Báo Thù Của Rể Phế Vật

Chương 674




Lâm Hiên nhìn chỗ Lâu Mãn Nguyệt chỉ vào.  

Chỉ thấy, nơi đó có bốn dấu chân chỉnh tề.  

Bên cạnh dấu chân có bốn cái lỗ.  

Tuy nhiên, hắn cũng không có nhìn ra đây là gì.  

"Đây là dấu do kiệu hạ xuống, bốn dấu chân này, là dấu chân của người khiêng kiệu!" Lâu Mãn Nguyệt nói.  

Lời của Lâu Mãn Nguyệt khiến cho mọi người nghi hoặc, tự nhủ trong lòng, đến năm nay còn có người ngồi kiệu sao?  

"Có, thánh nữ Sầm tộc, Sầm Quy Nguyệt, nàng chính là thiên tài của Sầm tộc, mới hai mươi hai tuổi, đã có thực lực đánh bại trưởng lão. Tuy nhiên, nàng cũng có khuyết điểm, chân nàng trời sinh đã bị tật, không cách nào đi lại, cho nên mỗi lần xuất hành đều sẽ ngồi trên một chiếc kiệu, có bốn vị Võ Tôn đỉnh phong nâng kiệu cho nàng!" Lâu Mãn Nguyệt cắn răng nói.  

Vốn dĩ người biết chuyện dị thú cũng chỉ có Sầm tộc, hiện giờ nhìn thấy dấu chân kiệu lưu lại, nàng chắc chắn trăm phần trăm tuyệt đối là do Sầm Quy Nguyệt.  

"Bọn họ cướp dị thú thì cướp dị thú, vì sao phải bắt đi chú và dì?" Lâm Hiên nhíu mày hỏi.  

"Lâm Hiên ngươi có điều không biết, Lâu tộc chúng ta tuy rằng hiện tại đơn bạc, nhưng trước kia chúng ta cũng là Vương tộc, công pháp Lâu tộc chúng ta tu luyện tên là Lâu Lan Quyết, chính là công pháp tu luyện tuyệt đỉnh. Đương nhiên, công pháp này chỉ có người có được huyết mạch Lâu tộc mới có thể tu luyện, cho nên dưới tình huống bình thường, cũng không có người ngoài chú ý tới Lâu Lan Quyết, nhưng chung quy vẫn có một số người muốn theo dõi bí mật của Lâu Lan Quyết, Sầm tộc bắt cha mẹ ta đi, nói không chừng là vì Lâu Lan Quyết!" Lâu Mãn Nguyệt siết chặt nắm đấm.  

Sầm tộc chèn ép Lâu tộc nhiều năm như vậy.  

Trong lòng nàng vốn đã có lửa giận.  

Hiện tại Sầm tộc cướp dị thú đi, còn bắt cha mẹ nàng, điều này làm cho nàng càng tức giận.  

"Đã như vậy, chúng ta đi thôi!" Lâm Hiên thản nhiên nói.  

"Đi, đi đâu?" Lâu Mãn Nguyệt sửng sốt.  

"Đương nhiên là đi Sầm tộc cứu chú và dì!" Lâm Hiên nói.  

"Nhưng mà, Sầm tộc rất mạnh, chỉ riêng Sầm Quy Nguyệt đã mạnh hơn lão tổ chúng ta, Lâm Hiên..." Mặc dù, Lâu Mãn Nguyệt rất muốn cứu cha mẹ mình, nhưng nàng lại không muốn vì vậy mà hại Lâm Hiên.  

Dù sao, muốn cứu cha mẹ nàng thì phải cứng rắn đối chọi với Sầm tộc.  

Sầm tộc được xưng là một trong những tồn tại mạnh nhất dưới Vương tộc.  

Hiện tại lại có một thiên tài tuyệt thế là Sầm Quy Nguyệt.  

Cho dù là rất nhiều Vương tộc cũng muốn làm thân.  

Thậm chí còn có tin đồn.  

Chỉ cần năm mươi năm, Sầm Quy Nguyệt có thể dẫn dắt Sầm tộc tiến quân vào hàng ngũ Vương tộc!  

"Nguyệt Nguyệt, ngươi quên lời ta nói sao? Ta cũng rất mạnh, đừng nói chỉ là một Sầm tộc, cho dù là Vương tộc ta cũng sẽ cứu đượcchú và dì!" Lâm Hiên nặng nề nói.  

"Lâm Hiên, ta yêu ngươi!" Nghe Lâm Hiên nói xong, Lâu Mãn Nguyệt ôm lấy Lâm Hiên, sau đó hôn thật sâu.  

"Được rồi, đừng khóc, dẫn ta tới Sầm tộc đi!" Lâm Hiên nói với Lâu Mãn Nguyệt.  

"Ta, ta không biết Sầm tộc ở đâu, ta, ta đã thật lâu không chú ý tới chuyện của Ẩn tộc..." Lâu Mãn Nguyệt cắn răng nói.  

"Vậy chúng ta trở về Lâu tộc trước, Lâu Thiên Dụ hẳn là sẽ biết Sầm tộc ở đâu." Lâm Hiên nói.  

"Được!"  

Một đám người trực tiếp chạy tới Lâu tộc.  

Nhìn thấy Lâm Hiên mang theo Lâu Mãn Nguyệt trở về, người Lâu tộc đều nhíu mày.  

Tuy nhiên, họ không dám nói bất cứ lời nào.  

"Lâu Thiên Dụ, lập tức tới gặp ta!" Lâm Hiên không để ý tới ánh mắt mọi người, trực tiếp hô to.  

Tiếng nói của hắn vang vọng khắp Lâu tộc.  

Nghe được giọng của Lâm Hiên, Lâu Thiên Dụ không nói nên lời.  

Sát tinh này sao lại trở về rồi.  

Nhưng hắn lại không dám không tiếp đãi.  

Một lát sau, Lâu Thiên Dụ xuất hiện ở trước mặt Lâm Hiên.  

Nhìn thấy Lâm Hiên cũng không có mang dị thú về, trong lòng hắn đã có đáp án.  

Hiển nhiên, dị thú khẳng định đã bị Sầm tộc cướp đi.  

Hắn đã sớm bảo Lâm Hiên ngoan ngoãn giao dị thú cho Sầm tộc, lại đi Sầm tộc thỉnh tội, có lẽ có thể được Sầm tộc tha thứ.  

Đối nghịch với Sầm tộc, cho dù Lâm Hiên là Tam Tinh Chuẩn Thánh, cũng không có tư cách kia!  

"Sầm tộc ở chỗ nào!" Lâm Hiên không có nói nhảm, trực tiếp mở miệng hỏi.  

"Sầm tộc ở..." Lâu Thiên Dụ trực tiếp nói ra vị trí của Sầm tộc.  

Biết vị trí, Lâm Hiên xoay người rời đi.  

"Lâm thiếu, có một câu ta không biết nên nói hay không!" Giọng nói của Lâu Thiên Dụ vang lên phía sau Lâm Hiên.  

"Có gì thì nói đi, ta đang vội!" Lâm Hiên quay đầu lại, nhìn Lâu Thiên Dụ một cái, trầm giọng nói.  

"Lâm thiếu, nếu ngươi tới Sầm tộc thỉnh tội, chẳng lẽ không nên mang theo một ít lễ vật sao? Cứ đi tay không như vậy, cũng sẽ không được Sầm tộc tha thứ!" Lâu Thiên Dụ thiện ý nhắc nhở.  

"Ta nói ta muốn tới Sầm tộc thỉnh tội khi nào?" Lâm Hiên hừ nhẹ nói.  

"Không phải đi thỉnh tội, vậy ngươi là..." Lâu Thiên Dụ sửng sốt.  

"Đương nhiên là đi bắt Sầm tộc nhận lỗi!" Lâm Hiên nói xong, mang theo đám nữ nhân lại rời đi không quay đầu.  

Mãi đến khi Lâm Hiên biến mất.  

Lâu Thiên Dụ mới khó có thể tin hỏi một vị trưởng lão Lâu tộc.  

"Hắn, hắn vừa mới nói gì?"  

Tên trưởng lão Lâu tộc kia nuốt nước bọt rồi nói: "Hắn nói, hắn muốn Sầm tộc nhận lỗi với hắn!"   

Giờ khắc này, tất cả người của Lâu tộc đều cảm thấy Lâm Hiên điên rồi.  

Tuy rằng, Lâm Hiên giết lên núi Lôi Thần, tiêu diệt Lôi tộc.  

Nhưng Lôi tộc so sánh với Sầm tộc, quả thực giống như trẻ con so với người lớn, không chịu nổi một kích.  

Không cần Sầm tộc, chỉ cần một mình Sầm Quy Nguyệt là có thể dễ dàng tiêu diệt Lôi tộc.  

Đây chính là chênh lệch giữa các Ẩn tộc.  

Nếu như Vương tộc không hạ lệnh cấm các Ẩn tộc tiến hành trận chiến diệt tộc nếu không phải là ân oán sinh tử. Thì chỉ sợ hiện tại số lượng Ẩn tộc sẽ cực kỳ thưa thớt.  

Một Sầm tộc đã có thể dễ dàng tiêu diệt hai mươi Ẩn tộc Kỳ Châu!  

Huống chi, nghe nói giữa Sầm tộc và Vương tộc còn có một ít trao đổi.  

Nếu tin đồn là sự thật.  

Lâm Hiên gây chuyện với Sầm tộc lỡ khiến cho Vương tộc chú ý, đừng nói Lâm Hiên là Nhị Tinh Chuẩn Thánh, dù hắn chính là Chân Thánh hai sao, cũng phải chết không thể nghi ngờ!  

Điên rồi!  

Lâm Hiên tuyệt đối điên rồi!  

…  

Sầm tộc.  

"Ngươi đang nói gì vậy? Người trẻ tuổi tên Lâm Hiên kia đánh chết dị thú trưởng thành?" Người Sầm tộc đều vô cùng khiếp sợ khi nhận được tin Sầm Quy Nguyệt mang về.  

Trong tình huống bình thường, Ẩn tộc cường đại cũng sẽ không chú ý đến một võ giả thế tục.  

Nhưng gần đây, hai chữ Lâm Hiên này đã tạo ra cho chấn động không nhỏ cho dù là ở trong Ẩn tộc.  

Đầu tiên là giết đại biểu Lôi tộc tại hội nghị tuyển chọn thiên tài của Ẩn tộc.  

Tiếp theo, lại giết lên núi Lôi Thần, trực tiếp tiêu diệt Lôi tộc.  

Thực lực bực này đã đủ khiến cho Ẩn tộc chú ý rồi.  

Đây cũng là nguyên nhân Sầm Quy Nguyệt buông tha dị thú.  

Một tên Lâm Hiên không đáng sợ.  

Nhưng lỡ như sau lưng hắn có thế lực cường đại chống lưng thì không tốt.  

Dù sao, nếu như không phải có bối cảnh cực kỳ cường đại, ai dám làm càn như vậy?  

Ngang nhiên tiêu diệt một Ẩn tộc?  

Trước kia Sầm Quy Nguyệt cũng không để Lâm Hiên vào mắt.  

Nhưng khi biết được Lâm Hiên vậy mà có thể đánh chết Sư Tổ Thú trưởng thành, chỉ số nguy hiểm của Lâm Hiên trong lòng Sầm Quy Nguyệt đã tăng lên kịch liệt.  

Nói không chừng, tên này cũng không phải họ Lâm.  

Có thể hắn là thiên tài siêu cấp mà

Vương tộc phái ra ngoài rèn luyện!