“Đúng vậy.”
Mạc Trần gật đầu, rồi nói: “Nhưng mà chưởng môn, ngươi có thể nâng cao tư
chất, có lẽ có thể phá được quy luật này.”
Bây giờ hắn ta đã không dám dùng lý lẽ thông thường để phán đoán phạm vi
năng lực của Thành ca nữa rồi.
“Một khi bọn họ cũng có được ma thể, vậy thì sau này khi đột phá Đạo Cung,
Nhập Thánh và Thánh Giai sẽ dễ dàng hơn gấp nhiều lần.”
Đây là điều đương nhiên, dùng thể chất có sức chịu đựng tốt hơn cả tiên nhân
để tu luyện cửa ải trước mắt, không dễ dàng hơn mới lạ.
Khương Thành suy nghĩ trong chốc lát, quyết định tìm một đối tượng thử trước
đã.
“Huyền Quy Vương, bây giờ ta giúp ngươi nâng cấp tư chất, xem ma thể của
ngươi có thay đổi gì không.”
Hiện giờ tư chất của Huyền Quy Vương chỉ là ngũ đẳng, lúc nãy vừa có được
Bạch Ngân Ma Thể
Mặc dù có được ma thể là một chuyện cực kì vui, nhưng nếu so với hai Ám
Kim Ma Thể của Lam Đề và Tam Nhãn Hổ thì niềm vui cũng vơi bớt đi nhiều.
Cảm giác hạnh phúc là từ so sánh mà ra.
“Được, được chứ, làm phiền chủ nhân rồi!”
Từ lâu nó đã nhìn thấy Khương Thành nâng cấp tư chất cho người khác, vẫn
luôn cực kì hâm mộ.
Nhưng mà đến bây giờ cũng chưa tới lượt Tam Nhãn Hổ, thì nó cũng không có
gì đáng nói.
Giờ đột nhiên nghe bảo sẽ nâng cấp cho mình thì vui tới nỗi quay vòng vòng tại
chỗ, sắp không tìm được phương hướng luôn rồi.
“Ca, dù gì cũng phải có trước có sau chứ!”
“Tiểu đệ luôn đi theo bên cạnh ca, ta lập được chiến công hiển hách, càng vất cả
công lao càng lớn chứ!”
Tam Nhãn Hổ không thể nào chấp nhận được, làm ra vẻ lên án một cách đẫm
máu và nước mắt.
“Huyền Quy Vương vừa tới chưa lâu, chưa lập được công nào, dựa vào cái gì
mà là nó chứ?”
“Không lẽ người có ý kiến gì với ta? Có ý kiến gì người có thể nói mà!”
Thành ca nói trong lòng, nâng cấp cho ngươi cần 9,5 tỷ điểm, nâng cấp cho
Huyền Quy Vương chỉ cần vài vạn điểm, này có thể so được sao?
Hơn nữa nó rèm pha kể công, chê bai đồng đội ngay trước mặt Huyền Quy
Vương như vậy, có phải là nhỏ nhặt quá rồi không?
“Đủ rồi đó, ngươi đều có được Ám Kim Ma Thể rồi, còn có gì chưa hài lòng
nữa.”
Nói xong hắn ta liền xoa đầu của Huyền Quy Vương.
Giây sau, đẳng cấp tư chất của Huyền Quy Vương được nâng cấp lên tứ đẳng.
Tiếp đó, liền thấy cái mai rùa vốn dĩ có ánh bạch màu trẳng ẩn hiện của nó đột
nhiên có sự thay đổi.
Có một luồng ánh sang bảy màu chạy xung quanh, nhìn vô cùng kì diệu.
Mà khi Huyền Quy Vương thu hồi lại khí tức thì luồng ánh sáng lưu chuyển đó
liền biết mất không thấy nữa.
Trong phút chốc, cả người nó đều biết thành một khối chất lỏng.
Khối chất lỏng đó chuyển động không ngừng, biến thành các loại hình thái, cuối
cùng lại quay về hình dáng của Huyền Quy.
“Đây là Lưu Ngân Ma Thể!”
“Thật sự nâng cấp được ma thể!”
Dù là trước đó có nghĩ tới, nhưng Mạc Trần vẫn không nhịn được mà nhảy lên.
Không thể tin được điều này là thật.
Lần đầu tiên nhìn thấy ma thể đã định hình rồi vẫn có thể bị ép buộc thay đổi.
Cái này mà truyền đến tiên giới thì sẽ dẫn đến việc kinh thiên động địa mất!
Chỉ sợ là những Tiên Vương Ma Đế đó đều không còn ngồi yên được nữa.
“Đa tạ chủ nhân, đa tạ chủ nhân!”
Huyền Quy Vương kích động tới nỗi nói cảm ơn không ngừng, không chỉ ma
thể mà tư chất cũng thăng cấp lên tứ đẳng. Nó có thể cảm nhận được tốc độ tu
luyện của bản thân đã tăng lên vượt bậc.
Điều này đối với nó mà nói đúng thật là nghịch thiên cải mệnh.
Lúc này nó cảm thấy điều may mắn nhất chính là đã trở thành tọa kỵ cho
Khương Thành.
Giờ nó chỉ có ý nghĩ tương lai còn có cơ hội tiếp tục thăng cấp.
Cái đùi to này, dù thế nào đi chăng nữa cũng phải ôm thật chặt, nhất định không
được buông tay!
Nếu sau này đã có thể dùng cách thức nâng cấp tư chất để tiếp tục cưỡng chế
nâng cao phẩm cấp ma thể vậy thì có gì phải do dự nữa đâu.
Đầu tiên Khương Thành đưa 300 môn đồ từ trong Toàn Cơ Đồ ra ngoài.
Bên trong đó là nhóm người Kỷ Linh Hàm, Lâm Ninh, La Viễn.
“Đây là Hư Tiên giới sao?”
“Thật là hoang vu!”
“Nhìn thật nguy hiểm.”
“Chưởng môn gọi chúng ta ra đây là có chuyện lớn gì sao?”
Khương Thành nói cho cho bọn họ nghe về khí huyết sát và ma thể.
Nghe nói có thể có được cơ thể cùng cấp bậc với tiên nhân sớm hơn, mọi người
đều vô cùng kích động, mắt đều nóng hết cả lên.
Ai nấy đều nóng lòng muốn thử
“Chưởng môn, bắt đầu nhanh thôi!”
“Làm đi, làm đi!”
“Ta không đợi được nữa rồi.”
Nhưng mà câu tiếp theo của Khương Thành làm mọi người suy nghĩ.
“Ta phải nói trước với mọi người, sự thanh lọc của khí huyết sát cực kỳ là đau
đớn, chắc chắc các người không chỉ chết có một lần thôi đâu.”
“Hơn nữa, nếu các người không muốn trở thành ma thể thì cũng có thể bỏ
cuộc.”
“Bây giờ quyền chọn lựa là ở các ngươi.”
Mặc dù trong thâm tâm hy vọng bọn có thể có được ma thể, nhưng mà Khương
Thành không có ý định ép buộc mọi người.
Hắn vẫn rất để ý đến cảm nhận của nhóm môn nhân này.
Mọi người liếc nhìn nhau một cái rồi sau đó đồng loạt đưa ra quyết định.
“Không có gì phải do dự cả!”
“Cơ duyên như vậy, lý nào lại bỏ lỡ?”
“Ta muốn có được ma thể!”
300 môn đồ không ai bỏ cuộc, Khương Thành rất hài lòng.
Sau đó hắn đưa bọn họ ra ngoài ngoài phạm vi bảo vệ của Luyện Cốt Phiên.
Sau đó, hiện trường thảm khốc vô cùng.
Trong phút chốc, các đệ tử đời thứ tư chết không còn một ai.
Trong đám môn nhân đời thứ ba, thứ hai, hầu hết cũng có thể chịu được hai
giây.
Mà trong những đồ đệ còn lại của đời thứ hai, Kỷ Linh Hàm và Lâm Ninh có lẽ
là có nền tảng vững chắc, vậy mà lại có thể sống được mấy phút.
Nếu không có Thành ca thì hành động của mọi người đều là đang tự sát.
Nhưng mà bây giờ hắn không có thời gian để mà cảm khái tàn khốc, để hồi sinh
bọn họ hắn bận tới mức tối mặt tối mày.
300 người liên tiếp không ngừng chết đi, lại không ngừng hồi sinh, lại tiếp tục
không ngừng chết đi.
Đệ tử đời thứ tư mặc dù nhanh chết nhưng cũng do tu vi thấp nên điểm cần để
hồi sinh cũng ít hơn, đa số chỉ cần con số đơn vị.
Khương chưởng môn đã bỏ qua đoạn “Thần Chú” giả vờ để che mắt mọi người
trước khi hồi sinh kia rồi, như thế lãng phí thời gian quá.
Cứ thế đến cuối cùng, có một số đệ tử đời thứ tư đều đã hồi sinh trên trăm lần.
Mặc Trần, Lam Đề, Tam Nhãn Hổ và Huyền Quy Vương đều giữ lấy cằm, mặt
ngơ ngác nhìn theo.
Thì ra đối với chưởng môn mà nói hồi sinh lại đơn giản như vậy sao?
Chẳng cần nghi thức gì cả, vẫy tay một cái là một loạt một loạt sống lại.
Đây còn là người sao?
Đúng 3 canh giờ sau, nhóm đệ tử này cuối cùng cũng hoàn thành việc lớn, tất cả
đều trở thành ma thể.
Chỉ là trở thành các loại không giống nhau àm thôi.
Đa số đệ tử đời thứ tư vẫn chỉ là Thạch Thân, thậm chí còn có cả Mộc Thân.
Mà đệ tử đời thứ ba đa số đều là Lưu Ngân Ma Thể, cũng có một vài người đạt
đến Bạch Kim Ma Thể.
Trong đệ tử đời thứ hai, Kỷ Linh Hàm và La Viễn cũng là Bạch Kim Ma Thể.
Còn Lâm Ninh, nàng đạt đến Ám Kim Ma Thể.
Điều này ngược lại với suy đoán ban đầu của Khương Thành.
Xem ra mặc dù đẳng cấp tư chất có liên quan trực tiếp tới ma thể, nhưng cũng
không phải hoàn toàn đồng nhất.
Mỗi người có một tư chất khác nhau, bởi vì có người căn cốt cực cao, có người
huyết mạch vượt trội, có người thần hồn xuất chúng, lại cộng thêm các phương
diện ý chí nữa nên ảnh hưởng đến việc hình thành nên ma thể cũng không giống
nhau.
Cho nên Lâm Ninh có tư chất tam đẳng, cũng có được cùng giai Ám Kim Ma
Thể như Lam Đề và Tam Nhãn Hổ.
Mà trong số đệ tử đời thứ ba, có một số tư chất tứ đẳng cũng đạt tới Bạch Kim
Ma Thể.
Sau khi có được ma thể, rõ ràng nhóm đệ tử này chỉ là Dẫn Khí cảnh, lại có thể
tùy ý đi lại ở Hư Tiên giới.
Nếu cái này truyền ra ngoài, chỉ sợ sẽ dẫn đến xôn xao chấn động cả vực giới
khác.
Bọn họ còn phải cần thận dè đặt trốn ở dưới pháp bảo đó.
Thực lực có được bước nhảy vọt lớn, hơn nữa tu luyện cũng trở nên đơn giản
hơn, tất cả đệ tử vui vẻ nhảy cẫng lên như chim sẻ.
Trong lòng Mạc Trần càng được thêm an ủi, vậy mà đồ đệ Lâm Ninh có được
Ám Kim Ma Thể.
Người sư phụ như hắn cũng xem như có thể nở mày nở mặt trước Tam Nhãn Hổ
một chút.
“Tiểu Hàm, ngươi ở lại, những người khác quay về Toàn Cơ đạo trường trước.”
Thành ca quyết định phải giành chút danh tiếng cho đại sư tỷ của đời thứ hai
này.