chủ động đi cho rồi!”
“Đúng là vận cớt chó mà, ta không phục!”
Nghèo đói nhiều năm như vậy, quả thật sức hấp dẫn của tiên khí bát giai với họ
quá lớn.
“Liên minh là việc của tất cả chúng ta, ta cảm thấy đáng lẽ món tiên khí này
cũng nên thuộc về mọi người, ta đề nghị thay phiên nhau mặc!”
“Đúng vậy, thay phiên nhau mặc!”
Mạc Trần còn đỡ, suy cho cùng hắn đã từng dạy dỗ những người ở đây, mọi
người còn có chút tôn trọng hắn.
Cơ mà Đan Thái và Ngụy Miêu thì khác.
Mắt thấy tiên giáp mới mặc chưa được bao lâu mà đã có xu hướng bị lột xuống,
hai người lo lắng muốn chết.
Thế là vội vàng dương đông kích tây.
“Không chỉ chúng ta mà Kỷ sư tỷ cũng có mà!”
“Đúng vậy, có bản lĩnh thì các ngươi cũng tới cướp của nàng đi!”
“Ta cũng có ư?”
Kỷ Linh Hàm sửng sốt, bản thân còn chưa từng gặp vị “Cửu Văn Thương
Long” kia mà đã được hắn tặng bảo vật cho rồi ư?
Mạc Trần gật đầu.
“Ngươi là chưởng môn của Phi Tiên môn chúng ta, là một thủ lĩnh, đương nhiên
đối phương cũng có chút lòng thành.”
Sau đó, Kỷ Linh Hàm lập tức nhìn thấy ba món bảo vật bay ra ngay trước mắt
mình.
Một món tiên giáp bát giai, một món tiên bảo cực phẩm, một thành tiên kiếm
cửu giai!
Hai món trước thì cũng được, cái cuối cùng thì hoàn toàn khiến mọi người bùng
cmn nổ.
“Đù má đù má, đây là tiên kiếm cửu giai ư?”
“Ta không nhìn lầm đấy chứ?”
“Đây chính là món thần binh chỉ có Tiên Đế trong truyền thuyết mới đủ tư cách
được dùng đó!”
“Sao có thể như vậy được chứ, Thương Long tộc hào phóng đến mức vậy à?”
“Thật không thể tin nổi…”
“Sao mà bọn họ có nhiều bảo vật thế?”
“Suy cho cùng thì Thương Long tộc đã tồn tại nhiều năm như vậy rồi, có lẽ
trước đây cũng hốt được không ít thứ từ hai giới Tiên Ma đấy nhỉ?”
E rằng Kỷ Linh làm có cố giữ cho tâm trạng không kinh ngạc đến bùng nổ thì
nội tâm kích động kia cũng không thể nào giấu được.
Đó là tiên khí cửu giai đó!
Trước đó nàng chỉ dùng thất giai mà thôi.
Mỗi lần đối chiến với Chuẩn Đế, nàng luôn không thể chiếm được thế thượng
phong cũng bởi vì trang bị quá kém.
Nếu như cầm thanh tiên kiếm cửu giai này, mặc lên mình tiên giáp kia, phối
thêm cả pháp bảo cực phẩm, vậy thì nàng lại có thể chiếm được ưu thế trên
phương diện này rồi.
Vậy thì cấp bậc Chuẩn Đế cũng chẳng còn mấy ai có thể áp chế được nàng,
Thậm chí có khi còn đấu được một trận với kẻ quyền cao chức trọng của Long
tộc như Thương Tật hay Thương Khung ấy chứ.
Cuối cùng, dưới ánh mắt hâm mộ nóng bỏng như thiêu như đốt kia của mọi
người, nàng nhận lấy thanh kiếm kia vào trong tay