Tất cả cùng nhau đi vào bên trong....
- " Ba à, Trình Huân đã nói chuyện cho ba biết hay chưa?"_ Tư Đồ Thần vừa bước đi vừa hỏi
- " Cậu ấy cũng chỉ mới nói cho ba biết là đến để làm xét nghiệm ADN thôi, tình hình cụ thể thì ba không rõ lắm"_ Phó Kỷ Hàn cũng thắc mắc là tại sao lại phải làm xét nghiệm gì đó, rốt cuộc là có chuyện gì chứ!
- " Thực ra, sau một khoảng thời gian điều tra, chúng con đã phát hiện, Phó Tử Yên... không phải là huyết mạch của Phó gia!"_ Anh từ tốn tiếp lời
Phó Kỷ Hàn nghe đến đây thì đột ngột dừng lại bước chân, nhãn cầu mở to, tất cả mà ông vừa mới nghe, liệu có đúng là thật hay không chứ! Ông cảm thấy hai tai của ông cứ như là đã nghe nhằm rồi!
- " Con nói sao?! Yên nhi, nó... nó..."_ Phó Kỷ Hàn đứng chặn trước mặt Tư Đồ Thần, hai tay rung rung chạm đến vai anh
Anh gật đầu khẳng định lại sự thật, Phó Kỷ Hàn cả hai tay tựa như vô lực mà buông xuống... ông thất thần, lùi về sau vài bước, cười khổ...
- " Không lí nào là vậy! Không lí nào là vậy!"_ Trong lòng của ông hiện tại rối như tơ vò, mọi chuyện, rốt cuộc là thế nào chứ?
- " Kỷ Hàn/ Ba"_ Cả Tô Dung và Phó Kỳ Anh đều đồng thanh lên tiếng, đi đến bên cạnh của Phó Kỷ Hàn
Quả thật, nhìn bộ dạng hiện tại của ông, không khỏi khiến cho người khác cảm thấy lo lắng....
- " Ba, ba hãy bình tĩnh lại một chút, đừng nên kích động quá, sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe!"_ Cô nhìn ba mình như vậy, trong lòng không khỏi cảm thấy xót xa
- " Đúng vậy, anh hãy bình tĩnh là một chút!"_ Tô Dung cũng tiếp lời
- " Thật sự là không thể ngờ được, Phó gia ta từ trước đến nay đã mang hổ về nhà mà cứ ngỡ nó là một con mèo ngoan ngoãn, hiền lành, vô hại!
Từ trước đến nay, ta luôn ân hận về lỗi lầm khi xưa mình phạm phải! Nếu như đêm hôm đó, ta không uống rượu đến mức say không biết gì thì cũng không bị người ta dẫn vào tròng như thế, cũng không dẫn đến việc ta và Vĩ Kỳ phải xa cách nhau"
Phó Kỷ Hàn trong lòng đau đớn tột cùng, ông đau lòng vì đứa con gái mà ông luôn yêu thương lại không phải con ruột của mình, đau lòng vì người vợ mà ông luôn coi là người hiền lương, thục đức lại là người lừa gạt ông suốt 21 năm qua.
- " Mọi chuyện cũng đã qua rồi, anh cũng đừng tự trách bản thân mình như thế!"_ Tô Dung nhẹ nhàng an ủi
- " Vĩ Kỳ!"_ Phó Kỷ Hàn nhìn Tô Dung, trong lòng phút chốc cũng cảm thấy ấm áp hơn
- " Được rồi, chúng ta mau vào trong làm xét nghiệm thôi!"_ Tô Dung mỉm cười nói
Phó Kỷ Hàn cũng gật đầu....
~~~~~~~
Lúc này ở bang Hắc Bá......
Từ An Dương đã cùng các thuộc hạ của bang Hỗn Thiên tấn công vào bang Hắc Bá nhắm cứu Từ Thiếu Trung...
- " Tất cả mau tiến lên, cứu thoát Đại ca! Nhất định phải tìm bằng được anh ấy!"_ Từ An Dương nghiêm giọng nói
Ngay lập tức, tất cả thuộc hạ đều nhanh nhóng xông vào....
Tất cả vệ sĩ của bang Hắc Bá cũng không phải tầm thường, mặc dù bị đánh úp bất ngờ, nhưng không một ai trong số họ tỏ ra sợ hãi, tức khắc, một cuộc đấu súng không khoan nhượng đã diễn ra....
~~~~~~~
Hiện tại tất cả đều đang ngồi trong phòng xét nghiệm của Hàm Dạ Ân chờ đợi kết quả....
- " Đã có kết quả rồi, đúng thật là Phó tiên sinh và Phó Tử Yên không cùng huyết thống!"_ Hàm Dạ Ân đưa cho Phó Kỷ Hàn bản xét nghiệm
Mặc dù ông đã biết rõ mọi chuyện nhưng trong lòng không khỏi cảm thấy thất vọng.....
- " Vất vả rồi!"_ Phó Kỳ Anh đặt tay lên vai của Hàm Dạ Ân, cười nói
- " Không có gì! Đây vốn dĩ là nhiệm vụ của tôi mà!"_ Hàm Dạ Ân cười tươi, khoát tay lên vai của cô
Đương nhiên, Phó Kỳ Anh cũng vui vẻ đáp lại...
Ngay lập tức, hai tiếng ho khan vang lên, cộng thêm mùi giấm chua nồng nặc lan tỏa, ngay lập tức cả hai cô gái đều bị kéo tách ra, rốt cuộc rơi vào vòng tay ấm áp quen thuộc...
Tư Đồ Thần sắt mặt khó coi vô cùng, kéo Phó Kỳ Anh vào lòng, khóa chặt lại, không cho cô có cơ hội trở tay...
Lại Trình Huân sắc mặt cũng không để coi là mấy, vòng tay ôm lấy eo của Hàm Dạ Ân kéo sát vào người mình....
- " Nè, làm gì vậy hả? Mau buông em ra!"_ Phó Kỳ Anh kháng cự, cố gắng thoát khỏi vòng tay đang ôm chặt mình nhưng vô dụng
Hàm Dạ Ân cũng không khá hơn là mấy:" Tên kia, mau buông em ra! Làm ơn đừng như thế có được hay không?"_ Nhưng là Lại Trình Huân vẫn cứ như thế, không chịu buông tay
Lập tức, cả Tư Đồ Thần và Lại Trình Huân đồng thanh lên tiếng:" Không được!"
Ánh mắt như sét đánh của hai người họ cứ đánh nhau như thế! Tư Đồ Thần ánh mắt sắt lạnh liếc ai kia như nhắc nhở: ôm chặt vợ cậu lại đi, đừng để vợ cậu đụng chạm thân thiết vợ tôi như thế!
Lại Trình Huân cũng không kém cạnh là liếc xéo anh như cãi lại: đừng ở đó mà nói người khác, là vợ cậu cố tình dụ dỗ vợ tôi thì có!
Trận đấu cứ như thế mà tiếp tục...
Ngay cả Phó Kỷ Hàn và Tô Dung nhìn thấy mà cũng phải lắc đầu bó tay....
Lúc này, một vệ sĩ chạy vào....
- " Lão đại, Từ Thiếu Trung và Phó Tử Yên đã chạy trốn rồi!"_ Nhìn bộ dạng khó coi của người này, chắc hẳn là vừa đánh nhau một trận
Tư Đồ Thần sắc mặt càng lạnh hơn! Là do anh quá sơ sót rồi!
- " Tổng cộng có bao nhiêu người xông đến cướp người?"_ Tư Đồ Thần bình tĩnh đến là thường, tựa như anh đã có phương án để giải quyết vấn đề hiện tại
- " Có khoảng hơn 30 người, nhưng đều là sát thủ hạng nhất của bang Hỗn Thiên"_ Người vệ sĩ cung kính báo cáo
- " Có nhìn thấy Từ An Dương không?"_ Sắc mặt của anh càng ngày càng lạnh
- " Từ Nhị thiếu gia có xuất hiện nhưng là ở trên trực thăng!"
- " Mau truyền lệnh, tập hợp tất cả vệ sĩ cũng như sát thủ của bang Hắc Bá, kể cả Tứ đại sát thủ đang quy ẩn cũng phải truyền đến!"_ Một lời ban xuống, ánh mắt sắt lạnh của anh khiến người ta phải rùng mình vì khí chất cao quý và phong thái lạnh lùng
- " Rõ!"_ Người vệ sĩ cúi đầu rồi bước nhanh ra ngoài
Anh nhìn sang Lại Trình Huân.....
- " Trình Huân, cậu mau đến chi viện cho Lạc Khiêm, nói không chừng, cậu ấy sẽ gặp nguy hiểm!"
- " Tôi đi làm ngay!"_ Nói rồi, Lại Trình Huân lập tức rời đi
- " Dạ Ân, cô đi chuẩn bị mọi thứ đi, sau đó nhanh chóng đi cùng Trình Huân, nên nhớ, lần này, chắc chắn sẽ có một bang phái bị xóa sổ trong giới Hắc đạo!"_ Anh quay sang nghiêm giọng giao nhiệm vụ cho Hàm Dạ Ân
- " Được, cứ giao cho tôi!"_ Dứt lời, Hàm Dạ Ân cũng nhanh chóng đi thi hành nhiệm vụ