Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 207




Cao thủ ở các vực giới lớn tụ họp lại với nhau, tề tựu một chỗ, khí thế thảo luận

ngất trời.

Cảnh tượng này cũng xem như là việc trọng đại trước nay chưa từng có trong

giới tu luyện.

Dù gì bình thường dù có dùng sào đuổi đánh thì mọi người cũng chẳng tụ họp,

nếu thật sự sắp phi thăng, thì cũng ở những nơi khác nhau.

Nhưng mà Khương Thành không nghe tiếp được nữa.

Này này, các người có phải là quên mất ai mới đẹp trai nhất, đáng chú ý nhất rồi

không?

Đặc biệt là lão già Quy Tàng, ngươi đưa ra ý kiến quái quỷ gì vậy?

Chỉ là đối phó với một Chân Tiên nhỏ bé mà cần bốn đánh một thì thôi đi, còn

bảo ta đây làm trợ thủ.

Có nhầm lẫn không vậy?

Thân là nhân vật chính, sao có thể làm trợ thủ cho các ngươi được?

Hắn ta đứng dậy, trực tiếp đi thẳng ra bên ngoài.

“Khương chưởng môn, ngươi muốn đi đâu vậy?”

“À, không có gì, các người tiếp tục nói chuyện của các ngươi đi, ta ra ngoài đi

dạo.”

Nhìn thấy hắn ta đi ra ngoài, Mạc Trần, Huyền Quy Vương và Thanh Sa vội

vàng đi theo.

Tam Nhãn Hổ nhìn Kim Long Vương một cái, cuối cùng vẫn là lựa chọn tiếp

tục ôm đùi của Thành ca.

Không còn cách nào, so với Kim Long Vương vô địch của Thiên Yêu vực,

Thành ca thần kỳ hơn nhiều, hắn đã tạo ra vô số kỳ tích ngay dưới tầm mắt của

nó.

Ra bên ngoài, liền nhìn thấy Thành ca lại đang nhả khói thuốc.

Tam Nhãn Hổ liền sáp qua: “Ca, ngươi cũng cho ta một điếu đi, không khí bên

trong đó áp lực quá, khiến ta cũng rất buồn bực.”

Thành ca cũng biến ra một điếu thuốc cho hắn, Tam Nhãn Hổ thành thục bắn ra

một ngọn lửa châm thuốc.

Thời gian này, nó đi theo Khương Thành, sớm đã được khai sáng.

“Chưởng môn, ngươi có dự tính gì?”

Mạc Trần vừa nhìn là đã biết, vị diện chi tử không chấp nhận nền cho người

khác.

Điều này là quá là bình thường, dễ hiểu.

Khương Thành biểu hiện ra sự đứng đắn, nghiêm túc chưa từng có: “Ta đột

nhiên nhận ra được một việc cực kỳ nghiêm trọng.”

“Việc gì?”

Mạc Trần và Thanh Sa cùng nhìn vào hắn ta, trong lòng cũng đang suy nghĩ, lẽ

nào phát hiện ra thiếu sót quan trọng gì trong lần hành động này sao?

Nhìn thấy Khương chưởng môn hà ra một vòng khói, thong thả nói: “Có nhiều

người tranh công như vậy, đến lúc đó chia chiến lợi phẩm chẳng dễ dàng gì.”

Cái này á…

Thì ra cái việc mà ngươi cho là cực kỳ nghiêm trọng là đây sao?

“Vậy chưởng môn đang tính….”

“Nhân lúc bọn họ đang họp, chúng ta xông qua giết trước, lấy được nhẫn trữ vật

của kẻ địch trước rồi nói, tránh tới lúc đó lại phiền phức.”

Hai người hai yêu đồng loạt không biết phải nói gì.

“Nhưng đối thủ này là Tiên Nhân đó ca!”

“Đúng vậy chủ nhân, trận đánh này hạ giới không so được đâu.”

“Khương chưởng môn, nhất định không được xúc động!”

Khác với bọn họ, Mạc Trần lại không hề khuyên ngăn.

Trong mắt hắn, quyết định của vị diện chi tử có hoang đường như nào đi nữa thì

đều có lý do nhất định.

“Chưởng môn thật sự quyết rồi sao?”

“Đúng, ta phải xuất phát rồi, các ngươi đi theo cũng được, đến lúc đó giúp ta

thu gom chiến lợi phẩm.”

Nói xong, Thành ca hóa thành một luồng ánh sáng, bay về phía xa.

Mạc Trần bay theo không chút do dự.

Tam Nhãn Hổ và Huyền Quy Vương do dự một chút, rồi cũng lựa chọn tiếp tục

tin tưởng Thành ca.

Để lại Thanh Sa đứng đó cực kì rối rắm, lý trí nói với nàng ta đây là đi tìm

đường chết, dù là sức chiến đấu cá nhân hay là số người thì đều chênh lệch rất

xa.

Nhưng Khương Thành đã nhiều lần cứu giúp Tâm Bộ…

Cuối cùng, nàng ta chọn lựa tự mình đi theo, nhưng không mang những người

Tâm Bộ đi cùng.

Lúc Thanh Sa xuất phát, thì Khương chưởng môn đã xông vào trận doanh nơi

địch đóng quân rồi.

Đúng như những cao thủ đã thảo luận trước đó, bên này Trọng Đài Chân Tiên

tập trung hơn 2 vạn cao thủ của các Giới Vực.

Trong đó có ít nhất hơn 1000 Thánh Giai!

Khương Thành đột nhiên xông vào, dọa cho bọn chúng giật mình,

“Ai!”

“Ông nội ngươi!”

Khương Thành rút Kiếm Thánh ra, gặp người là chém,

Hắn ta còn sợ giết chậm, lỡ như lúc sau bọn người Quy Tàng Kiếm Thành và

Kim Long Vương thương lượng xong rồi, sẽ nhanh chóng qua đây tranh giành

chiến lợi phẩm với hắn.

“Vậy mà dám chủ động xông tới đây ư?”

“Tiêu diệt hắn!”

Kẻ địch vừa ra tay, Khương chưởng môn đã vung kiếm của mình ra.

Kiếm Thánh vừa quét qua, ánh sáng lôi điện ầm ầm ở trên không phía trước tạo

thành một vùng biển màu tím.

Thanh Kiếm Thánh mới này thuộc hệ lôi, đối với Khương Thành có Ngũ Hành

Võ Đạo đã đạt tới cấp Huyền Tiên mà nói, thì có thể dễ dàng vung toàn bộ uy

lực ra.

Trong âm thanh vang dội cực lớn, hơn trăm tên địch đồng loạt hóa thành than

rơi từ trên xuống, không bao giờ phát là âm thanh nữa.

Uy lực của một chiêu này, suýt nữa thì dọa những người đang có mặt ở đây phải

dừng lại.

Mặc dù trong 100 người đó, một nửa đều là Đạo Cung cảnh và Nhập Thánh

cảnh, nhưng cũng vẫn có một vài Thánh Giai.

Chỉ một kiếm như thế, diệt hết tất cả?

Đang chơi cắt cỏ vô song à?

Dù là Quy Tàng Kiếm Thánh và Kim Long Vương có đến thì cũng không làm

được việc như vậy.

Trong nháy mắt, toàn bộ cao thủ Thánh Giai đồng thời giải phóng thánh vực của

mình, mà lĩnh vực của Nhập Thánh cảnh cũng phong kín khu vực này đến một

ngọn gió cũng không lọt.

Trong hư không, thánh vực với nhiều loại màu sắc phức tạp đang tranh chấp

kịch liệt.

Mỗi nơi, quy tắc lưu chuyển bên trong đều mang theo khí tức hủy diệt thiên địa,

ẩn giấu uy lực khiến cho người ta sợ hãi.

Khi hơn nghìn thánh vực đồng thời xông tới, Thành ca dứt khoát mở thánh vực

của mình ra, ngang nhiên tiếp đón!

Thánh vực của hắn, quả thật là quá nghịch thiên.

Được hun đúc trên nền tảng cấp bậc Võ Đạo cấp Huyền Tiên, cộng thêm 992

điều quy tắc chủ, lĩnh vực của Thánh Giai khác ở trước mặt hắn giống như là

bong bóng yếu ớt, chạm cái là vỡ tan!

Vậy là phút sau, từ trên không trung truyền tới âm thanh rạn nứt, nổ tung dữ

dội.

Bởi vì thánh vực đã bị vỡ nát nên vô số quy tắc chạy loạn lung tung, mà tàn sát

bừa bãi trong hư không, làm cho phạm vi 10 vạn dặm xung quanh biến thành

đống đổ nát!

Tu sĩ Đạo Cung cảnh và Nhập Thánh cảnh không có sức chống đỡ, trực tiếp bị

những quy tắc đang chạy loạn và những dư âm sau khi thánh vực bị vỡ giết

chết!

Những cao thủ Thánh Giai bị vỡ thánh vực lập tức cũng nhận phải sự cắn trả

của quy tắc.

Tình huống như này, Khương Thành chắc chắn sẽ không bỏ lỡ.

Kiếm Thánh hóa thành một tia chớp, không ngừng cắt chém trong nhóm người

đó!

Hết người này đến người kia, từng cao thủ Thánh Giai nối tiếp nhau rơi xuống,

giống như là bầu trời đang thả bánh sủi cảo xuống vậy.

Lúc Mạc Trần, Tam Nhãn Hổ và Huyền Quy Vương tới nơi, chỉ nhìn thấy là

một mình Thành ca chém giết cho bên kia tan tác.

“Trời ạ, ca của chúng ta dũng mãnh vậy ư?”

Tam Nhãn Hổ sau khi có được Ám Kim Ma Thể, vốn dĩ nó còn cho là bản thân

cách Khương Thành không xa.

Bây giờ xem ra, nếu hắn ta muốn một giây giết mình thì cũng chỉ là chuyện cực

kì đơn giản.

Cái đùi to này, còn không biết là to hơn Kim Long Vương gấp bao nhiêu lần.

“Chưởng môn uy vũ!”

“Thực lực của chủ nhân hoàn toàn không phải là Thánh Giai đúng không?”

“Xem ra hắn ta thật sự là tiên nhân…”

Bọn họ còn nghĩ tới trước giúp một tay, nhưng lại phát hiện hoàn toàn không có

cách nào để gia nhập trận chiến.

Quy tắc quá hỗn loạn, không chỉ là thánh vực mà đã bị phá tan, mà vốn dĩ phần

lớn quy tắc trong lĩnh vực của bản thân Thành ca cũng đang ở cấp Hỗn Loạn.

Khương Thành đang trong chiến đấu nên cũng không quan tâm tới bọn họ,

nhanh chóng ra lệnh.

“Nhanh chóng nhặt nhẫn đi!”

“Đừng để người khác chiếm mất chiến lợi phẩm!”

Dẫn bọn họ tới cũng chỉ vì có tác dụng này thôi.

“Vâng, vâng…”

“Được….”

Mạc Trần và Tam Nhãn Hổ đầu tiên là ngớ người, sau đó ngoan ngoãn gật đầu,

không hề có cảm giác khi bị coi thường năng lực chiến đấu.

Nhặt chiến lợi phẩm, cũng xem như là ra một phần công sức cho chiến đấu.

Mà lúc này, cuối cùng cũng đã kinh động đến Trọng Đài Chân Tiên!

Ban đầu hắn ta sát khí hừng hực, đợi lúc sau nhìn thấy chiến tích của Khương

Thành thì đột nhiên dừng lại.

Chiến tích như vậy, hình như một mình hắn cũng không cách nào làm được.

Nếu không thì, hắn ta sớm đã giết chết Quy Tàng và Kim Long Vương rồi.

“Thần thánh phương nào đây?”

“Ngươi đến từ vực giới nào, nếu quy thuận bổn tiên, tương lai…”

Còn muốn khiến cho nhân vật chính quy thuận, mặt mũi đâu mà to thế?

Vốn dĩ Khương chưởng môn không có kiên nhẫn nghe hắn nói nhảm nên chủ

động xông tới luôn.

“Rốt cuộc ngươi cũng ra rồi!”

Giết chết tiên nhân xong thì chắc là được rất nhiều điểm phải không?