Báo Thù Của Rể Phế Vật

Chương 798




Cũng là người có hy vọng đột phá đến Siêu Thánh nhất trong vòng trăm năm.  

Tuy nhiên, mặc dù tộc trưởng Vọng Nguyệt có thực lực đạt tới cửu tinh Vũ Thánh.  

Thì hắn cũng không trực tiếp động thủ với Lâm Hiên.  

Bởi vì, hắn cũng không tuyệt đối chắc chắn!  

Hắn đang chờ.  

Chờ phản ứng của các Vương tộc khác.  

“Tộc trưởng Vọng Nguyệt nói không sai, người này không thể lưu lại!” Lúc này, lại có một tên cửu tinh Vũ Thánh đứng ra, người này chính là trưởng lão Côn tộc.  

“Khinh thường sự uy nghiêm Vương tộc như thế mà còn muốn sống sót rời đi?” Tộc trưởng Miêu tộc lạnh lùng nói.  

Cũng là là cửu tinh Vũ Thánh!  

Từng dáng người đứng lên.  

Toàn bộ đều là cửu tinh Võ Thánh!  

Trong đó, có rất nhiều Võ Thánh cửu tinh đỉnh phong.  

Tuy rằng Lâm Hiên có thể g iết chết bát tinh Vũ Thánh trong một chiêu.  

Nhưng hiện tại, ước chừng có mấy vị cửu tinh Vũ Thánh.  

Một khi đông đảo Vũ Thánh đồng thời xuất thủ, trừ phi Lâm Hiên là cường giả Siêu Thánh, nếu không thì hôm nay nhất định phải chết!  

Tuy nhiên, cũng có người cảm thấy, Lâm Hiên không đáng phải chết.  

“Dù sao Lâm Hiên cũng là thiên kiêu của Long quốc ta, cần gì giết hại lẫn nhau?” Người nói chuyện là tộc trưởng Việt Nữ tộc, Việt Nữ Kiều Đồ.  

Cô ta không phát ra uy áp của thánh giả.  

Bởi vậy, cũng không biết rốt cuộc thực lực của cô ta như thế nào.  

Tuy nhiên, Nhuyễn Thể Công của Việt Nữ tộc là vũ kỹ phòng ngự gần như bất khả chiến bại.  

Mặc dù thực lực của cô ta không tính là mạnh nhất, nhưng muốn đả thương cô ta không phải là chuyện dễ dàng.  

Ánh mắt Lâm Hiên quét lướt qua từng tên Vương tộc đang đứng ra tỏ vẻ muốn giết mình, trên mặt lộ ra vẻ cười lạnh.  

Muốn giết anh?  

Vậy thì phải chuẩn bị việc sẵn sàng bị giết.  

Tuy nhiên thái độ của Việt Nữ tộc ngược lại làm cho anh có chút ngoài ý muốn.  

“Kiều Đồ, ý của ngươi là muốn thả hắn đi sao?” Tộc trưởng Trường Mi híp mắt nói. 

“Ý của ta là các ngươi muốn gì, ta không tham dự.” Việt Nữ Kiều Đồ thản nhiên nói, cô ta ôm một thanh kiếm trong ngực, đưa người trong tộc của mình lui về phía sau. 

“Được, vậy thì ngươi đừng

quan tâm!” Tộc trưởng Trường Mi hừ lạnh một tiếng.