Báo Thù Của Rể Phế Vật

Chương 88: Đế gia




Khi Thẩm Ngạo Tuyết đến biệt thự của Thẩm gia, cô cũng bị sốc trước cảnh tượng trước mắt.

Những cảnh như vậy thậm chí còn đẫm máu và tàn bạo hơn cảnh giết chóc của Lâm Hiên trong đám cưới.

“Ngạo Tuyết, mau quỳ xuống bái kiến Đế công tử!” Thấy Thẩm Ngạo Tuyết đến, Thẩm Vạn Quốc vội nói.

Đế công tử?

Nghe được họ này, Thẩm Ngạo Tuyết liền hiểu được.

Lập tức ngoan ngoãn quỳ gối trước mặt người thanh niên kia.

Biết được đối phương đến từ Hoàng Thất, Thẩm Ngạo Tuyết thậm chí ngay cả nhìn cũng không dám.

Ánh mắt Đế Phong Vũ đánh giá dáng người hoàn mỹ của Thẩm Ngạo Tuyết, tiếp theo nói với Thẩm Ngạo Tuyết: “Ngẩng đầu lên!”

Lời nói của Đế Phong Vũ giống như thánh chỉ, làm cho người ta không cách nào cự tuyệt.

Thẩm Ngạo Tuyết chậm rãi ngẩng đầu lên.

Ngay lập tức, một bộ mặt hồng nhan họa thủy xuất hiện trong tầm mắt của Đế Phong Vũ.

"Quả nhiên là mỹ nhân hiếm có.” Đế Phong Vũ không nhịn được tán thưởng nói.

Đế Phong Vũ chính là vị thiếu niên tông sư đến trợ giúp Thẩm gia kia!

Kỳ thật, hắn đã sớm đến Giang Đô. Chỉ là hắn cũng không có ngay lập tức đến Thẩm gia.

Tuổi trẻ ham chơi. Nên liền ghé chơi những nơi cao cấp khác nhau trong vài ngày.

Chơi chán, hắn mới tới Thẩm gia.

Biệt thự và tài sản của Thẩm gia sớm đã bị các gia tộc khác phân chia.

Nhưng Đế Phong Vũ xuất hiện, trong nháy mắt liền thay đổi hết thảy.

Lúc đầu, những người khác còn muốn phản kháng.

Nhưng sau khi nhận thức được Đế Phong Vũ khủng có đến cỡ nào thì liền quỳ hết xuống.

Đế Phong Vũ trông rất nhẹ nhàng, tao nhã. được đế phong vũ kh ủng bố, nhất thời liền quỳ xuống.

Đế Phong Vũ này, thoạt nhìn tao nhã, thậm chí có một chút thư sinh yếu ớt.

Nhưng hắn ra tay lại vô cùng tàn bạo.

Bọn họ tận mắt nhìn thấy, Đế Phong Vũ dùng tay xé một người thành hai nửa!

Đối với võ giả bọn họ mời tới cung phụng, ngay cả một chiêu của Đế Phong Vũ cũng không tiếp được.

"Lại đây, ngồi xuống bên cạnh ta." Đế Phong Vũ nói với Thẩm Ngạo Tuyết.

Thẩm Ngạo Tuyết bị ánh mắt Đế Phong Vũ nhìn, thân thể khẽ run lên.

Rõ ràng là cô ta đang rất sợ hãi.

Lúc trước, vị người hầu Hoàng Thất kia xuất hiện, cũng là cường thế như thế.

Ngay lập tức giết tất cả các vệ sĩ của Thẩm gia.

Mà võ giả Thẩm gia cung phụng Hồng Đào, lại bị đối thủ hạ gục chỉ bằng một ngón tay.

Đối mặt với một hoàng thất đáng sợ như vậy, Thẩm gia một chút sức lực để chống cự cũng không có.

Cuối cùng mới xảy ra những chuyện khác.

Bởi vì trong lòng đối với Lâm Hiên có thẹn, cho nên Thẩm Ngạo Tuyết mới quyết định vì Lâm Hiên thủ tiết ba năm.

Sau đó, Từ Thiên Thành xuất hiện, bắt đầu theo đuổi Thẩm Ngạo Tuyết.

Thẩm Ngạo Tuyết ngay từ đầu thật sự là đã cự tuyệt.

Nhưng Từ Thiên Thành dùng mưu kế chiếm được thân thể của cô.

Hơn nữa Từ gia vốn mạnh hơn Thẩm gia, cô không có cách nào, cuối cùng đành phải khuất phục Từ Thiên Thành.

Tuy nhiên Thẩm Ngạo Tuyết không biết chính là, Từ Thiên Thành đã dùng thủ đoạn để lừa dối. Hắn cũng không thể thật sự chiếm được cô ấy.

Thẩm Ngạo Tuyết run rẩy đi đến bên cạnh Đế Phong Vũ ngồi xuống. Ở giữa còn lưu lại không ít khoảng cách.

Đế Phong Vũ đưa tay muốn vuốt v e mặt Thẩm Ngạo Tuyết, lại bị Thẩm Ngạo Tuyết tránh đi..

Ánh mắt của hắn lập tức trầm xuống, sau một khắc, ba tát một cái liền đánh vào mặt Thẩm Ngạo Tuyết.

Đem Thẩm Ngạo Tuyết hất bay ra ngoài.

“Ngạo Tuyết!” Thẩm Vạn Quốc thấy thế liền hoảng sợ.

Thẩm Ngạo Tuyết bị tát ngã xuống đất.

“Lại đây!” Đế Phong Vũ mạnh mẽ yêu cầu Thẩm Ngạo Tuyết một lần nữa.

Thẩm Ngạo Tuyết gian nan đứng lên, chậm rãi đi tới trước mặt Đế Phong Vũ.

Đế Phong Vũ lại đưa tay qua.

Thẩm Ngạo Tuyết lần thứ hai né tránh.

Bốp!

Một cái tát nữa lại giáng xuống mặt Thẩm Ngạo Tuyết, khóe miệng cô lập tức có máu chảy ra.

“Lại đây!”

Thẩm Ngạo Tuyết lại bước tới gần Đế Phong Vũ.

Đế Phong Vũ lần thứ ba vươn tay.

Lần này, Thẩm Ngạo Tuyết không tránh nữa.

Bởi vì, cô biết rằng nếu cô ấy có còn tránh nữa, cô sẽ bị giết.

Thấy Thẩm Ngạo Tuyết không né tránh, Đế Phong Vũ lúc này mới tỏ vẻ hài lòng.

Trong thế giới của hắn, chỉ có thể thuận theo hắn.

"Ngồi xuống đi." Đế Phong Vũ lần thứ hai để Thẩm Ngạo Tuyết ngồi xuống.

Thẩm Ngạo Tuyết ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh hắn.

Đế Phong Vũ ánh mắt nhìn lướt qua mọi người quỳ gối trước mặt, sau đó nói:

"Các ngươi làm thế nào đem sản nghiệp Thẩm gia lấy đi, thì ngoan ngoãn trả về cho ta. Nhớ rõ, phải trả gấp đôi, nếu không, các ngươi biết hậu quả là gì rồi đấy!”

“Trả. Chúng tôi sẽ lập tức trả lại.”

Một đám người sợ đến hồn phách đều bị dọa mất.

Muốn nhanh chóng đem sản nghiệp mình cướp đi từ Thẩm gia, tất cả đều trả lại. Còn trả gấp đôi.

Cứ như vậy, Thẩm gia chẳng những khôi phục thực lực trước kia, mà thậm chí còn tăng gấp đôi.

Đây chính là tác dụng của một vị siêu cấp cường giả.

Làm xong tất cả, Đế Phong Vũ nghiêng đầu nhìn về phía Thẩm Ngạo Tuyết, cười nói:

“Thế nào, thích lễ vật ta tặng ngươi không?”

“Tôi… rất thích nó.” Thẩm Ngạo Tuyết run run trả lời.

“Chỉ cần ngươi thích là được.”

Đế Phong Vũ nhìn Thẩm Ngạo Tuyết đang ngoan ngoãn ngồi bên cạnh mình, trong lòng vô cùng thích.

Hắn đã từng thấy qua rất nhiều phụ nữ, đủ mọi thể loại.

Nhưng so với Thẩm Ngạo Tuyết, bọn họ vẫn kém xa.

Ánh mắt này của Đế Phong Vũ càng khiến cho Thẩm Ngạo Tuyết càng thêm sợ hãi. Cô hiểu rõ ý tứ trong ánh mắt này.

Nhưng đối mặt với sự tồn tại đáng sợ như vậy, cô có thể nào chống cự lại không?

“Vậy… Đế công tử và Ngạo Tuyết nghỉ ngơi thật tốt. Tôi không quấy rầy nữa.” Thẩm Vạn Quốc rất khéo léo nói.

Cho dù Đế Phong Vũ hiện tại muốn Thẩm Ngạo Tuyết, ông cũng không dám phản kháng chút nào.

Đế Phong Vũ đã đủ đáng sợ.

Nhưng Hoàng Thất phía sau hắn còn đáng sợ hơn nữa.

Ngay sau đó mọi người đều rời đi hết, chỉ còn lại Thẩm Ngạo Tuyết và Đế Phong Vũ.

Các thi thể trên mặt đất cũng đã được dọn sạch.

“Đi thôi.” Đế Phong Vũ đứng dậy, đi về hướng phòng ngủ.

Thẩm Ngạo Tuyết chỉ có thể ngoan ngoãn đi theo sau.

“Ngồi trên giường đi.” Đế Phong Vũ nói.

Thẩm Ngạo Tuyết bất đắc dĩ làm theo.

“Ngươi khá căng thẳng nhỉ? Lại đây, ăn cái này đi, lát nữa sẽ không căng thẳng nữa!”

Đế Phong Vũ đưa một viên thuốc nhỏ cho Thẩm Ngạo Tuyết, trên mặt nở nụ cười xấu xa.

Thẩm Ngạo Tuyết cầm lấy viên thuốc nhét vào miệng nhưng không nuốt xuống, cô dường như đã đoán được nó là gì.

“Nuốt xuống!”

Đế Phong Vũ thấy Thẩm Ngạo Tuyết không chịu nuốt nó thì liền lạnh giọng.

Lúc này Thẩm Ngạo Tuyết mới cắn răng, nuốt viên thuốc xuống.

“Tôi… Tôi muốn đi tắm trước.” Thẩm Ngạo Tuyết nói.

“Đi đi.” Đế Phong Vũ rất hào phóng xua tay.

Thẩm Ngạo Tuyết bước vào phòng tắm. Ngay lập tức, lấy điện thoại ra.

Cô không dám gọi cho Lâm Hiên. Chỉ có thể gửi tin nhắn.

Nhưng khi gõ xuống nội dung tin nhắn, cô liền do dự.

Ghi cái gì bây giờ?

Cầu Lâm Hiên đến cứu cô? Lâm Hiên có phải là đối thủ của Đế Phong Vũ không?

Mặc dù Lâm Hiên rất cường đại, đã đến cấp bật tông sư. Nhưng Đế gia này hoàn toàn không phải dạng tầm thường.

Đế gia thuộc Hoàng Thất cũ, một sự tồn tại rất siêu việt.

Những thông tin về Đế gia đều không thể tìm kiếm được. Bất cứ phương tiện nào cũng tra không ra. Không ai có thể tìm thấy sự tồn tại của gia tộc này.

Đây chính là nguyên nhân Lâm Hiên cho tới bây giờ đều không có tìm được Hoàng Thất, hay chính xác hơn là không tìm được Đế Gia để trả thù.

Lâm Hiên đã tìm khắp cả nước, nhưng cũng không tìm thấy người của Hoàng Thất như lời Thẩm Ngạo Tuyết nói. Càng không lần ra được manh mối của Đế Gia.

Thẩm Ngạo Tuyết do dự một lúc lâu, cuối cùng cũng soạn xong nội dung tin nhắn. Nhấn nút gửi cho Lâm Hiên.