Đó là Sầm Quy Nguyệt.
Thiên tài tuyệt thế của của Sầm tộc.
Nếu cô muốn giết hắn, phỏng chừng chỉ cần động một ngón tay.
Nhưng cô ấy cứ thế rời lại đi.
Hiển nhiên, Sầm Quy Nguyệt cũng không phải vì hiểu đạo lý nên rời đi.
Mà vì cô phát hiện Lâm Hiên đánh chết Sư Tổ Thú trưởng thành, bị thực lực của Lâm Hiên dọa sợ.
"Đây chính là lực uy hiếp của một vị cường giả tuyệt đỉnh!" Lâu Kim nhịn không được cảm thán.
Vừa rồi kỳ thật hắn cũng đang đánh cược.
Lâu Kim đã cố ý nói ra những lời kia, là muốn để Sầm Quy Nguyệt hiểu rõ thực lực của Lâm Hiên.
May mắn thay, hắn đã đánh cược thắng.
Một khi đánh cược thua, chỉ sợ phải trả giá cả tính mạng.
Tuy nhiên, Lâu Kim còn chưa kịp vui mừng, một tiếng cười lạnh vang lên.
Sau một khắc, vô số bóng người mặc đồ màu đen xuất hiện ở trong tầm mắt.
"Các ngươi là..." Sắc mặt Lâu Kim đại biến.
Thật vất vả mới tiễn được Sầm Quy Nguyệt đi.
Sao lại có một đám người xuất hiện.
"Chúng ta là ai không quan trọng, quan trọng là chúng ta muốn dị thú này!" Người áo đen cầm đầu cười hắc hắc nói.
"Muốn dị thú, vậy phải xem các ngươi có bản lĩnh đó hay không!" Lâu Kim lạnh lùng nói.
Người áo đen không có nói nhảm, trực tiếp động thủ.
Vừa giao thủ, Lâu Kim đã cảm giác được sự bất phàm của đối phương.
Đối phương có hai mươi người.
Vậy mà mỗi người đều có tu vi Bán Thánh một đến ba sao.
Hơn nữa đặc biệt am hiểu thuật hợp kích.
Hai mươi người phối hợp, vậy mà có thể uy hiếp đến Tam Tinh Bán Thánh.
Nếu như là trước khi đột phá mà Lâu Kim gặp phải đám người áo đen này tất phải chết không thể nghi ngờ.
Nhưng bây giờ đã khác.
Bản thân hắn chính là Tam Tinh Bán Thánh, sau khi thú hóa thì có thể sánh ngang với Ngũ Tinh Bán Thánh.
"Vợ à, trông chừng dị thú!" Lâu Kim nói một tiếng, sau đó lao vào chiến đấu với đám người áo đen.
"Chuyện gì xảy ra, sao hắn có được thực lực Tam Tinh Bán Thánh?!" Người đàn ông mặc đồ đen giật mình.
Hiển nhiên, bọn họ biết thực lực của Lâu Kim.
"Các ngươi biết ta, các ngươi rốt cuộc là ai?" Lâu Kim nhíu mày.
"Ha ha ha, chờ ngươi chết rồi chúng ta sẽ nói cho ngươi biết!" Người áo đen cười lạnh không thôi.
Tuy rằng Lâu Kim có được thực lực Tam Tinh Bán Thánh.
Đáng tiếc, bọn họ liên hợp lại có thể địch lại Tứ Tinh Bán Thánh.
"Thuật hợp kích!"
Hơn hai mươi người áo đen triển khai hợp kích.
Lâu Kim lập tức bị đánh hộc máu.
Hiển nhiên, hắn không chịu nổi hai mươi người hợp kích.
"Biến thân cho ta!"
Lâu Kim giận dữ gầm lên một tiếng, muốn tiến hành hóa thú.
Nhưng cơ thể của hắn không thay đổi.
Hiển nhiên, Lâu Kim cũng không khống chế được thú hóa.
Thú hóa, mặc dù có thể tăng cường lực lượng võ giả thật lớn.
Nhưng muốn khống chế thú hóa cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Đừng nói Lâu Kim.
Ngay cả Lâm Hiên hiện tại, cũng không có cách nào khống chế thú hóa một cách hoàn mỹ.
Huống chi, Lâu Kim vừa rồi đã thú hóa một lần.
Võ giả thú hóa mặc dù sẽ tăng cường thực lực.
Nhưng thú hóa kết thúc, kỳ thật vẫn có tác dụng phụ nhất định đối với thân thể.
Trong thời gian ngắn không có khả năng thú hóa lần nữa.
Dù sao, nhân tố phản tổ bị máu thú kích hoạt quá mức nhỏ bé ít ỏi.
Cần tích lũy thêm một thời gian nữa mới có thể tiến hành thú hóa lần thứ hai.
"Ha ha, còn biến thân, ngươi cho rằng ngươi là võ giả thú hóa sao?" Người áo đen cười khinh thường.
"Mọi người dùng toàn lực đi, không nên vờn quá lâu, nếu bị thế lực khác phát hiện, sẽ không ổn!"
Những người mặc đồ đen tăng cường tấn công.
Lâu Kim bị đánh hộc máu liên tiếp.
Lâu Kim Phượng thấy thế, cũng gia nhập chiến đấu.
Hiện giờ nàng cũng là Bán Thánh sơ kỳ.
Cũng có thể đóng góp chút sức lực.
Nhưng dù sao đối phương cũng có nhiều người.
Rất nhanh đã bị áp chế.
Ầm!
Thân thể của Lâu Kim bị đánh bay ra ngoài.
Máu tươi trong miệng phun ra.
"Lâu Kim!" Lâu Kim Phượng hét lớn một tiếng.
"Đừng để nàng gọi đồng bạn tới!" Người áo đen biến sắc, công kích càng mạnh mẽ hơn.
Lâu Kim Phượng cũng bị đánh bay ra ngoài.
"Đi chết đi!" Một gã áo đen chuẩn bị triệt để chấm dứt hai người.
"Lưu Hoạt, hắn từng là tộc trưởng Lâu tộc, nói không chừng, có thể đào ra Lâu Lan Quyết từ trên người hắn!" Một gã áo đen khác lạnh lùng nói.
"Các ngươi là người của Phỉ tộc?" Lúc này, Lâu Kim tựa hồ nhận ra thân phận của đối phương.
Gọi là Phỉ tộc cũng không phải bảo bọn họ là trộm.
Bọn hắn không có họ, chỉ có tên.
Chuyên làm chuyện gà gáy chó trộm.
Hơn nữa, bọn họ có được một loại năng lực, đó là, có thể trích xuất công pháp thông qua máu của đối phương!
Chỉ cần chiết xuất đủ nhiều máu, là có thể trích xuất ra công pháp hoàn chỉnh.
Mặc dù nhóm Phỉ tộc này luôn hoạt động trong bóng tối.
Nhưng thực lực của bọn họ tuyệt đối không kém.
Còn cường đại hơn rất nhiều Ẩn tộc khác.
Thậm chí còn cường đại hơn Sầm tộc!
Chỉ có điều, bởi vì bọn họ ẩn giấu rất sâu, bởi vậy, muốn tiêu diệt họ cũng vô cùng khó khăn.
Đã từng có Vương tộc xuất động.
Muốn tiêu diệt Phỉ tộc, triệt để nhổ bỏ khối u ác tính này.
Tuy rằng, Vương tộc diệt chết không ít tộc nhân của họ.
Nhưng cuối cùng, vẫn không thể tiêu diệt toàn bộ.
Sau khi Vương tộc càn quét, Phỉ tộc làm việc càng bí ẩn hơn.
Không nghĩ tới, vậy mà ở chỗ này đụng phải người của Phỉ tộc.
Biết được thân phận của đối phương, gương mặt của Lâu Kim xám như tro tàn.
Rơi vào trong tay bọn họ, không chết cũng phải bị lột da.
"Ha ha, bị ngươi nhận ra rồi, nếu ngươi đã biết chúng ta là người của Phỉ tộc, vậy hẳn cũng biết thủ đoạn của chúng ta, vậy nên ngoan ngoãn phối hợp đi!" Người áo đen cầm đầu cười hắc hắc.
Sau một khắc, trực tiếp đồng đánh ngất xỉu Lâu Kim và Lâu Kim Phượng.
Tiếp theo, hai người trong hai mươi mấy người phụ trách khiêng thi thể cỉa Kim Phượng và Lâu Kim, những người khác thì vận chuyển thi thể dị thú.
Chẳng bao lâu, không còn lại dấu vết nào.
Họ rất giỏi che giấu vết tích.
Trên cơ bản không ai nhìn ra được là do người của Phỉ tộc ra tay.
"Ha ha, lần này kiếm được nhiều tiền rồi, một con Sư Tổ Thú trưởng thành, đây là trời đang ưu ái Phỉ tộc chúng ta!"
Mỗi người áo đen đều mừng như điên.
Bên kia, Lâm Hiên và mọi người đang ăn thỏ nướng.
Đột nhiên, nghe được tiếng kêu thảm thiết của Lâu Kim Phượng.
Âm thanh rất nhỏ, mấy nữ nhân khác đều không nghe thấy.
Cũng chỉ có Lâm Hiên nghe được.
"Không tốt, Chú Lâu có thể đã xảy ra chuyện!" Lâm Hiên tiện tay dập tắt lửa, lập tức mang theo đám nữ nhân trở về.
Nhưng khi bọn họ đi tới nơi giế t chết dị thú, đã không thấy bóng dáng Lâu Kim và Lâu Kim Phượng đâu.
Đồng thời, dị thú cũng không thấy đâu!
"Cha mẹ!" Khuông mặt của Lâu Mãn Nguyệt tái nhợt.
Rõ ràng, cô ấy biết đã xảy ra chuyện gì.
Dị thú chắc chắn đã bị người cướp đi!
Cha mẹ cô nói không chừng cũng gặp phải chuyện không may!
"Nguyệt Nguyệt, ngươi không cần gấp gáp, nơi này không có thi thể của chú và dì, có lẽ bọn họ chỉ bị bắt đi mà thôi!" Lâm Hiên trầm giọng nói.
"Lâm Hiên, ngươi nhất định phải cứu cha mẹ ta!" Lâu Mãn Nguyệt vô cùng lo lắng.
"Yên tâm đi, ta nhất định sẽ cứu họ!" Lâm Hiên híp mắt lại.
Người dám động đến người của hắn, quả thực muốn chết.
"Khẳng định là Sầm tộc!" Lúc này, Lâu Mãn Nguyệt đột nhiên nói.
"Vì sao biết được?" Lâm Hiên hỏi.
Lâu Mãn Nguyệt cắn răng nói: "Chuyện dị thú, chỉ
có Sầm tộc biết, hơn nữa Lâm Hiên ngươi xem, đây là cái gì!"