Báo Thù Của Rể Phế Vật

Chương 292




Nàng cũng không thể che giấu tình cảm trong lòng nữa.  

Sau khi tỉnh dậy, nghe kể về phản ứng của Lâm Hiên sau khi nhìn thấy cô chết.  

Một tiếng gầm giận dữ, làm sập cả một tòa nhà.  

Thậm chí là một mình muốn giết đến Thư vương phủ.  

Đem hộ vệ thư vương phủ giết một đến một phiến giáp cũng không còn.  

Ngay cả Võ Hoàng cung phụng của Thư vương phủ cũng bị đánh hạ.  

Cuối cùng, ngay cả nữ hoàng đến, cũng không thể để cho hắn dừng tay.  

Kim Linh Khê một đường đi đến ngày hôm nay, đều là cô bảo hộ người khác.  

Chưa bao giờ nghĩ rằng một ngày nào đó, sẽ có một người đàn ông để bảo vệ cô.  

Nàng càng không nghĩ tới, chỉ là nàng nhất thời dâng lên lòng yêu mến nhân tài, muốn từ trong tay Thiên Thanh Chiến Thần bảo vệ Lâm Hiên.  

Cuối cùng, lại là Lâm Hiên, bảo vệ nàng.  

Hơn mười năm qua,  

Trong lòng nàng chỉ có một tín niệm duy nhất, đó chính là giúp cha mình giải oan, đòi lại công bằng.  

Chuyện nam nữ, nàng chưa bao giờ nghĩ tới.  

Cũng có một số nhân vật lớn, bày tỏ tình cảm với nàng. Nàng cũng không phải không chấp nhận. Nhưng điều kiện chấp nhận chính là phải giúp cha nàng đòi lại công bằng.  

Nhưng cha của Kim Linh Khê đã phạm tội phản quốc.  

Nếu như không phải bởi vì lúc trước Kim gia vì hoàng tộc lập được công lao to lớn, chỉ sợ, cũng không phải giam cầm cả đời mà là trực tiếp chém đầu.  

Muốn vì đòi lại công bằng cho cha của Kim Linh Khê, cả Long quốc cũng không có mấy người có thể làm được.  

Bởi vậy, đến năm 29 tuổi, Kim Linh Khê vẫn là một mình. Chỉ có một võ quan làm bạn bên cạnh.  

Và ngay lúc này đây.  

Cô đã hoàn toàn bị chinh phục bởi người đàn ông này.  

Mặc dù, chiều cao của anh không cao bằng cô.  

Mặc dù, cô không biết, anh có thích cô hay không.  

Cứ đè xuống trước rồi nói sau.  

Dù sao, đây là hắn dạy cô!  

Không thể không nói, hình thể của Kim Linh Khê thì nam nhân bình thường thật sự vô phúc tiêu thụ.  

Thân cao một mét chín, cân nặng không tính là quá nặng, nhưng bởi vì là người tập võ, chất lượng vẫn có, khoảng hơn 63kg đi.  

Nam nhân bình thường bị nhào vào như vậy, chắc cũng gần như bị đè chết.  

Còn có hai con quái vật khổng lồ trước người Kim Linh Khê nữa.  

Chắc cũng đè gãy mấy cáii xương sườn của người ta là ít.  

Nhìn thấy một màn này, Anh Đào nhất thời trợn tròn mắt.  

Bởi vì, nàng cũng bị Kim Linh Khê nhào tới một lần.  

Trong lòng tự hỏi, châu chủ không phải thích nàng sao.  

Làm sao có thể đè ngã Lâm Hiên?  

Chẳng lẽ, châu chủ không phải là bách hợp?  

Ôi, làm cô giật cả mình.  

Anh Đào vỗ nhẹ vào khuôn mặt trắng bệch của cô, nhẹ nhàng thở ra một hơi.  

Hóa ra đó là báo động giả! Tuy nhiên cô vẫn có chút hơi ghen tuông với Lâm Hiên.  

Lúc đầu, Lâm Hiên cũng rất giật mình.  

Hắn không nghĩ tới, Kim Linh Khê lại nhào tới đè ngã hắn.  

Nhưng dần dần, dần dần cũng trở nên tốt hơn. Tay cũng bắt đầu ‘trèo đèo lội suối’ một cách tự nhiên.  

Hoàn toàn quên mất, lúc này, đang bị hơn vạn người theo dõi hai người...  

Mọi người nhìn nhau thất thần.  

Trong lòng không khỏi nói, cái này cũng quá dữ dội rồi phải không?  

Ở ngay trước mặt nữ hoàng, lại có thể tự nhiên như chốn không người làm ra cái trò này?

Hai người càng quên mình.