Đám người Tâm bộ này cũng chẳng dễ dàng gì.
Đầu tiên thì bị vực giới khác tấn công, cả một chặng đường nơm nớm lo sợ.
Sau đó thì đi cùng Thủy bộ, ngày nào cũng phải hứng chịu mấy lời đàm tiếu.
Cuối cùng thì sẩy chân rơi vào bẫy, suýt chút nữa thì toàn quân bị diệt.
Hành trình này thật sự đúng là người nghe thì đau lòng, người thấy thì khóc
than.
Sau khi tụ họp được với đám người Huyền Quy Vương và Mạc Trần, Thanh Sa
nhìn thấy trên lưng rùa nào là rượu ngon món ngon, nào là đoàn rối nhảy múa,
còn có cả mấy phương tiện để giải trí nữa, nàng trợn cả mắt nên.
Hiếm lắm Thành ca mới thấy hơi áy náy.
Bản thân mình cả hành trình ăn chơi nhảy múa, hết đánh mạt chược xong rồi
ngủ, còn tiện kiếm thêm được ít điểm tích phân và hai nha hoàn, so sánh mới
thấy bi thảm ghê.
“À mà Khương chưởng môn, chúng ta đột nhiên bị truyền tống tới tay có phải là
do ngươi làm không?”
Khương Thành không hề do dự gật đầu.
“Đúng vậy!”
“Ta vô tình kết bạn với một đại năng ở đây, biết được các ngươi đang rơi vào
bẫy, vô cùng nguy hiểm!”
Hắn nắm chặt nắm đấm rồi xúc động nói: “Ta lập tức không thể ngồi yên được
nữa!”
“Chư vị của Tâm bộ đều là bạn tốt của ta, đã là bạn tốt thì sao có thể khoanh tay
đứng nhìn được?”
“Sau một phen quấy rầy đòi hỏi, trả một cái giá lớn mời nhờ được vị đại năng
đây loại bỏ nguy hiểm cho các ngươi.”
Mặc dù không biết nâng cao độ hảo cảm của Tâm bộ có tác dụng gì không, cơ
mà mấy hành động lấy lòng như này, Thành ca đã luyện thành thục thành bản
năng rồi.
Thói quen dát vàng lên mặt mình.
Dù sao Khư Địa Chi Tinh cũng đã đi từ lâu, nếu không sao hắn dám bốc phét.
Huống chi nếu như lần này không phải là do hắn cứu Khư Địa Chi Tinh thì quả
thật đám người Thanh Sa khó mà tránh thoát được.
Dù gì hắn đã cố gắng chạy vạy vì Tâm bộ như vậy rồi, đám người Thanh Sa lập
tức vô cùng cảm động, nước mắt lại ứa ra.
“Khương chưởng môn, chúng ta phải làm gì để báo đáp ngươi đây…”
“Lần này ngươi lại cứu bọn ta, thật đúng là phụ mẫu tái sinh của Tâm bộ chúng
ta!”
Dẹp đi dẹp đi, các ngươi còn già hơn ta những mấy trăm vạn năm đó.
“Là một đồng minh, chút việc nhỏ này là việc ta nên làm mà.”
Cuối cùng đám người Tâm bộ cũng ổn định lại, áp lực giờ đây cũng biến mất.
Sau khi tập hợp với Khương chưởng môn, điều khó hiểu là họ cảm thấy chẳng
cần phải sợ gì nữa.
Mạc Trần nghiêng người qua: “Chưởng môn, không biết ngươi có chút manh
mối nào về lối vào tiên giới chưa?”
Vừa dứt lời, ai nấy đều dỏng tai lên lắng nghe.
“Yên tâm đi, Hư Tiên giới sẽ nhanh chóng biến mất, đến lúc đó quy tắc phi
thăng sẽ được khôi phục như thường, các ngươi lại có thể phi thăng rồi.”
“Thật ư?”
“Tốt quá rồi!”
Cho dù không thể lẻn vào tiên giới như tưởng tượng trước đó, cơ mà tất cả mọi
người vẫn hò reo cổ vũ.
Ít nhất là vẫn còn hy vọng đúng không?
Nhưng lúc các nàng đang hoan hô, phía trên bầu trời xám xịt không có điểm
cuối đột nhiên bừng sáng.
Từng luồng kim quang càng ngày càng sáng, chiếu rọi cả Hư Tiên giới hệt như
là ban ngày.
“Cái gì đây?”
Khương Thành cũng hơi tò mò.
Hắn định đi tìm Khư Địa Chi Tinh để hỏi, nhưng lại cảm thấy một sức hấp dẫn
kỳ lạ truyền từ trong kim quang kia tới.
Không chỉ mỗi hắn, tất cả những người đang ở Hư Tiên giới lúc này đều cảm
thấy như vậy.
Trong kim quang kia ẩn chứa một sức hấp dẫn, dường như đang kêu gọi bọn họ
đi tới một thế giới khác.
“Ta chưa từng nhìn thấy cảnh tượng này trong bất cứ quyển cổ tịch nào ở trong
tông môn…”
“Ngàn vạn năm trước, sau khi tổ sư của phái ta độ kiếp thì trên trời cũng giáng
kim quang xuống, chỉ dẫn hắn bước vào tiên giới!”
“Đây… Chẳng lẽ đây chính là kim quang chỉ dẫn?”
“Nhưng chúng ta vẫn chưa độ kiếp mà!”
“Đúng vậy, ta còn chưa đến Thánh Giai đỉnh phong, làm sao xuất hiện kim
quang chỉ dẫn được chứ?”
“Bây giờ quy tắc đang hỗn loạn, có lẽ có khả năng không cần độ kiếp mà trực
tiếp thành tiên chăng?”
“Không thể bỏ lỡ cơ hội này được!”
Có người lao thẳng đến phạm vi mà kim quang bao phủ.
Sau đó thì cả người nhẹ nhàng lơ lửng bay lên trời.
Không lâu sau thì biến mất khỏi Hư Tiên giới!
“Hắn thành tiên rồi ư?”
“Không phải chứ? Dễ dàng như vậy ư?”
Vô số người điên cuồng, nháo nhác chạy về phía kim quang chỉ dẫn kia…
Sau đó càng ngày càng nhiều người biến mất khỏi Hư Tiên giới.
Bên chỗ Khương Thành cũng không ngoại lệ.
Đám người Thanh Sa và Huyền Quy Vương nhanh chóng nhận ra đây là kim
quang chỉ dẫn.
“Khương chưởng môn, vậy… liệu chúng ta có lên đó không?”
Mặc dù trong lòng đã cực kỳ gấp gáp nhưng không có ai lao lên.
Mà đều đợi Khương Thành lên tiếng.
“Vậy thì lên đi!”
Cơ hội bày ra ngay trước mắt như vậy, làm gì có chuyện từ chối chứ.
Ngẫm lại 992 điều quy tắc chủ ở cấp hỗn loạn của bản thân, đến ngày tháng
năm nào mới tu luyện đến nhập môn cơ chứ?
Bây giờ có cơ hội lên thẳng tiên giới, đương nhiên là hắn rất vui lòng.
Trong đó còn có cả Sương Thố Vương và Tẫn Kê Vương, tất cả mọi người đều
bước vào vị trí mà kim quang chiếu rọi.
Sau đó thì bọn họ cảm nhận được sức hấp dẫn không hề mãnh liệt rồi dần dần
bay lên.
Càng bay càng cao, phía trên đỉnh đầu bọn họ nhanh chóng hiện ra một thế giới
mới.
Mặc dù chưa đến nhưng đã có thể nhìn thấy trời xanh mây trắng, non xanh nước
biếc bên trong thế giới kia.
So với môi trường khắc nghiệt cát bay đá lăn ở Hư Tiên giới thì quả thật nơi này
chính là thiên đường!
“Đó là tiên giới ư?”
“Chắc chắn rồi!”
“Mau vào…”
Đám người hoàn toàn không cần bất cứ lý do gì, nhao nhao chủ động bay về
phía thiên đường kia.
Khi bọn họ vừa bước vào cõi thiên đường đó, chân vừa chạm đất đã cảm thấy
sự yên bình trước nay chưa từng có.
Một cơn gió nhẹ thoảng qua khiến lòng người thanh thản.
Đám người kinh ngạc không ngớt, hò reo vui sướng.
“A a a, cuối cùng ta cũng đến tiên giới rồi…”
“Đây chính là tiên nguyên chi khí trong truyền thuyết ư?”
Khí tức xung quanh cao cấp hơn linh khí hạ giới không biết bao nhiêu lần.
Rất nhiều tộc nhân của Tâm bộ sau khi xuống đều khoanh chân ngồi xuống, các
nàng dưới sự kích thích của tiên nguyên chi khí đều sắp đột phá rồi.
Không chỉ ở bên bọn họ, tất cả những người vào từ kim quang đều đang chìm
đắm trong cực lạc.
Có người lệ nóng doanh tròng, có người thì quỳ xuống hôn lấy mảnh đất ở nơi
này.
Còn có rất nhiều người sau khi vừa bước vào đã bận rộn tu luyện đột phá.
Mạc Trần nói không sai, những người phi thăng từ “nơi cay đắng” dưới hạ giới,
thực chất thì càng quyết tâm hơn dân bản địa trên thượng giới nhiều.
Chỉ cần cho bọn họ một chút cơ hội để vươn lên, hầu hết bọn họ đều có thể nắm
chắc lấy.
Đám cao thủ của các vực giới lớn đều nhanh chóng ổn định lại, Khương Thành
cũng không nằm ngoài số đó.
Hắn thả hết các đệ tử từ trong Toàn Cơ Đồ ra.
“Oa, đây là đâu vậy?”
“Không phải là Hư Tiên giới chứ?”
“Chưởng môn, chúng ta đến tiên giới rồi ư?”
Khương Thành không có thời gian trả lời bọn họ nữa rồi.
Khi bọn họ vừa mới bước ra, hệ thống bắt đầu điên cuồng thêm điểm cho hắn.
Dù sao thì một năm trôi qua bằng hơn 8100 năm ở trong Toàn Cơ Đồ.
Kỷ Linh Hàm và Lâm Ninh đã đột phá đến Nhập Thánh cảnh Cửu trọng rồi.
Mà đám La Viễn Ngụy Miêu cũng lần lượt đặt chân đến Nhập Thánh cảnh Nhất
hay Nhị trong gì đó.
Còn về các đệ tử đời thứ tư thì tất cả đều đã đạt đến Đạo Cung cảnh.
Chịu thôi, mặc dù tư chất của đám đệ tử đời thứ tư này vẫn chưa được nâng lên,
cơ mà lượng lớn đan dược linh thạch đều bày ở trong đó.
Thêm việc ngày ngày lúc nào cũng có cao thủ Nhập Thánh cảnh chỉ dạy, còn có
kinh nghiệm mà Mạc Trần từng truyền thụ, bọn họ không muốn thăng cấp cũng
khó.
Cuối cùng Thành ca thống kê lại, phát hiện lần này đã tăng thêm 17,2 tỷ điểm
tích phân.
Thêm con số 7,5 tỷ ban đầu nữa, bây giờ điểm tích phân của hắn đã đạt đến con
số 24,7 tỷ rồi.