Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 253




Thành ca hy vọng có thể trúng được một quy tắc kiếm, quy tắc đao, hoặc là mấy

thể loại sức mạnh quy tắc giết chóc gì đó.

Tuy rằng theo lẽ thường mà nói, ba nghìn quy tắc cũng không phân cao thấp,

mỗi điều đều có thể thành đạo.

Nhưng không phải những quy tắc như này nghe cái thôi cũng đã rất uy phong,

rất có máu mặt à?

Sau một hồi quay vèo vèo, cuối cùng đĩa quay cũng dừng lại.

Cuối cùng, kim đồng hồ chỉ về hướng hình vẽ một viên xúc xắc.

Đù má cái gì thế này?

Muốn anh đây dùng xúc xắc đập chết Tiên Đế à?

Có thể hoang đường hơn được nữa không hả?

Chẳng qua sau khi có được viên xúc xắc này, hắn liền hiểu được đây là cái gì.

Căn nguyên quy tắc đánh cược: Nếu muốn đánh cược thì mọi sự vật đều có thể

dùng để đánh cược, cứ cược là thắng.

Hả cái này?

Ban đầu Thành ca khó hiểu, quy tắc này không rõ ràng, rốt cuộc có ý gì vậy?

Chẳng qua ngay sau đó, hắn liền cười lên đầy khoái trá.

Một khắc sau, hắn sống lại một lần nữa, lại xuất hiện trước mặt Cửu Diễm Tiên

Đế.

Tiên Đế này vừa mới giải quyết hắn xong, hiện tại đang giải quyết nốt những

người khác đây.

Nhưng mà trước khi giết chết bọn họ, hắn còn định sưu hồn trước, xem thử xem

rốt cuộc trong khoảng thời gian, đám người phi thăng đã xảy ra chuyện gì.

Thấy Khương Thành lại xuất hiện trước mặt mình một lần nữa, hắn dừng lại.

Suy cho cùng cho dù đứng đối diện cũng là Ma Đế, Tiên Đế, cũng không thể có

chuyện không bị tổn thương chút nào được.

“Vậy mà ngươi vẫn còn sống ư?”

Mặc dù một kẻ sắp mất đi dao động cảm xúc như Tiên Đế cũng không khỏi kinh

ngạc.

Mọi người ở đây vừa mừng vừa sợ.

Nếu không phải không thể cựa quậy phát ra tiếng, ai nấy đã reo hò lên rồi.

Quả là Khương chưởng môn!

Chịu một đòn của Tiên Đế mà vẫn chưa chết, chuyện này cũng nghịch thiên quá

đê?

“Sao ngươi lại có thể làm được điều này chứ?”

Cửu Diễm Tiên Đế thật sự không thể hiểu nổi.

Sức mạnh của số mệnh thần kỳ như vậy sao, đến cả cả công kích quy tắc cấp

bậc Tiên Đế cũng không giết được ư?

Thành ca đối diện hắn hơi thất vọng.

Tiên Đế này không khác gì những đối thủ lúc trước hắn gặp phải, sau khi nhìn

thấy hắn không chết, cơ bản thì phản ứng đều giống hệt nhau.

Còn tưởng tính cách của hắn sẽ cao ngạo lắm chứ, hóa ra cũng chẳng khác mấy

người kia là bao.

“Ngươi muốn biết à?”

“Gọi một tiếng gia gia, ta sẽ suy xét việc nói cho ngươi biết.”

Đường đường là một Tiên Đế, đương nhiên hắn sẽ không để ý đến mấy lời bốc

phét chẳng có ý nghĩa gì này.

Hắn có chút hoài nghi, phải chăng quy tắc không có hiệu quả với người này.

Tuy rằng chuyện này rất kỳ lạ, hoàn toàn đi ngược lại với quy tắc của trời đất,

nhưng thứ có số mệnh như này thì khó nói lắm.

Vì vậy lần này hắn trực tiếp rút tiên kiếm ra, dùng tiên pháp tấn công mạnh mẽ

trực diện.

Kiếm vừa rút khỏi vỏ, vùng không gian này bị xé rách trong nháy mắt.

Vô số khe nứt không ngừng quay ngược trong dòng thời gian, thậm chí Thành

ca thấy được tình cảnh vừa rồi của bản thân ở thế giới này.

Đù má, như này cũng quá mạnh rồi đấy nhá?

Hắn vội vàng thúc dục căn nguyên quy tắc đánh cược kia.

Rào rào rào!

Tất cả mọi người ở đây cùng nghe thấy được âm thanh lanh lảnh của đá rơi.

Rõ ràng là công kích của Tiên Đế đủ để hủy thiên diệt địa, nhưng lại không hề

ngăn cản được âm thanh kia, vô cùng kỳ lạ.

Ngay sau đó, toàn bộ thời gian và không gian bị xé rách hỗn loạn đều dừng lại.

Một viên xúc xắc sáu mặt cực lớn treo trên không trung.

“Đây là cái gì?”

Cửu Diễm Tiên Đế vô cùng khiếp sợ, đây là chuyện mà hắn chưa từng gặp phải.

Thậm chí một đòn toàn lực của hắn có thể khiến cho trung tiên giới xảy ra thay

đổi lớn, muốn đỡ được, trừ khi phía đối diện cũng có cấp bậc Tiên Đế.

Công kích của hắn từng bị chặn lại.

Nhưng chưa có lần nào giống thế này, dừng lại một cách vô căn cứ.

Tất cả quy tắc ở trong khoảng trời đất này đồng thời mất hiệu lực, cũng không

thể điều động.

Cho dù quy tắc hỏa hệ - sở trường của hắn, cũng không ngoại lệ.

Chỉ còn lại viên xúc xắc không ngừng chuyển động kia và quy tắc đánh cược

mà nó đại diện.

Dưới quy tắc này, đến cả bản thân Khương Thành cũng không thể tấn công hệt

vậy.

Nhưng mà như thế đã đủ rồi.

Đứng bên dưới xúc xắc, hắn chậm rãi chỉ vào Tiên Đế đối diện và con phượng

hoàng kia.

“Dùng tất cả bảo vật của Khương thành ta, tất cả cảnh giới tu vi công pháp, cảm

ngộ võ đạo, toàn bộ thiên phú làm tiền đặt cược, ta cược tất cả công kích của

bọn họ không có hiệu quả gì với ta!”

Cả nơi này yên tĩnh, chỉ còn vang vọng lời nói của mình hắn.

Sáu mặt xúc xắc kia dần xoay chậm lại, cuối cùng dừng hẳn.

Một âm thanh không biết phát ra từ đâu vang lên từ sâu trong thần hồn mỗi

người.

“Khương Thành – thắng!”

Bất kể là mọi người ở đây, hay là tất cả mọi người bên ngoài trung tiên giới.

Thậm chí đến cả các Tiên Đế và Ma Đế ở thượng tiên giới cũng cùng nghe được

ba chữ này!

Đây là căn nguyên quy tắc đang tuyên bố một kết quả trọng đại.

Ngay lập tức, cả tiên giới đồng loạt ngẩng đầu lên.

Các Tiên Đế và Ma Đế đang tu luyện cũng nhíu mày lại, có người còn dùng tiên

hồn để cảm nhận bốn phía xung quanh, có người còn duỗi ngón bấm đốt tay.

Nhưng đến cuối cùng, lại không có kết quả.

Bên trung tiên giới, tất cả đều khôi phục lại chuyển động.

Một đòn của Cửu Diễm Tiên Đế kia hoàn toàn không hề trì hoãn đánh vào

người Khương Thành

Nhưng một đòn đủ để hủy thiên diệt địa kia, lại giống như gió mát quất vào

mặt, xuyên qua thân hắn.

Cuối cùng biến mất vào vô hình.

Hắn đứng ngạo nghễ giữa không trung, không hề tổn thương chút gì.

“Không thể nào!”

Cuối cùng Cửu Diễm Tiên Đế cũng mất bình tĩnh.

Hắn huy động tiên kiếm, không gian lại bắt đầu xé rách, quy tắc vô tận bị hỗn

loạn bị phá vỡ rồi hủy diệt, thậm chí đến cả tiên quốc của hắn cũng bắt đầu bốc

cháy.

Nơi đó đã hóa thành lửa cháy địa ngục.

Chỉ thấy vô số sinh linh đang kêu khóc, ngay sau đó liền hóa thành tro…

Phượng hoàng kia cũng hóa thành rặng mây đỏ đầy trời, nhanh chóng công kích

hàng trăm triệu lần lên người Khương Thành.

Nhưng mà tất cả đều phí công.

Dưới sự chủ trì của căn nguyên đánh cược, “ván cược” vừa rồi đã có hiệu lực.

Từ nay về sau, công kích nào của bọn họ cũng không hề có hiệu quả gì với

Khương Thành.

Thành ca – kẻ đang bị công kích liên tục, cuối cùng cũng trút bỏ được tảng đá

trong lòng mình.

May quá may quá, tuy rằng bản thân còn chưa đọc sách hướng dẫn, nhưng

không hiểu sai cách dùng căn nguyên này.

Dưới quy tắc đánh cược, khi muốn đánh cược, ván cược sẽ lập tức thành lập.

Tất cả mục tiêu bị đánh cược, đều sẽ tạm thời dừng lại.

Muốn từ chối ván cược, trừ khi đối phương có thể vượt qua sức mạnh căn

nguyên để can dự vào.

Đáng tiếc là Cửu Diễm Tiên Đế còn chưa tới được cấp bậc đó đâu.

Trừ khi hắn cũng nắm giữ một đạo căn nguyên, nếu không thì hắn cũng không

thể từ chối cuộc đánh cược này xảy ra, cũng không thể phá vỡ được kết quá

chắc chắn thua kia.

Đáng lẽ Thành ca chỉ định dùng một chút tiền cược thôi.

Ví dụ như một thanh kiếm, hay là một khối tiên thạch gì đó.

Nhưng sau khi hắn đặt tiền cược xuống, ván cược hoàn toàn không hề mở ra.

Bởi vì nếu muốn bản thân miễn dịch với tất cả các đòn tấn công của một Tiên

Đế thì chút tiền cược ít ỏi đó không hề đủ.

Hắn phải cược thêm.

Vì thế hắn chỉ có thể thế chấp tất cả bảo vật của mình, nhưng mà còn lâu mới

đủ.

Thế chấp toàn bộ tu vi, không đủ.

Thế chấp toàn bộ cảm ngộ võ đạo, vẫn chưa đủ.

Thế chấp 992 quy tắc chủ, vẫn chưa đủ như cũ.

Thế chấp nhiều anh linh bản thân có như vậy, mà vẫn chưa đủ.

Cuối cùng, sau khi hắn thế chấp luôn cả toàn bộ thiên phú trong thiên hoang bất

diệt thể thì cuối cùng mới đủ.

Lúc này ván cược mới mở ra.

Cũng may cảnh giới quy tắc của Cửu Diễm Tiên Đế không đạt tới cấp độ căn

nguyên, nếu không Khương Thành vẫn có thể thất bại.

Một khi thua trận, tất cả những gì hắn thế chấp sẽ theo đó mà mất sạch.

Mà hiện tại, hắn thắng rồi.

“Tiểu lão đệ, không được rồi, chút công kích này của ngươi yếu xìu à.”

“Sao mà ngươi làm được hả!”

Lúc Cửu Diễm Tiên Đế đã từ bỏ việc dùng tiên pháp để đánh xa, đổi thành công

kích cận chiến.

“Rốt cuộc ngươi là kẻ nào hả!”

Ở trước mặt Khương Thành, hắn điên cuồng vung kiếm trong tay.

Có thể nói là kiếm đâm đến tận da thịt, đỉnh đầu Thành ca cũng bị hắn chém vô

số lần.

Nhưng mà Khương Thành vẫn bình yên vô sự như trước