Bất Ái Thành Hôn

Chương 24: Mẹ con trò chuyện với nhau




Người bạn chơi mạt chược của mẹ Chu là phu nhân viện trưởng bệnh viện làm việc quả nhiên rất nhanh, gần như chỉ trong vòng 10 phút sau khi mẹ Chu vừa mới cúp điện thoại, liền có câu trả lời, bảo bọn họ trực tiếp đưa người đến, bà đã liên hệ với bác sĩ xong rồi, buổi chiều là có thể trực tiếp sắp xếp làm các xét nghiệm kiểm tra.

Lúc này sự tình thay đổi có phần hí kịch, một tiếng đồng hồ trước ba Lâm và mẹ Lâm còn đang chất vấn Lâm Lệ hiện tại đã tới bệnh viện, giờ phút này đang ngồi ở bệnh viện chờ sắp xếp xong phòng khám để làm các xét nghiệm kiểm tra.

Trong phòng khám bệnh ba Lâm cùng mẹ Lâm đang ngồi chờ, Lâm Lệ và Chu Hàn đi ra ngoài làm một ít thủ tục cần thiết, bởi vì muốn chăm sóc cho Tiểu Bân, mẹ Chu không đi theo tới đây.

Ba Lâm mẹ Lâm ngồi song song ở trên sofa trong phòng bệnh, nhíu chặt mày lại như đang suy nghĩ cái gì.

Một hồi lâu, mẹ Lâm trước mở miệng hỏi: “Lão Lâm, việc này ông thấy thế nào?”

Tuy rằng không có nói rõ, nhưng mà trong lòng hai người đều ngầm hiểu, đang nói đến chuyện Lâm Lệ đột nhiên kết hôn.

Ba Lâm im lặng, cũng không quay đầu nhìn bà, chỉ là chậm rãi lắc đầu.

Mẹ Lâm cũng im lặng một lát, như là suy nghĩ một hồi lâu, sau đó mới gật gật đầu còn thật sự mở miệng nói: “Tôi thấy được.”

Nghe vậy, ba Lâm quay đầu nhìn bà, nhíu mi hỏi: “Bà thấy được, tôi hỏi bà, vừa mới thấy một mặt như vậy, bà có thể nhìn ra đến cái gì?”

“Tôi thấy cậu ấy đối tốt Tiểu Lệ nhà chúng ta, ông không nghe cậu ấy nói sao, cậu ấy nói cậu ấy sẽ cho Tiểu Lệ một cuộc sống hạnh phúc, chúng ta nuôi dưỡng con gái mong muốn cái gì, còn không phải là mong muốn con bé an an bình bình vui vui vẻ vẻ mà sống sao, có người bằng lòng đối tốt với con bé cho con bé vui vẻ, chúng ta còn có cái gì mà phản đối chứ.” Mẹ Lâm nói.

“Ý kiến đàn bà, cậu ta nói sẽ cho Tiểu Lệ hạnh phúc một đời, hồi trước cái thằng bé Trình gia kia cũng là nói như vậy, nhưng mà cuối cùng thì sao, cậu ta cho Tiểu Lệ cái gì?” Ba Lâm nói, ngữ khí có chút nặng nề, ông đau lòng cho con gái, chuyện Trình Tường gây thương tổn cho Lâm Lệ có bao nhiêu lớn ông nhìn trong mắt, đau trong nội tâm, đứa con gái bảo bối hai mươi mấy năm của ông, ông hy vọng về sau kết hôn có thể có một người khác đối xử tốt với bảo bối của ông, về sau thay thế ông đi sủng ái cô thương yêu cô, mà không phải làm cho cô thương tâm rơi lệ .

“Không giống như vậy!” Mẹ Lâm cũng không tranh luận với ông, kiên trì quan điểm của chính mình nói: ” Chu Hàn này không giống Trình Tường, ông xem cậu ấy nói chuyện với chúng ta, ông xem thái độ của cậu ấy, hoàn toàn khác với Trình Tường, Trình Tường rất ôn hòa, nói chuyện quả thật quyết đoán, nhưng thái độ lại không hề rõ ràng, ông xem bộ dáng Chu Hàn vừa mới nói chuyện với chúng ta, thái độ có bao nhiêu kiên quyết, hơn nữa làm việc lại lưu loát, vừa nghe nói chúng ta muốn tìm bác sĩ Lý làm kiểm tra, liền lập tức sắp xếp ổn thỏa, cái này còn không phải là bởi vì Lâm Lệ, cho nên mới đối tốt với chúng ta, tôi tin tưởng cậu ấy thật sự sẽ dốc toàn lực đối xử tốt với Tiểu Lệ.”

“Cậu ta đã kết hôn còn kèm theo một đứa nhỏ, có thể là tốt thật, tôi cũng không để con gái uất ức như vậy.” Thái độ của ba Lâm rất rõ ràng.

“Kỳ thật vừa rồi Chu Hàn nói không phải là không có đạo lý, tuy rằng cậu ấy kết hôn lần hai, giống như cậu ấy nói, bởi vì cậu ấy đã trải qua qua một lần kết hôn cho nên mới càng hiểu được sự quý trọng của hôn nhân, càng hiểu được cách thức ở chung trong hôn nhân, cậu ấy lớn tuổi hơn Tiểu Lệ nhà chúng ta vài tuổi, lại càng có thể hiểu được săn sóc người khác, không có gì không tốt.”

Mẹ Lâm vẫn kiên trì với ý nghĩ của chính mình, cũng là vì muốn tốt cho con gái, bà không cho là quan điểm nhất hôn nhị hôn mới là tốt cho con cái có gì phi lý, trước đây bọn họ đều cho rằng Trình Tường đối tốt với con gái của họ, nhưng mà con gái theo cậu ta 10 năm, lại đổi lấy một thân đầy vết thương, hiện tại bà đã không cầu người đàn ông có cái gì, có tiền hay không, có thể diện công tác hay không, có nhà ở đẹp hay không, chỉ cần người đó thật lòng đối tốt với Lâm Lệ là được, vậy bà sẽ không phản đối, bà nhất định sẽ ủng hộ.

“Bà biết cái gì, bà biết nhìn người sao? Sao bà có thể biết được cậu ta có phải tên Trình Tường thứ hai không?” Ba Lâm hừ lạnh nói.

Bị câu hỏi này của ba Lâm làm khó, quả thật nhìn người không phải đơn giản như vậy, lúc trước gặp Trình Tường bà không thể ngờ rằng thế nhưng sẽ là người như vậy, suy tư một lát ngẩng đầu nhìn ba Lâm nói: “Tôi đây chờ lát nữa hỏi Lâm Lệ một chút xem, có được không, bản thân Lâm Lệ sẽ có cảm giác đi.”

Ba Lâm nhìn mẹ Lâm liếc mắt một cái, vừa định mở miệng nói cái gì: “Bà ——” nhưng lời này vừa mới đến bên miệng, cánh cửa vốn đang đóng lại bị người đẩy ra.

Ngoài cửa Lâm Lệ cùng Chu Hàn đẩy cửa đi vào, đã hoàn tất một loạt thủ tục cần thiết, Lâm Lệ cười nói với ba Lâm và mẹ Lâm: “Cha, mẹ, hai người đang nói chuyện gì vậy?”

Ba Lâm cùng Mẹ Lâm trao đổi ánh mắt, rất ăn ý quay đầu nhìn con gái cười nói: “Không, không có gì.”

Không hổ là vợ chồng gần ba mươi năm, ngay cả tốc độ nói cũng giống nhau như đúc.

Lâm Lệ cũng không định vặn hỏi cái gì, chỉ gật đầu nói: “Mọi thủ tục đã hoàn thành xong, bác sĩ Lý cũng sắp đến đây, bảo cha trực tiếp đi làm xét nghiệm.”

Ba Lâm gật đầu, đứng dậy chuẩn bị qua.

Lâm Lệ đưa tay muốn đến đỡ cha cô, lại bị mẹ Lâm gọi lại, chỉ thấy mẹ Lâm kéo lấy tay của cô, mắt nhìn Chu Hàn đứng cạnh nói: “Này, Chu Hàn, cháu đi cùng lão Lâm đi, bác có lời muốn nói với Lâm Lệ.”

Nghe vậy, Lâm Lệ vội nói: “Mẹ, để cho con đi với ba, có cái gì chúng ta để sau rồi nói.”

“Không cần không cần, con ở đây nói chuyện với mẹ một lát.” Mẹ Lâm cầm lấy tay Lâm Lệ không buông ra, sau đó nói với Chu Hàn: “Chu Hàn, có thể chứ?”

Chu Hàn thản nhiên nở nụ cười, gật đầu nói: “Không thành vấn đề, cháu đi cùng bác.” Nói xong, quay đầu nói với ba Lâm: “Bác, chúng ta đi qua đi.”

Ba Lâm nhìn mẹ Lâm, không mở miệng, xoay người ra phòng bệnh.

Chờ Chu Hàn và ba Lâm đều ra khỏi phòng bệnh, lúc này mẹ Lâm mới kéo Lâm Lệ ngồi vào trên sofa.

Lâm Lệ nghi hoặc nhìn mẹ hỏi: “Mẹ, mẹ muốn nói chuyện gì với con vậy?”

Mẹ Lâm kéo tay của Lâm Lệ, đặt tới trên đùi của chính mình, nhẹ nhàng vỗ, lần nữa ngẩng đầu nhìn Lâm Lệ, mày đột nhiên nhăn lại, tay nắm lấy mặt của cô, đau lòng nói: “Như thế nào lại còn gầy hơn trước thế, cả người đều chỉ còn toàn xương.”

Lâm Lệ cười khẽ, không muốn để cho mẹ lo lắng, chỉ làm nũng nói: “Nào có gầy nhiều như vậy.” Tay đặt trên tay của mẹ mình, bất động thanh sắc đem tay của mẹ mình kéo xuống.

Mẹ Lâm nhẹ nhẹ thở dài một tiếng: “aizz. “

Lâm Lệ lo lắng nhìn bà, trấn an nói: “Mẹ đang lo lắng cho cha sao, đừng lo lắng, không nhất định như vậy, cha chắc chắn sẽ không sao, không phải người ta nói người tốt sẽ có trời phù hộ sao, mẹ yên tâm đi.”

Nhìn cô, mẹ Lâm gật gật đầu, tay nhẹ nhàng vỗ tay của cô, lần nữa ngẩng đầu nhìn cô, còn thật sự hỏi: “Tiểu Lệ, nói với mẹ, vì sao con muốn kết hôn với người đàn ông này?”

Lâm Lệ sửng sốt, có chút chưa phản ứng kịp sao thoáng cái đề tài lại chuyển đến cô rồi, bỗng chốc còn thật không biết trả lời như thế nào.

Mẹ Lâm thấy cô không nói, sắc mặt từ từ trở nên nghiêm túc, nhìn cô, thử hỏi: “Con sẽ không phải vì tức giận mà kết hôn chứ?” Kỳ thật khả năng như vậy cũng không phải không có, lúc trước bị Trình Tường đả thương sâu như vậy, dù sao cũng là con gái của chính mình, bà có thể cảm giác được tinh thần sa sút và cảm giác không an toàn của cô.

Lâm Lệ vội lắc đầu, giải thích nói: “Không có, mẹ, mẹ đừng suy nghĩ bừa, con không hề buông thả mình, con biết rõ mình đang làm cái gì, mẹ yên tâm đi, con sẽ chịu trách nhiệm với cuộc sống của chính mình.”

“Thật sao?” Mẹ Lâm còn có chút không xác định, bà chỉ có một đứa con gái, đương nhiên mong muốn cô nhanh chóng có thể vui vẻ mà sống, lần trước cô như vậy, kỳ thật làm cha mẹ, tận đáy lòng họ không hề dễ chịu hơn cô cao nhiêu, cũng khó chịu muốn chết.

Lâm Lệ dùng sức gật đầu: “Dạ, thật sự.”

“Vậy là được, vậy là được…” Mẹ Lâm gật đầu, kéo tay cô lại hỏi: “Vậy cậu ấy có đối xử tốt với con không? Thương con không?”

Lâm Lệ rất sửng sốt, mới phản ứng đến cậu ấy trong lời nói của mẹ mình là chỉ Chu Hàn, khuôn mặt có chút xấu hổ gật gật đầu, nói: “Anh ấy, anh ấy đối với con rất tốt.” Kỳ thật nếu thật sự bám vào quan hệ hợp tác của bọn họ mà nói, Chu Hàn quả thật đối xử với cô không tệ, bọn họ hợp tác đến trước mắt cô chưa chỗ nào không hài lòng.

Nhìn biểu cảm trên mặt cô, mẹ Lâm chỉ cho là cô là e lệ ngượng ngùng, khóe miệng khẽ nhếch lên, lại hỏi tiếp: “Vậy tính tình của cậu ấy như thế nào, sẽ không động một chút liền phát cáu chứ, còn có, con có biết cuộc hôn nhân trước đây của cậu ấy như thế nào không? Sẽ không phải bởi vì tính tình của cậu ấy hoặc là nguyên nhân vì cậu ấy mà dẫn đến kết quả này chứ?”

Lâm Lệ vội lắc đầu, giải thích nói: “Không, không phải, cuộc hôn nhân trước cũng không phải do anh ấy, là vấn đề vợ cũ của anh ấy.”

Nghe vậy, mẹ Lâm thế này mới thả lỏng, gật gật đầu: “Vậy là được.” Mặt khác lại nghĩ đến cái gì, lo lắng hỏi: “Vậy người trong nhà của cậu ấy có đối tốt với con không, còn có con trai của cậu ấy có bài xích gì với con không?”

Nhớ tới sự quan tâm cùng yêu thương của mẹ Chu đối với cô, còn có cá tính không được tự nhiên của Tiểu Bân, khóe miệng nhẹ nhàng mỉm cười, lắc đầu nói: ” Mọi người trong Chu gia đối với con tốt lắm, đứa nhỏ Tiểu Bân rất ngoan ngoãn, không hề đối địch với con, thật sự, mọi người đều đối với con rất tốt.”

Mẹ Lâm nhìn cô, nhìn rất chăm chú, giống như là muốn nhìn rõ ràng có phải cô không muốn bà đừng lo lắng mà đang an ủi bà hay không, rất lâu như là thật sự nhận định tươi cười trên mặt cô là phát ra từ đáy lòng, thế này mới nhẹ nhàng thở ra gật gật đầu: “Nghe con nói như thế, mẹ đây an tâm.”

Lâm Lệ có chút áy náy, lật tay nắm chặt tay mẹ, áy náy nói: “Mẹ, xin lỗi, con lớn thế này rồi vẫn để cho mẹ phải lo lắng.”

Mẹ Lâm nhìn cô một cái, nở nụ cười, nói: “Đứa ngốc, ai làm cha mẹ mà không lo lắng cho con cái chứ, cho dù sau này con lớn lên, về sau có con cái, mẹ đây vẫn còn muốn lo lắng cho con.”

Lâm Lệ cũng cười, hạ thấp người ôm chặt mẹ của mình, nhỏ giọng nói bên tai bà: “Mẹ, cám ơn mẹ.”

Mẹ Lâm cười khẽ, vỗ về lưng của cô.

Hai người cứ như vậy ôm một hồi lâu, ngay lúc Lâm Lệ chuẩn bị đứng dậy buông ra mẹ của mình, chỉ nghe thấy mẹ Lâm ở bên tai cô nhẹ giọng hỏi: “Lâm Lệ, con yêu người đàn ông này sao?”

Lâm Lệ sửng sốt, hơn nửa ngày không nói gì, chờ lúc cô muốn mở miệng, mẹ Lâm đã buông cô ra.

Nhìn mẹ, Lâm Lệ không nghĩ để cho bà lo lắng, mở miệng muốn giải thích, “Mẹ, con —— “

Mẹ Lâm đưa tay che ở bên miệng của cô, nhìn cô lắc đầu nói: “Không cần nói cho mẹ, chính trong nội tâm của con rõ ràng là được.”