Báo Thù Của Rể Phế Vật

Chương 330




"Hắn vừa mới ôm một người, không phải là nữ hoàng đó chứ?" Hai thủ vệ nuốt nước bọt cùng một lúc.  

"Nhìn ánh mắt, hình như là vậy!"  

"Mẹ kiếp!"  

"Không tốt, đại sự không ổn!" Hai gã thủ vệ bị dọa đến mức vong hồn đều bay đi.  

Nữ hoàng bị người cướp đi ngay dưới mí mắt bọn họ.  

Tội này có lớn không? Đó là tội mà cả nhà đều phải rơi đầu đó!  

Sau khi thủ vệ thông báo, toàn bộ hoàng cung đều rối loạn.  

"Phế vật, tất cả đều là một đám phế vật, kéo toàn bộ ra ngoài chém cho ta!" Một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi, giận dữ quát.  

Người này tên là Ngao Thịnh, chính là đại thần nghị chính của Long quốc, vị đại thần quyền hành cực cao!  

Cho dù chiếu thư là do nữ hoàng ban hành, đều phải thông qua hắn, sau đó mới có thể xác định có hạ xuống hay không!  

Địa vị của hắn ở Long quốc còn cao hơn các vị vương gia vài phần.  

Dù sao, ngay cả nữ hoàng có đôi khi cũng không thể không tuân theo ý của hắn.  

"Cầu đại nhân tha mạng!"  

Hơn một ngàn thủ vệ, tất cả đều sợ hãi quỳ trên mặt đất.  

Đây chính là phong cách làm việc cực kỳ tàn nhẫn của Ngao Thịnh.  

Thực sự muốn chém tất cả những người canh giữ cổng Tử Cấm Thành.  

"Xin đại nhân bớt giận!"  

Cũng may, lúc này có năm người đi vào.  

Chính là năm gã cao thủ đại nội!  

Năm gã cao thủ đại nội ở hoàng cung hưởng thụ đãi ngộ cùng địa vị cực cao.  

"Nữ hoàng bị bắt cóc là do chúng ta thất trách, không liên quan gì đến những thủ vệ này." Lão tổ Sát tộc mở miệng nói.  

Nếu như, một người có thể mang nữ hoàng đi dưới mí mắt bọn họ.  

Như vậy, những thủ vệ này căn bản không có khả năng ngăn cản được đối phương.  

Cho nên trách nhiệm kỳ thật là ở trên người năm gã cao thủ đại nội.  

"Tên kia, cũng làm càng quá rồi!" Lục Thiên Ly biết được nữ hoàng bị bắt đi, nhịn không được nuốt nước bọt.  

Lúc này, Lục Thiên Ly đã thay quần áo xong.  

Dáng người tuy rằng nhỏ nhắn, nhưng khí thế trên người nàng lại có vài phần dọa người, dù sao thực lực bày ra ở đó.  

Nàng dĩ nhiên biết người đã bắt nữ hoàng là Lâm Hiên.  

Nhưng, Lâm Hiên không phải gọi nữ hoàng là sư tỷ sao?  

Lục Thiên Ly rất nhanh đã hiểu được mấu chốt trong đó.  

Nàng đóng quân ở hoàng cung mấy chục năm, tận mắt nhìn thấy nữ hoàng Long Ý từ khi còn là một cô gái nhỏ, sau đó từng bước trưởng thành trở thành vua của một nước.  

Bởi vậy, nàng có thể cảm nhận được cảm giác bị giam lỏng của nữ hoàng Long Ý.  

Mấy vị cao thủ đại nội đều có thể tùy ý rời khỏi hoàng cung.