Lâm Hiên hai mắt sáng lên, nói: "Được!"
Nói xong, anh đi đến bế Âu Dương Băng Tình lên.
…
Hai giờ sau.
Âu Dương Băng Tình một lần nữa không còn chút sức lực nào.
Nàng nằm ở trên ngực Lâm Hiên, vẻ mặt thỏa mãn.
"Tiểu gia hỏa, ta cảm giác không thể rời khỏi ngươi thì làm sao bây giờ?" Âu Dương Băng Tình nhẹ giọng nói.
Tuy rằng, khoảng cách lần trước cùng Lâm Hiên chiến đấu, mới qua không đến mười giờ.
Nhưng Âu Dương Băng Tình đã hoang phế hơn hai mươi mấy năm, đột nhiên được tưới mát, làm cho nàng trong nháy mắt liền trầm mê trong đó.
Vì vậy, thừa dịp Âu Dương gia trả thù Lâm Hiên, Âu Dương Băng Thanh lại đi tìm Lâm Hiên...
Tên này, có thể thật sự là Kỳ Lân biến hình thật.
Nếu không, làm sao có thể lợi hại như vậy?
Lâm Hiên nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng trơn bóng không tỳ vết của Âu Dương Băng Tình.
Xúc cảm kia thật sự rất thoải mái.
Âu Dương Băng Tình nghiện hắn, hắn làm sao không nghiện Âu Dương Băng Tình.
Nhất là khi ở Phượng Hoàng điện, xem màn trình diễn cao cấp của hai chị em Như Hoa Như Ngọc kia đã khiến Lâm Hiên không chịu nổi.
Trong lòng đang khó chịu, thì Âu Dương Băng Tình liền tới tìm hắn.
Cho nên, Lâm Hiên mới cực kỳ phối hợp thúc thủ chịu trói.
"Tiểu gia hỏa, nếu chúng ta có thể một mực ở cùng một chỗ thì tốt rồi!" Âu Dương Băng Tình thở dài nói.
"Tại sao không thể?" Lâm Hiên híp mắt hỏi.
“Tiểu tử này, ngươi đi khắp nơi gây thù chuốc oán, đồng thời đắc tội hai đại gia tộc, còn đắc tội Chiến Thần Thiên Thanh, ngươi không thể yên tĩnh một chút sao?" Âu Dương Băng Tình bĩu môi.
"Ta không có chọc bọn họ, là bọn họ tới trêu chọc ta." Lâm Hiên thản nhiên nói.
"Quên đi, ta cũng lười quản!" Âu Dương Băng Tình nói xong, xoay người lại.
"Làm gì vậy?" Lâm Hiên nghi hoặc nhìn về phía Âu Dương Băng Tình.
“Ngươi… bồi thường con cho ta nha!”
Ở biên giới.
Keng!
Tây Môn Vô Song đã giết hai vạn giặc địch chỉ bằng một trường thương, lúc này lại dùng nó cùng Tiểu Dã Đông Thứ Lang giao thủ.
Rốt cục, trường thương không chịu nổi, bị Tiểu Dã Đông Thứ Lang chém thành hai nửa!
“Ha ha ha, Tây Môn Vô Song, vũ khí của ngươi đã mất. Ta xem ngươi làm cách nào đấu với ta!” Tiểu Dã Đông Thứ Lang cầm trong tay một thanh kiếm samurai, cười như điên.
Lúc này, Tây Môn Vô Song đã kiệt sức.
Hơn nữa mất đi vũ khí, dường như không có năng lực chống cự.
Xung quanh nàng lại có mấy vạn binh sĩ Đông Âm.
Phó quan Sơ Nguyệt mang theo chiến sĩ Long quốc muốn giết tới.
Đáng tiếc, bị quân Đông Âm liều chết ngăn trở. Không có khả năng đến trợ giúp Tây Môn Vô Song.
Tây Môn Vô Song đang rơi vào tình thế nguy cấp!
Đối mặt với vòng vây của mấy vạn người, còn có Tiểu Dã Đông Thứ Lang cấp bậc nửa bước Chiến Thần, trên mặt Tây Môn Vô Song cũng không có nhiều biểu cảm trên mặt.