Nếu Khương Thành muốn mua lòng người, thì bây giờ có thể nói hắn đã có vụ
mua bán vô cùng lời lãi.
Dùng một lô tiên khí không mấy giá trị trong mắt hắn, mua được luôn trái tim
của lão đại tương lai.
Vụ kinh doanh này, mấy vị Tiên Đế Ma Đế kia trên tiên giới muốn làm cũng
không có cơ hội.
Suy cho cùng thì không ai có thể gặp được tất cả những tinh hoa hàng đầu của
vạn vực hạ giới cùng một lúc đâu.
Đặc biệt là lúc họ gặp khó khăn nhất và cần sự giúp đỡ nhất.
Trong giai đoạn này, một chút ưu ái thôi cũng có thể làm cho họ cảm động đến
rơi nước mắt.
Đợi đến lúc họ trở thành bá chủ một phương, việc gây ấn tượng và lấy lòng họ
là vô cùng khó khăn.
Thật đáng tiếc, Khương chưởng môn lại không quan tâm đến điều này.
Thậm chí thỉnh thoảng còn phải cẩn thận với đám người này, vì sợ họ đoạt mất
danh tiếng của mình.
Vui mừng hớn hở sau khi cầm được tiên khí mới về, đám người Quy Tàng,
Lăng Tinh, Hư Huyền, Thái Thường không muốn cười cũng không được, hắn
âm thầm nhếch miệng.
Nhìn vào chút tiền đồ của các ngươi.
Hình ảnh của một cao nhân đây sao?
“À, ta còn có một yêu cầu nữa!”
“Yêu cầu gì?”
“Khương chương môn không phải ngại.”
“Thắng trận tiếp theo, chiến lợi phẩm…”
Hắn ta xoa xoa ngón tay, những tiên khí mà hắn đã mang ra, hắn vẫn còn muốn
kiếm lại.
Tất cả đều là rút từ hệ thống ra, không đáng giá.
Lấy được chiến lợi phẩm về, còn có thể đổi thành điểm.
Tính đi tính lại vẫn rất có lời…
Còn chưa nói xong, Hư Huyền đã cao giọng nói.
“Cái đó nhất định là của Khương chưởng môn rồi.”
Các thủ lĩnh khác như Quy Tàng, Thái Thường cũng ngay lập tức đồng ý.
“Đúng vậy, nếu không có Khương chưởng môn thì làm sao có chúng ta của
ngày hôm nay.”
“Khương chưởng môn tặng cho chúng ta những tiên khí tiên giáp kia chẳng
khác gì cho chúng ta vốn liếng an cư lạc nghiệp, công ơn này nhất định phải báo
đáp.”
Đừng nói đến họ, ngay cả những thủ lĩnh không cần trang bị như Hoang vực,
Thiên Yêu vực, Vạn Cốt vực cũng gật đầu lia lịa, muốn cái gì cũng được.
Tất nhiên đám người này vốn dĩ sẽ không cao thượng như vậy.
Phải biết là một số người trong đám người bọn họ đã từng giết người cướp của.
Tài nguyên thế này ai lại không muốn.
Thật sự là nợ ân tình của Thành ca rất rất nhiều.
Chưa kể Quy Tàng Kiếm Tiên nói cũng không sai.
Nếu như không có sức mạnh của Khương Thành ban tặng, bọn họ lấy gì để
đánh bại kẻ thù.
“Tốt, các ngươi lấy đi tinh luyện trước đi.”
“Còn một tháng là đến ngày kết toán, nửa tháng sau mọi người sẽ cùng nhau
xuất chinh!”
Thời gian chỉ có nửa tháng, thật sự không thể nào hoàn thành việc tinh luyện
tiên khí được.
Nhưng chí ít thì một phần sức mạnh của nó có thể phát ra uy lực rất lớn.
Có được tiên khí nhị giai tam giai, đám người Huyền Tiên tự tin hơn gấp trăm
lần.
Đạo tâm của bọn họ không có 992 quy tắc nghịch thiên như của Thành ca,
nhưng cũng không phải Kim Tiên tư chất bình thường nào có thể so sánh được.
“Khương chưởng môn yên tâm, nửa tháng sau chúng ta chắc chắn sẽ nắm chắc
được việc đối chiến với Kim Tiên.”
“Bất kể sư huynh muốn chiến với vực giới nào, bọn ta nhất định sẽ không phản
đối.”
“Theo chân ân nhân muốn đâu đánh đó.”
Sau khi mọi người giải tán, Thành ca lại đưa cho người của Phi Tiên môn một
lô Tiên Khí.
Mấy người thân quen như Lam Đề, Linh Kỷ Hàm và Lâm Ninh đều được phát
tiên khí và pháp bảo tứ giai.
Thành ca vẫn chưa yên tâm nên lại giao Luyện Cốt Phiên cho Lam Đề.
Còn đám đệ tử đời thứ tư còn lại, do không đủ tiên khí nên chỉ được phát thánh
khí và tiên phù.
Có được đồ chuẩn bị chiến đấu, đám đệ tử lập tức tự tin vô cùng.
Là một trưởng lão đời thứ hai, bây giờ La Viễn cũng khá oai phong.
“Đây là lần xuất hiện hiếm hoi mà có tất cả đệ tử của Phi Tiên môn chúng ta,
nhất định không được mất mặt trước các vực giới khác!”
“Phải chiến đấu thật tốt, để Khương chưởng môn nở mày nở mặt!”
Thành ca nghe xong cũng không nói nên lời.
Ta cho các ngươi nhiều đồ như thế, hy vọng các ngươi cố gắng đừng chết, đừng
lãng phí kỹ năng hồi sinh của ta.
Bây giờ bọn họ đều là tiên nhân rồi, để hồi sinh cũng không thể giải quyết liền
một lúc mấy trăm lần được.
Sau khi các đệ tử đi tinh luyện tiên khí, thánh khí, hắn lại một mình “triệu hồi”
Mạc tiên nhân.
“Lão Mạc, thân thể này của ngươi định hình được chưa?”
Hắn chưa từng tăng cấp tư chất cho Mạc Trần, đương nhiên không phải vì định
kiến gì với hắn.
Lão tiên nhân nào chính là phụ tá mạnh nhất trong việc hắn làm màu.
Chẳng qua vì thánh thể này là do hắn đoạt được, không thuộc về hắn nên không
thể thăng cấp cảnh giới được.
Nâng tư chất lên thì cũng vô ích thôi.
Nghe hắn nhắc đến điều này, Mạc Trần nở một nụ cười nhạt.
“Đa tạ chưởng môn quan tâm, trong tương lai lão phu sẽ tìm cách tái tạo lại tiên
thể, đến lúc đó có thể tăng cấp được rồi.”
Bây giờ tiên hồn của hắn đã được chữa trị rồi.
Còn tái tạo tiên thể không phải là không có hy vọng nữa, chỉ là mất nhiều thời
gian mà thôi.
Khương chưởng môn không biết nhiều về việc này, tò mò hỏi: “Tái tại kiểu gì?”
“Tái tạo tiên thể cần có nhiều các dị bảo quý hiếm, vậy nên cũng không cần
nóng vội.”
“Bảo vật gì, để ta xem ta có không?”
Rút được bao nhiêu lần phần thưởng như vậy, lại còn tiêu diệt được bao nhiêu
kẻ thù, thật sự trong tay Khương chưởng môn có cả đống bảo vật quý hiếm,
nhiều cái còn chưa dùng bao giờ.
Nghe hắn nói như vậy, Mạc Trần lập tức thầm tự mắng mình ngu ngốc.
Cũng đúng, cơ duyên nghịch thiên của vị vị diện chi tử này, nói không chừng có
thể giúp ta kiếm được ít nguyên liệu.
Vội vàng nói với vẻ mặt mong chờ: “Trong số đó, hàm lượng cần nhiều nhất là
Tử Ngọc Tịch Đoán Sa, bảo vật này cực kỳ phù hợp với tiên hồn, vô cùng kỳ
diệu, là gốc rễ của tiên thể…”
Chưa kịp nói xong thì đã bị Thành ca cắt ngang
“Cần bao nhiêu?”
Cái này…
Mạc Trần có chút xấu hổ mở miệng.
Tử Ngọc Tịch Đoán Sa trên tiên giới là bảo vật vô cùng quý hiếm, dù chỉ có
một, hai cái cũng khiến cho các tiên nhân ra sức cướp đoạt.
Để tái tạo lại tiên thể, yêu cầu số lượng rất nhiều.
“Nếu như có khoảng 1.5 đến 2.5 cân thì gần như có thể tái tạo được tiên thể, sau
này dành thời gian tu luyện bổ sung sau…”
Hắn thực sự không dám hy vọng gì nhiều với số lượng 1.5 đến 2.5 cân này.
Thôi thì mấy lạng cũng tốt rồi.
Với khởi đầu này, trong tương lai dựa vào nó từ từ cày cuốc, có công mài sắt có
ngày nên kim.
Thành ca nhướn mày: “Nói cách khác là càng nhiều càng tốt?”
“Thật ra…”
“50 cân đủ không?”
“50 cân, hả… hả?”
50 cân á?
Mạc Trần tự hỏi có phải mình nghe nhầm hay không?
Lão đại à, đó là Tử Ngọc Tịch Đoán Sa đấy, không phải như dăm ba cái hạt bụi
trên đất đâu.
Khương chương môn chẳng một lời, phất tay lấy trong hệ thống ra 50 cân Tử
Ngọc Tịch Đoán Sa
Cái này xuất hiện trong đợt rút thưởng cấp 6, lúc đó rút được 10 cân một lần,
hắn cũng không biết dùng nó để làm gì?
Trong tay còn có mấy trăm cân đây này.
“Nếu không đủ thì cứ nói, ta vẫn còn.”
Nhìn đống bảo vật sờ sờ trước mặt, Mạc Trần đơ cả người.
Đây có phải là mơ không?
Thật sự đây là 50 cân sao?
Thủ pháp này, ngay cả Tiên Vương cũng không làm được.
Có thể thu thập nhiều như vậy e rằng chỉ có Tiên Đế.
Xin hỏi chưởng môn, vừa lên tiên giới không bao lâu cũng không ra ngoài ngao
du đây đó, cái đống bảo vật này ngươi lấy kiểu gì vậy?
“Đủ đủ quá đủ rồi, đa tạ chưởng môn…”
Hắn kích động đến mức nước mắt dàn dụa, 50 cân Tử Ngọc Tịch Đoán Sa này,
giúp hắn tiết kiệm được mấy trăm triệu năm cày cuốc.
“Còn cần tài nguyên gì, cứ nói ta biết.”
Đối với người của mình, Thanh ca vô cùng hào phóng, với lại cũng như là
chuẩn bị cho trận chiến sắp tới.