Bạo Vương Cửu Hào Sủng Phi

Chương 37: Chương 37: Công Chúa Cũng Có Khắc Tinh




CHƯƠNG 37: CÔNG CHÚA CŨNG CÓ KHẮC TINH
Editor: Luna Huang
Cảm thụđược trong giọng nói của Thanh Chỉ Diên rất thành thật, thái sư ngẩng đầu nhìn về phía nàng, “Đúng! Không nên hỏi ta vì sao, tổ phụ có thể nói cho ngươi biết, đây cũng đều là vì muốn tốt cho người.”
Trong lòng của Thanh Chỉ Diên kỳ thực có chút oán khí, lão gia tử này rõ ràng chính làẩn dấu một bụng chuyện, nhưng chỉ là không nói cho nàng biết. Nếu như là chuyện đó cùng nàng không có quan hệ thì thôi, lúc này nàng biết rõ, những chuyện này cùng nàng có chút quan hệ.
Thái sưđem tất cả mọi chuyện gạt nàng, chỉ dựa theo ý nghĩ của chính mình đi làm, không chút nào quan tâm đến nàng có nguyện ý tiếp nhận bị an bài hay không.
“Ta không muốn gả.” Thanh Chỉ Diên nhàn nhạt mở miệng. Mặc kệ thái sư là bởi vì nguyên nhân gì mà an bài tất cả, để nàng gả cho Ninh vương, nàng cũng không vui. Nàng không thích trở thành một quân cờ, bị người an bài tất cả.
“Ngươi nhất định phải giá, trừ phi ngươi muốn nhìn toàn bộ người của thái sư phủ gặp chuyện không may.” Thái sư coi như bắt được nhược điểm của Thanh Chỉ Diên, đi thẳng vào vấn đề, không để cho nàng có một tia cơ hội cự tuyệt.
Chân mày của Thanh Chỉ Diên nhíu lên, bình tĩnh nhìn thái sư, một lúc sau, nàng cười cười, “Tổ phụ, chỉ cần ngươi nói cho ta biết một việc, ta sẽ gả theo ý nguyện của ngươi.”
“Chuyện gì?” Thái sư lên tinh thần, không dám có nữa điểm buông lỏng.
Lại nói tiếp thật là có chút buồn cười, thời gian hắn đang cùng nha đầu này nhìn nhau cư nhiên chút bối rối. Hắn là nguyên lão tam triều a, cái gì mà chưa thấy qua? Nha đầu này này lại có thể cho hắn có cảm giá vô pháp nắm trong tay, có phải là hắn đã bỏ lỡ gì rồi hay không?
“Chuyện tứ hôn này không phải do tổ phụ ngươi an bài?”

Thái sư lắc đầu, “Kết quả là ta mong muốn, quá trình cũng là ta an bài. Chỉ có thể nói, ngươi cùng Ninh vương quả thật có duyên.”
Thanh Chỉ Diên cười lạnh một tiếng, có d chó má duyên a. Nàng cũng không muốn có duyên phận như vậy, Ninh vương là dễ gạt gẫm sao, cùng hắn chung một chỗ, nàng phải phí bao nhiêu tâm thần?
“Chỉ Diên, còn nghi vấn gì không?”
Thanh Chỉ Diên đứng lên, “Không có nghi vấn gì nữa, ta sẽ gả vào Ninh vương phủ, tổ phụ không cần lo lắng cho ta.”
“Hảo, hảo, nếu có cần gì, trực tiếp phái người tới tìm ta.”
“Cảm tạ tổ phụ.” Thanh Chỉ Diên cũng không nhiều lời vôích, khom lưng sau khi hành lễ, xoay người đi ra ngoài.
Đến cửa, quay đầu lại nhìn thoáng qua, khóe miệng cong lên, Thanh Chỉ Diên mang theo Thủy Vân hai người rời đi.
Lúc này đây cùng thái sư nói chuyện, tuy rằng sự tình biết được không nhiều lắm, nhưng cũng để cho Thanh Chỉ Diên biết được không ít tin tức hữu dụng.
Thái sư rất coi trọng Ninh vương, đồng thời nhận định hắn là nơi chốn tốt nhất của nàng. Tuy rằng thái sư không thừa nhận bản thân thiết kế chuyện tứ hôn, nhưng nàng vẫn lad nhận định, thái sư cũng phí không ít tâm tư rồi.
Về tới viện không bao lâu, Thanh Chỉ Diên liền nhận được thiệp mời của Minh Dương công chúa Hách Liên Minh Nguyệt, bảo là muốn mời nàng ăn cơm.
Đối với Hách Liên Minh Nguyệt này, Thanh Chỉ Diên trái lại rất thưởng thức. Tuy rằng không thân phận mình, nàng cư nhiên có thể mở miệng giúp mình cầu tình. Tuy rằng, nàng có thể có mục đích của mình, Thanh Chỉ Diên thấy, đây cũng được coi là tốt.

Thấy rõ ràng địa điểm ước định, ánh mắt của Thanh Chỉ Diên chớp chớp, ngẩng đầu phân phó Thủy Duyệt, “Ngươi đi an bài một chút.”
“Vâng, tiểu thư.” Thủy Duyệt xoay người đi ra ngoài.
Thủy Vân rót một chén trà nóng cho Thanh Chỉ Diên, “Tiểu thư, ngươi muốn cùng Minh Nguyệt công chúa kéo gần quan hệ?”
Thanh Chỉ Diên gật đầu, “Từ lúc tiến cung xảy ra chuyện, trong cung không người nào thật lòng. Lão hoàng đế hỗn đản rõ ràng không quá thích ta, nói không chừng lúc nào sẽđối với ta hạ thủ. Phòng ngừa chu đáo không phải chuyện xấu, thêm một người bạn liền thêm một con đường sống. Hơn nữa, Hách Liên Minh Nguyệt kia là một người đáng giá kết giao.”
“Tuy rằng nô tỳ chưa thấy qua Hách Liên Minh Nguyệt, bất quá nếu tiểu thư ngươi tôn sùng nàng như vậy, đó nhất định là người rất tốt. Tiểu thư, nô tỳđi chuẩn bị cho ngươi một phần lễ vật.”
“Hảo, ngươi đi đi.” Thanh Chỉ Diên uống một ngụm trà, cả người thoải mái thở hổn hển.
Thủy Vân lĩnh mệnh rời đi, Thanh Chỉ Diên nửa nằm ở nhuyễn giả vờ ngủ say.
Đại khái khoảng hai nén hương trôi qua, Thủy Vân hai người lúc này mới lục tục màđến. Nhìn sắp tới thời gian ước định cùng Hách Liên Minh Nguyệt, Thanh Chỉ Diên thay đổi một thân xiêm y liền ra cửa.
Địa điểm bọn họước định lần này là Thiên Hương lâu, đây là tửu lâu lớn của Đại Hạ quốc, thế lực có chút cường đại. Cũng làđịa phương quan lớn quý tộc thích tụ tập nhất, là tượng trưng cho thân phận địa vị tài phú.
“Tiểu thư, đến rồi.” Thủy Vân xuống xe ngựa, đứng bên cạnh xe ngựa.

Thanh Chỉ Diên được Thủy Vân nâng đỡ bước xuống, ngẩng đầu nhìn những chiếc xe ngựa đẹp đẽ quý giáở gần tửu lâu, chân mày mơ hồ cau lại.
Bất quá nàng cũng không nói gì, trực tiếp mang theo Thủy Duyệt hai người đi vào tửu lâu.
Vào cửa liền nhìn thấy bên trong đứng đầy người, đại bộ phận đều là nữ nhân, trong đó còn có hai khuôn mặt quen thuộc. Một là Diêu Khả Tâm, một chính là người đã từng vì nàng cầu tình Hách Liên Minh Nguyệt.
Nghe được tiếng bước chân, mọi người cùng nhau quay đầu lại. Nhìn thấy người đến là Thanh Chỉ Diên, Hách Liên Minh Nguyệt mang theo cung nữ thiếp thân của mình đến đón, “Chỉ Diên muội muội, nhìn thấy ngươi thật tốt, ta nghĩ ngươi sẽ không đến.”
Cảm thụđược sự nhiệt tình của Hách Liên Minh Nguyệt, Thanh Chỉ Diên cũng cảm thấy tâm tình khá hơn nhiều. “Làm sao có thể chứ, công chúa mời, Chỉ Diên tất nhiên phải tới.”
Hách Liên Minh Nguyệt đầu tiên là rất vui vẻ, sau lại lại có chút hơi khó khăn quét mắt nhìn mấy người Diêu Khả Tâm bên kia. “Chỉ Diên, xin lỗi, ta vốn là muốn dẫn ngươi tới nơi này nếm thử thức ăn ngon nổi danh nhất. Không nghĩ tới sẽđụng phải hoàng muội các nàng. . .”
“Hừ! Ta tưởng là ai chứ, nguyên lai hoàng tỷ ngươi mời cư nhiên lại là tảo bả tinh?” Một giọng nữ bén nhọn cắt đứt lời nói của Hách Liên Minh Nguyệt, xông vào trong tai của mọi người.
Thanh Chỉ Diên thiêu thiêu mi, nhìn về phía nữ hài tử vừa nói chuyện. Người nọđại khái mười bốn mười lăm tuổi, mặt trái xoan, rất khảái. Khí tức đường hoàng cũng không khiến cho người khen, bén nhọn giống như sói đói một dạng.
“Chỉ Diên, xin lỗi, ngươi không cần đểý. Đó là ta bát hoàng muội của ta, Văn Lan công chúa Hách Liên Tĩnh Vinh. Mẫu thân của nàng là Tĩnh phi cực kỳđược phụ hoàng sủng ái, một mình nàng cũng có thể khiến phụ hoàng vui vẻ.”
Trong lòng Thanh Chỉ Diên hiểu rõ, trách không được lại bừa bãi như vậy rồi, nguyên lai là một tiểu hài tử bị chiều hư a. Thế nào tới chỗ nào cũng sẽ gặp phải người như vậy, thật là không có hứng thú.”
“Hoàng tả, ởđây đã được tao bao trọn rồi, ta thấy các ngươi vẫn làđi tìm địa phương khác đi. Ởđây không phải làđịa phương không phải là người nào cũng có thểđến đâu, chỉ bằng nàng? Cũng xứng sao?”
Thanh Chỉ Diên nhìn về phía Hách Liên Minh Nguyệt, phát hiện sắc mặt của nàng rất khó nhìn, cũng không tiếp lời, giống như có nhược điểm gì rơi vào trong tay của Hách Liên Tĩnh Vinh, mọi chuyện đều bị nàng đè chặt vậy.
Trong lòng khẽ thở dài một cái, nguyên lai, công chúa cũng có khắc tinh a.

Kinh ngạc trong mắt lóe lên rồi biến mất, khóe miệng Thanh Chỉ Diên nhếch lên tiến lên một bước, chắn trước người của Hách Liên Minh Nguyệt, “Không biết công chúa cho là thân phận gì thế nào mới cóđủ tư cách tiến vào đây?”
“Ai chuẩn cho ngươi dùng loại khẩu khí này nói chuyện với ta?” Hách Liên Tĩnh Vinh tức giận trừng mắt Thanh Chỉ Diên, tảo bả tinh này lại dám không đem nàng để vào mắt?
“Ai u, công chúa, ngươi cũng không thể dựa vào nàng gần như vậy, sẽ xui xẻo a.” Diêu Khả Tâm cười lạnh đi đến.
—— đề lời nói bên ngoài ——
Công chúa, ngươi làm sao có thể tỏ ra yếu kém như vậy? Mỗ nữ vạn phần không giải thích được.
Mỗ công chúa ủy khuất đối thủ ngón tay, nhân gia cũng sẽ không cãi nhau.
Vậy thì phải làm sao? Mỗ nữ nhướng mi.
Vẻ mặt của Mỗ công chúa mong đợi nhìn mỗ nữ, ngươi không phải biết sao?
Mỗ nữ há hốc mồm, là ai nói cái này công chúa thiện lương hồn nhiên?
Cái này giảo hoạt kính nhi, hồ ly đều so ra kém đi?
Nhìn trời!
Chú: Thân môn nhiều hơn nhắn lại hắc, để Trúc tử biết các ngươi đều ởđây ning. . . Nam nữ chủ thân mật hỗđộng lập tức sẽ triển khai, thân môn nhớ kỹủng hộ nhiều hơn nga ~