Lâm Lệ sững sờ nhìn Chu Hàn, một lúc lâu không có phản
ứng, cảm giác kia tựa như đột nhiên bị định thân, cả người bất
động.
Hai người cứ bốn mắt nhìn nhau như vậy, người nào cũng
không mở miệng hoặc là có hành động trước.
Nếu thời gian có thể dừng lại tại đây thì thật là tốt,
nhưng đó là không thể!
Bên tai truyền đến hơi thở rõ ràng, giờ phút này hai
người gần như dán sát vào nhau vậy, chỉ cần một người hơi động thì người kia
cũng có thể cảm giác được rõ ràng.
Cũng không biết qua bao lâu, rốt cuộc Lâm Lệ từ từ phục
hồi tinh thần lại sau khi bị câu nói kia của Chu Hàn làm cho khiếp sợ. Có lẽ là
ý thức được tư thế của hai người lúng túng như thế nào, mà tình cảnh của bản
thân mình lúc này ‘nguy hiểm’ bao nhiêu, Lâm Lệ cũng không dám ‘hành động thiếu
suy nghĩ’, chỉ gượng cười nhìn Chu hàn, nói: “Anh, anh đang nói đùa
sao…”
Chu Hàn nhích lại gần cô, giọng nói trầm thấp vang lên
bên tai cô: “Cô cảm thấy hiện tại tôi giống như đang nói đùa
sao?”
Bởi vì cảm nhận rõ được lửa nóng dưới thân mình kia
khiến cho Lâm Lệ không cười được nữa, khuôn mặt hồng rực lên, gấp gáp nói: “Chu
Hàn, trước đây chúng ta đã kí hợp đồng, chúng ta… chúng ta chẳng qua là quan hệ
hợp tác, không… không thể làm loại chuyện đó!”
Nghe vậy, khóe miệng Chu Hàn hơi cong, ở bên tai cô thổi
khí, hỏi: “Không làm loại chuyện đó? Loại chuyện đó là chuyện
gì?”
Lâm Lệ cả người không tự chủ chấn động, theo bản năng co
cổ lại, chỉ cảm giác mình có chút nóng ran, bất kể là trước ngực hay là bụng
dưới, ngay cả hô hấp đều có chút nặng nề .
Nhìn Chu Hàn hồi lâu mới phun ra bốn chữ , “Biết rõ còn
hỏi!” Lâm Lệ cắn chặt môi dưới, ngừng thở, rất sợ mình có một giây không cầm giữ
được liền bị lạc ở trong không khí mập mờ này.
Phản ứng của cô hoàn toàn bị Chu Hàn thu vào trong mắt,
khóe miệng nở nụ cười so với lúc trước càng đậm, hơi nghiêng mặt hướng về phía
lỗ tai của cô nói: “Lên giường? Làm tình?”
“Chu Hàn!” Trên mặt Lâm Lệ tràn đầy tức giận, hai tay
nắm thật chặt, tận lực nhắc nhở mình giữ vững lý trí.
Chu Hàn không nhìn sự tức giận của cô, vẫn tràn đầy ý
cười ghé vào lỗ tai cô nói: “Cô thật không muốn sao?” Khi nói chuyện bàn tay
tiến vào dưới áo ngủ của cô, dán lên da thịt chậm rãi thăm dò.
“Không muốn!” Lâm Lệ cắn răng, ánh mắt hung hăng nhìn
chằm chằm anh, “Bỏ tay anh ra!”
Nghe vậy, Chu Hàn dừng tay lại, cũng không có nghe lời
của cô buông tay ngay, bàn tay dán phía sau lưng của cô, anh biết cô thật ra
không bình tĩnh như vẻ bề ngoài, bởi vì anh có thể rõ ràng cảm giác được da thịt
kia khẽ run rẩy dưới tay anh.
Ánh mắt nhìn thẳng cô, trầm giọng nói: “Chúng ta đều có
nhu cầu phương diện này không phải sao?”
Lâm Lệ liếc về hướng khác, không thèm nhìn anh ta, chỉ
lạnh giọng nói: “Tôi sẽ không không yêu mà tính (*), nếu như chỉ vì nhu cầu mà
động dục khắp nơi, vậy người nọ có khác gì súc sinh!” Lâm Lệ không hề phát hiện
mình xoay đầu đi như thế, từ vị trí Chu hàn đứng như bây giờ vừa vặn nhìn không
xót chút gì cảnh tượng trước ngực cô.
(*) ‘tính’ trong trường hợp này làm chuyện
xxx
Cảnh đẹp tuy là cảnh đẹp, nhưng đối với Chu Hàn
giờ phút này mà nói cũng không phải chuyện tốt gì, Chu Hàn chỉ cảm thấy lửa nóng
dưới thân còn mãnh liệt hơn vừa rồi, cảm giác trướng đau khiến cái trán bắt đầu
đổ mồ hôi, hô hấp nặng nề, anh biết hiện tại mình phải lập tức làm dịu đi, nếu
không anh sẽ chết, thật sẽ chết !
Như là cảm nhận rõ rệt lửa nóng trước bụng còn nóng bỏng
hơn lúc trước, áp lực cũng tăng lên rất nhiều, Lâm Lệ xoay đầu lại, đè nén lo sợ
và bất an trong lòng, cắn răng nói: “Chu Hàn, anh buông ra, tôi nói tôi không
muốn, chẳng lẽ anh muốn dùng sức mạnh hay sao!” Vừa nói, vừa đưa tay muốn đẩy
Chu Hàn ra.
Chu Hàn chợt bắt được tay cô, kìm ở Lâm Lệ dựa vào trên
vách tường, chân chế trụ hai chân của cô, sau đó cúi người hung hăng hôn lên
môi cô.
Lâm Lệ muốn giãy dụa, nhưng căn bản không thắng nổi lực
đạo của anh, nghiêng đầu muốn thoát khỏi nụ hôn của anh, lại là phí công, đành
ngậm chặt miệng không để cho anh ta được như ý, nhưng cuối cùng là không chống
lại được sự bá đạo của anh mà nới lỏng miệng, chỉ có thể để mặc cho anh ta ở
trong miệng của cô công phá, không có chút sức lực nào để phản
kháng.
Chu Hàn vẫn rất bá đạo, một chút cũng không dịu dàng,
hung hăng dùng đầu lưỡi cạy răng cô, bá đạo muốn hút lấy hết thảy tốt đẹp của
cô, bá đạo nhất định phải dây dưa cùng cô, bá đạo không để cho cô có cơ hội cự
tuyệt.
“hu hu —— Chu Hàn, anh buông! Hu hu ——” Lâm Lệ không đẩy
được anh ra, gấp đến muốn khóc, cuối cùng thật sự không có cách nào, trong lòng
nổi lên hung ác, trực tiếp há mồm cắn xuống đầu lưỡi của anh ta, mùi máu tươi
trong khoang miệng nhanh chóng lan tràn ra, chỉ thấy Chu Hàn chợt mở to mắt nhìn
chằm chằm cô, nhưng cũng không buông ra, tay vẫn giữ chặt tay Chu Lệ, thân thể
cũng không hề lùi ra nửa bước, nhìn cô một lúc lâu, sau đó một lần nữa bá đạo
hôn lên môi cô, so sánh với lần trước còn muốn hung mãnh, còn muốn kịch liệt
hơn.
Lâm Lệ thật sự luống cuống, giãy dụa càng kịch liệt,
nhưng có làm nhiều hơn nữa cũng chỉ là phí công.
Cũng không biết qua bao lâu, đến lúc Lâm Lệ bị anh hôn
đến choáng váng đầu óc gần như bị lạc ở nụ hôn của anh, Chu Hàn đột nhiên buông
cô ra, bộ ngực vì nụ hôn vừa rồi mà thở hổn hển.
So với Chu Hàn, Lâm Lệ còn thở hổn hển nhiều hơn, cả
người dựa vào vách tường, bộ ngực kịch liệt phập phồng, chân tay như nhũn ra,
không có sức lực, cố gắng chống đỡ mới không khiến cho mình ngồi bệt trên mặt
đất.
Không bao lâu, Chu Hàn chầm chậm hít thở, nhìn Lâm Lệ mở
miệng nói: “Tôi chưa bao giờ cưỡng bức phụ nữ.”
Lâm Lệ ngẩng đầu nhìn anh, vẫn còn thở hổn hển, tức giận
trừng anh một cái, nói: “Tôi không nhớ rõ vừa rồi là tôi nguyện
ý!”
Chu Hàn cười, khóe miệng cong lên, nói: “Vừa rồi tôi
chưa nói xong, mặc dù tôi sẽ không cưỡng bức phụ nữ, nhưng mà sẽ cường
hôn.”
“Vô sỉ!” Lâm Hệ tức giận trợn trắng mắt nhìn anh một
cái.
Chu Hàn khóe miệng uốn lên độ cong, không nói gì thêm,
xoay người đi qua phòng để quần áo, anh bây giờ phải đi dập lửa mới được, nếu
không muốn bị ‘nội thương’.
Nhìn anh ta đi vào phòng để quần áo, Lâm Lệ xoay người
liền muốn đi ra ngoài, tay mới cầm vào nắm đấm cửa, phía sau liền truyền đến
giọng nói của Chu Hàn, “Cô không sợ sáng sớm ngày mai bác gái hỏi tới
sao?”
Lâm Lệ dừng lại, ngày mai nếu là mẹ hỏi tới cô nhất định
là trả lời không được, tối nay chính là bị mẹ giám sát mới bất đắc dĩ dọn đến
nơi này, nhưng là trải qua sự việc mới vừa rồi, cô nào còn dám cùng Chu Hàn ở
một phòng, nếu là anh ta muốn làm chút gì đó, cô thật sự là không thể phản kháng
được.
Phía sau Chu Hàn như là nhìn thấu tâm tư cô về việc này,
chỉ nghe anh ta nói: “Hiện tại tôi còn có thể thả cô đi, như vậy còn có thể làm
gì cô nữa.” Vừa nói vừa trực tiếp cầm đồ ngủ đi vào phòng tắm.
Đợi Chu Hàn tắm nước lạnh từ trong phòng tắm đi ra, chỉ
thấy Lâm Lệ đang đưa lưng về phía anh chổng mông làm gì đó trên mặt đất, Chu Hàn
cầm khăn lau tóc đi tới, hỏi: “Cô đang làm gì đó?”
Nghe tiếng, Lâm Lệ không quay đầu lại, cũng không lên
tiếng, tiếp tục công việc trên tay mình.
Chu Hàn vô thức nhíu mày, đi đến gần cô mấy bước này mới
phát hiện thì ra là cô trải thảm trên sàn nhà. Thấy thế khóe miệng không khỏi nở
nụ cười, đứng ở bên cạnh cô từ trên cao nhìn xuống, mở miệng hỏi: “Cô trải cái
này là chuẩn bị để cho tôi ngủ?”
Lần này Lâm lệ dừng lại động tác, quay đầu nhìn anh,
ngoài cười nhưng trong không cười hỏi: “Anh bằng lòng ngủ?”
Chu Hàn lắc đầu, “Không thể nào.” Anh không có lý do gì
mà giường lớn thoải mái không ngủ lại chạy xuống ngủ ở sàn nhà cứng
rắn.
“Hừ, không có phong độ.” Lâm Lệ nhỏ mọn nói thầm, quay
đầu, cầm gối, trực tiếp để vào giữa.
“Thật ra thì cô không cần khách khí như thế, tôi cũng
không để ý cô ngủ ở trên giường của tôi.” Chu Hàn ở phía sau mang theo nụ cười
lạnh nói.
Lâm Lệ đảo cặp mắt trắng dã, “Tôi để ý!” Nói xong trực
tiếp kéo chăn đem quấn mình thật chặt, lùi vào bên tường, thấy anh chưa đi, có
chút phòng bị, rất sợ anh ta làm ra chuyện gì đó.
Chu Hàn cười cười, chỉ nói: “Thế thì thật đáng tiếc.”
Xoay người sang chỗ khác, cầm khăn xoa xoa đầu mình, lúc này mới ném sang một
bên, sau đó trực tiếp xoay người nằm trên giường, tiện tay cầm tạp chí trên tủ
đầu giường để xem.
Lâm Lệ nằm trên mặt đất, đưa lưng về phía anh, nhìn chằm
chằm rèm cửa sổ, lỗ tai dựng thẳng nghe động tĩnh phía sau, mí mắt rõ ràng nặng
trĩu, nhưng không dám ngủ. Sợ khi mình ngủ say như chết, nếu người trong phòng
làm chuyện gì đó với mình thì chính mình cũng không biết.
Không biết qua bao lâu, chỉ nghe thấy người kia dường
như xem xong rồi, gấp lại tạp chí để sang một bên, sau đó đèn điện bụp một
tiếng, cả cái gian phòng đột nhiên tối om, trong bóng tối truyền đến tiếng sột
xoạt, Lâm Lệ biết đó là lúc Chu Hàn đã nằm xuống, lại đợi thêm một lát, xác nhận
hô hấp của anh ta đều đều, suy đoán anh ta thật sự đã ngủ, lúc này cả người Lâm
Lệ mới thả lỏng ra, thở phào nhẹ nhỏm, chậm rãi nhắm mắt ngủ.
Khi Lâm Lệ tỉnh lại đã là buổi sáng ngày hôm sau, hôm
nay dường như khí trời rất tốt, phía ngoài ánh nắng tươi sáng, cho dù là cách
rèm cửa sổ, ánh sáng rực rỡ kia vẫn rọi sáng cả gian phòng.
Lâm Lệ nhắm hai mắt bởi vì ánh sáng mà hơi cau mày lại,
xoay người, cả người truyền đến đau nhức khiến hai hàng lông mày nhíu chặt hơn
chút nữa, cố chống tay ngồi dậy, vẫn nhắm mắt như cũ, buồn ngủ hoàn toàn chiến
thắng lý trí, Lâm Lệ mơ mơ màng màng thấp giọng rù rì, “Ngủ, ngủ tiếp năm phút
đồng hồ…” Vừa nói ngả người ra phía sau, song đầu vừa mới tiếp xúc đến gối, sau
đó “ầm ——!” một tiếng, Lâm Lệ đang buồn ngủ liền tỉnh táo lại, trên đầu truyền
đến đau đớn làm cho cô đau kêu lên thành tiếng , “A, đau quá! ——” hai tay ôm đầu
cả người đau đến chảy nước mắt.
Mà đang lúc Lâm Lệ ôm đầu lăn lộn trên mặt đất, phía sau
truyền đến giọng nói cười như không cười của Chu Hàn: “Cô đang luyện Thiết Đầu
Công sao?”