Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 182




“Ôi chao, các ngươi nói có lý lắm, làm ta không nỡ phản bác lại luôn cơ.”

Hắn vừa lấy Đại Thừa Trường Ly Kiếm từ trong nhẫn không gian ra, vừa cười

tủm tỉm bay từ trên lưng rùa xuống.

“Để đền bù lỗi lầm, ta sẽ làm người tốt cho.”

Lúc nói lời này, ba gã linh tôn trước mặt còn cho rằng hắn muốn thỏa hiệp rồi

cơ.

Các cao thủ vực giới khác thì không khỏi tỏ vẻ khinh thường.

Nhưng hai câu sau, chuyện lại khác rồi.

“Tích Phong lừa các ngươi, bây giờ ta tiễn các ngươi đi gặp hắn.”

“Để các ngươi tìm hắn giáp mặt hỏi tội là được rồi.”

Lực chiến đấu của Khương chưởng môn hiện tại, ngay cả chính hắn cũng không

rõ.

Dù sao thì ba gã linh tôn này đứng cùng nhau cũng chưa thể làm hắn cảm nhận

được bất kỳ nguy hiểm gì.

“Chết đi.”

Vốn dĩ ba gã linh tôn này còn tưởng rằng Khương Thành sẽ cho ba người Tam

Nhãn Hổ, Huyền Quy Vương, Mạc Trần lên chống địch trước.

Nào biết, thế mà là tự hắn ra tay.

Tất cả mọi người đều thấy rõ, hắn chỉ là một kẻ Nhập Thánh cảnh Bát trọng.

Ngay từ đầu, ba gã linh tôn đã không coi hắn ra gì rồi.

Bây giờ thấy hắn tự mình ra tay, tất cả đều vui như mở cờ.

Khống chế hắn xong, Luyện Cốt Phiên chắc chắn ở trong tầm tay!

Ba người kích hoạt thánh vực cùng một lúc, thú hồn hung dữ ngút trời bao phủ.

Quy tắc xung quanh đó lập tức xảy ra thay đổi, sự khác biệt lớn nhất giữa thánh

vực của Thánh Giai và lĩnh vực của Nhập Thánh chính là trình độ khống chế

khác nhau.

Cao thủ Thánh Giai có thể nắm rõ tất cả các quy tắc của trong lĩnh vực như

trong lòng bàn tay.

Tu sĩ bình thường chiến đấu trong thánh vực thì sẽ như đang chống lại thần,

hoàn toàn không có phần thắng.

Nhìn thấy Khương Thành bị ba thành vực lớn bao phủ cùng một lúc, rất nhiều

người ở đây đều âm thầm lắc đầu, người này thật không biết tự lượng sức mình.

Nếu trước khi thánh vực bao phủ, rời khỏi phạm vi bao phủ thì còn có thể chống

đỡ thêm một lúc.

Ngay sau đó, bọn họ chợt nghe thấy âm thanh rạn nứt ầm ầm.

Rắc…

Hệt như ba mặt gương bị đập vỡ tan tành.

Âm thanh kia không phải nghe bằng tai, mà là bởi quy tắc va chạm với nhau

trực tiếp truyền vào sâu trong ý thức.

Chỉ thấy Khương Thành phất tay một cái, lĩnh vực mang theo khí tức hủy thiên

diệt địa của Nhập Thánh cảnh Bát trọng nổ vang trên ba thánh vực kia.

Kết quả khác xa so với mọi người đã nghĩ.

Lĩnh vực của hắn hoàn toàn không tổn hao gì hết.

Mà ba thánh vực kia lại trực tiếp bại trận trong lần giao chiến quy tắc này.

Ba thánh vực hệt như bị ngọn núi lớn bị phá tan thành từng mảnh nhỏ, không

duy trì nổi nữa.

Trên bầu trời, mọi người lại nhìn thấy vô số hình ảnh quy tắc lóe lên lướt qua.

Nổ mạnh liên tục không dứt khiến không gian trở nên hỗn loạn kinh khủng, ba

gã linh tôn đều trắng mặt, bị lực quy tắc phản phệ!

“Chuyện này…”

“Làm sao lại thành thế này?”

“Dùng một lĩnh vực đánh tan ba thánh vực?”

Các cao thủ của các vực giới lớn đều kinh ngạc hô lên thành tiếng, đến ngay cả

ba vị thủ lĩnh của Kiếm vực trợn tròn mắt, ngạc nhiên nghi ngờ.

Thánh vực ổn định hơn lĩnh vực nhiều, lực quy tắc vững chắc hơn, đây là kiến

thức thông thường.

Thánh vực giao chiến với lĩnh vực, việc cái sau tan vỡ vốn là chuyện không có

gì phải nghi ngờ.

Cho nên kết quả trước mắt khiến cho họ hoàn toàn không thể hiểu nổi.

Chỉ riêng Mạc Trần ngồi trên lưng rùa cười khẽ, lặng lẽ truyền âm cho Lam Đề.

“Lão hủ đã nói rồi mà, không cần lo lắng đâu.”

“Lực quy tắc lĩnh vực của chưởng môn tuy hỗn loạn, chưa khống chế từ tâm.

Nhưng có căn cơ Võ Đạo cấp Chân Tiên và Huyền Tiên, nền tảng bên trong quá

mạnh, thánh vực tầm thường sao có thể chống lại được đây?”

“Ba người kia hoàn toàn chỉ là kiến cỏ rung cây thôi!”

Lam Đề kinh ngạc nói: “Vậy chẳng phải là Thánh Giai cũng không đánh lại hắn

sao?”

Mạc Trần lắc đầu: “Ba người này, một người Thánh Giai sơ kỳ, một người

Thánh Giai trung kỳ, một người Thánh Giai hậu kỳ, thực lực vẫn chưa đủ mà

thôi!”

Hắn nhìn đám người Kiếm vực phía xa kia.

“Nếu đổi thành mấy Thánh Giai đỉnh phong kia thì khó mà nói được kẻ nào sẽ

chết trong tay kẻ nào.”

Ưu thế của Khương Thành về căn cơ võ đạo quá vững vàng, lực lượng lĩnh vực

của bản thân cực kỳ bao la dồi dào.

Mà Thánh Giai đỉnh phong, tuy không có lực lượng nhiều bao la như vậy,

nhưng sức mạnh quy tắc lại mạnh hơn hắn gấp bội lần.

Bên nào thắng, còn phải xem xem bên nào có năng lực áp đảo cân bằng.

Thánh vực vừa vỡ, Khương Thành tiến quân thần tốc, uy lực của Đại Thừa

Trường Ly Kiếm có thể phát huy trọn vẹn!

Đây chính là binh khí Thánh Giai đấy, buff rất mạnh.

Một kiếm quét ngang, thiên hỏa cắt ngang hư không, mang theo vô số dòng

chảy hỗn loạn méo mó đầy nguy hiểm.

“Một kiếm này, đã có thể tạo thành một một uy hiếp cho chúng ta rồi.”

“Vậy mà hắn lại có vũ khí Thánh Giai ư?”

“Không chỉ có binh khí Thánh Giai, bản thân hắn cũng đã tu luyện môn kiếm

thuật này đến đại viên mãn rồi.”

“Thật sự không ngờ tới, ngoại vực cũng có kiếm tu như vậy!”

Trong mắt mấy người kiếm vực lóe tia sáng kỳ dị liên tục.

Trong lúc bọn họ dùng thần hồn nghị luận, ba gã linh tôn dồn dập thúc dục thú

hồn đánh úp lại, đánh thẳng tới chỗ Khương Thành.

Trong hư không, hơi thở điên cuồng của ảo ảnh đầu rồng bao phủ cả phía chân

trời, gột rửa thiên hỏa xung quanh đó.

Tiếng tru lên của lang thú khiến nhiều thần hồn của Nhập Thánh cảnh cảm thấy

bất an, gió lớn ở ngoại giới cũng nổi lên, tựa như bất cứ lúc nào thần hồn cũng

có thể bị cắn nuốt.

Mà ảo ảnh đầu trâu kia hệt như một cỗ xe khổng lồ không thể phá hủy, tất cả

ánh kiếm và thiên hỏa va chạm phải đều bị tan nát, hoàn toàn không thể ngăn

chặn nổi.

Chưa xông tới nơi mà đã đủ để khiến cho kẻ khác khiếp sợ!

Ba luồng thú hồn mang theo hơi thở khủng bố này, ngay trước khi sắp chạm tới

Khương Thành, cũng không thể không dừng lại.

Thần hồn của Khương Thành rời khỏi thân thể, hóa thành ba bàn tay khổng lồ

vắt ngang trên hư không!

Một quyền đánh xuống từ trên không trung, uy áp Thương Long Tinh Huyết từ

trên xuống dưới, mãnh mẽ trấn áp thú hồn đầu rồng kia, hơi thở bị ép dừng lại.

Chỉ thấy được thú hồn đầu rồng vặn vẹo không ngừng giãy giụa, lại hoàn toàn

không thể trở mình!

Bàn tay lớn dồn sức nắm chặt lại, đột nhiên một nhà giam cực lớn màu đen từ

trong vực thẳm được triệu hồi từ trong đất mọc lên!

Thú hồn đầu trâu gào thét lao đến, nhưng dù thế nào đi chăng nữa thì vẫn không

phá được ràng buộc của nhà giam, chỉ có thể tốn công công kích lung tung.

Một ngón tay vừa chỉ ra, từng làn sương mù xanh biếc mù mịt bao phủ cả thú

hồn lang thú.

Ngay sau đó, mọi người liền khiếp sợ phát hiện thú hồn lang thú kia suy yếu

nhanh đến mức dùng tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được, ngay cả tiếng

tru lên cũng không còn mạnh mẽ như trước nữa.

Quyết đấu thần hồn giữa Thánh Giai và Nhập Thánh, vậy mà Nhập Thánh lại

chiếm thế thượng phong ư?

Hơn nữa còn là lấy một địch ba!

Đừng nói là các vực giới lớn, lần này đến ngay cả Mạc Trần cũng phải kinh

ngạc.

Chưởng môn chỉ tăng cảnh giới võ đạo lên thôi, sao mà thần hồn cũng đặc biệt

thế nhỉ?

Hắn nào biết phẩm chất của thánh hồn được đúc từ mười vạn u hồn đã vượt qua

cả cấp bậc Vạn Cổ, dù là Tích Phong lúc đỉnh phong cũng không áp chế được.

Mà bây giờ Khương Thành nâng cấp thánh hồn tới Thánh Giai trung kỳ.

Cộng thêm thêm ba thứ là Thương Long Tinh Huyết, Độc Chi Anh Linh, Ngục

Chi Anh Linh nữa.

Cần giai vị có giai vị, cần uy áp có uy áp, cần thủ đoạn có thủ đoạn…

Đừng nói là ba gã linh tôn này, cho dù là Thánh Giai đỉnh phong cũng không

thể đánh lại Khương Thành ở mặt thần hồn!

Thứ mà bọn họ tu luyện là sức mạnh thú hồn, một khi thú hồn xảy ra vấn đề thì

thực lực sẽ hạ xuống mức thấp nhất.

Ba người kinh hãi, chỉ đành đến gần giết Khương Thành.

Nhưng thấy Khương chưởng môn hoàn toàn không hề có ý tránh nguy hiểm mà

lại giơ kiếm chủ động nghênh chiến.

Cũng tự tin quá rồi đấy?

Suy nghĩ này hiện lên trong đầu rất nhiều người.

Tóm lại Thánh Giai vẫn là Thánh Giai, với sức chống đỡ của thánh thể và lực

lượng ẩn chứa dồi dào, Nhập Thánh cảnh còn lâu mới bì kịp được.