Báo Thù Của Rể Phế Vật

Chương 131




Từ lâu, Âu Dương gia và Tây Môn gia đã bộc lộ khuynh hướng đấu đá lẫn nhau.  

Thực lực của hai nhà cũng không chênh lệch nhiều.  

Nhưng cách đây không lâu, Tây Môn gia xuất hiện một thiên tài tuyệt thế.  

Tây Môn Vô Song!  

Chiến Thần mới được thăng cấp.  

Mặc dù, Âu Dương gia cũng không phải không có chiến thần.  

Nhưng cả Âu Dương gia tổng cộng cũng chỉ có hai vị chiến thần.  

Một vị chiến thần một sao, và một vị chiến thần hai sao.  

Tây Môn gia cũng không sai biệt lắm.  

Nhưng sau khi Tây Môn Vô Song thăng cấp làm chiến thần, Tây Môn gia đã có ba vị chiến thần.  

Đặc biệt, Tây Môn Vô Song còn rất trẻ, mới hai mươi tám tuổi.  

Có thể nói, tương lai là vô hạn.  

Chỉ là, Tây Môn Vô Song từ năm mười sáu tuổi, đã một mực  tu luyện nơi biên cảnh, rất ít lộ diện.  

Nhiều người thậm chí không biết sự tồn tại của cô ấy.  

Nhưng nàng vừa trở thành chiến thần, Âu Dương gia đương nhiên sẽ nhận được tin tức.  

Âu Dương Băng Tình nhận được tin Lâm Hiên giết Tây Môn Hỉ Khánh, cũng là sợ ngây người.  

Âu Dương gia các nàng còn chưa ra tay đối phó Lâm Hiên.  

Lâm Hiên đã giết em trai của Tây Môn Vô Song trước.  

Tiểu tử này đúng là không biết trời cao đất rộng.  

"Thế nào? Tây Môn Vô Song rất mạnh sao?" Lâm Hiên híp mắt hỏi.  

"Ngươi nói xem, nếu là trước đây, Âu Dương gia ta có thể ngang hàng với Tây Môn gia, nhưng Tây Môn Vô Song thăng cấp Chiến Thần, Âu Dương gia chỉ có thể nhường nhịn ba phần..." Âu Dương Băng Tình thở dài nói.  

Âu Dương Băng Tình cũng có thiên phú siêu phàm trong tu luyện.  

Thời gian hai mươi năm, tu luyện tới cấp bậc Thiên Tông.  

Vốn tưởng rằng, nàng sẽ là võ vương tiếp theo của Âu Dương gia.  

Nhưng, không nghĩ tới, Tây Môn Vô Song, vẫn là trước nàng một bước.  

“Đã biết.” Lâm Hiên bình tĩnh nói.  

“Lâm Hiên, ngươi có biết ta đang nói cái gì không? Tây Môn Vô Song là một chiến thần đó!”  

Phản ứng của Lâm Hiên khiến cho Âu Dương Băng Tình  có chút không thể tưởng tượng nổi.  

“Không phải nói ta đắc tội Chiến Thần sao? Cũng không phải lần đầu tiên ta đắc tội với Chiến Thần mà.” Lâm Hiên thản nhiên nói.  

Âu Dương Băng Tình nghe vậy lập tức sửng sốt.  

Đúng vậy, Lâm Hiên cũng không phải chưa từng đắc tội chiến thần.  

Trước đó Lâm Hiên đã đắc tội với một chiến thần khác.  

Chiến Thần Thiên Thanh - một vị chiến thần bốn sao.  

Thực lực so với chiến thần của Âu Dương gia còn mạnh hơn rất nhiều.  

Lâm Hiên ngay cả  chiến thần bốn sao cũng dám đắc tội, huống chi là Tây Môn Vô Song mới chỉ là chiến thần một sao.  

“Tiểu gia hỏa, ta cũng không biết nên nói cái gì nữa rồi. Hy vọng… ngươi bảo trọng!”  

Cuối cùng, Âu Dương Băng Tình khẽ thở dài một tiếng.  

Tình hình đã nằm ngoài tầm kiểm soát của cô.  

Hơn nữa, bây giờ toàn bộ Âu Dương gia cũng đang lên kế hoạch xuống tay với Lâm Hiên.  

Thật không biết, tiểu gia hỏa này rốt cuộc có thể vượt qua không.  

Mặc dù chỉ mới tiếp xúc ngắn ngủi với Lâm Hiên.  

Nhưng đối với người đàn ông trẻ không sợ trời không sợ đất này, Âu Dương Băng Tình đã nảy sinh hứng thú mạnh mẽ.  

“Được. Đa tạ ngươi quan tâm.” Lâm Hiên nói xong liền cúp điện thoại.  

"Ừm, đa tạ quan tâm." Lâm Hiên trực tiếp cúp điện thoại.  

Nghe âm thanh tút tút trong điện thoại, trên mặt Âu Dương Băng Tình hiện lên vẻ bất đắc dĩ.  

…  

Phòng huấn luyện của Phượng Hoàng Điện.  

“Cô, cô chính là Sở Thiền Hoàng của Phượng Hoàng điện?”  

Sau khi nhìn thấy người mà Lâm Hiên mang mình đến gặp là ai, Hà Tiểu Manh cũng nhịn không được nuốt nước miếng.  

Là một sĩ quan cảnh sát, cô đương nhiên biết ai là vua của thế lực ngầm Giang Đô.  

Tứ Đại Tặc thực lực đã đủ khủng bố rồi, nhưng đều thuần phục người phụ nữ trước mặt này.  

Truyền thuyết về Sở Thiền Hoàng cô đã được nghe rất nhiều.  

Chỉ cần dính đến ba chữ Sở Thiền Hoàng này, đều đại biểu cho hung tàn và khủng khiếp!  

Nhưng không nghĩ tới, lúc này Sở Thiền Hoàng lại giống như một con mèo nhỏ ôm lấy Lâm Hiên.  

Trong ánh mắt, tràn đầy nhu thuận.  

"Chủ nhân, ngươi hy vọng lão... Hoàng Hoàng bồi dưỡng nàng như thế nào đây? Là muốn văn bồi hay võ bồi? Hay toàn bộ đều bồi luôn nha?”  

Sở Thiền Hoàng tựa đầu vào vai Lâm Hiên, phát ra thanh âm làm cho người ta phát run.  

Nhưng không biết có phải đã quen hay không, mà mỗi lần nói luôn suýt bật ra một câu ‘lão nương’.  

Không có biện pháp rồi, trước kia Sở Thiền Hoàng, ở trước mặt mọi người luôn Chỉ là ở trước mặt Lâm Hiên, nàng không dám.  

Lâm Hiên nghe vậy có chút nghi hoặc hỏi: "Cái gì là Văn Bồi, cái gì là Võ Bồi?”  

Sở Thiền Hoàng cười hì hì, nói: "Võ Bồi chính là dạy nàng võ công, dạy nàng cách giết người nha.”  

“Còn Văn Bồi thì sao?”  

Sở Thiền Hoàng: "Chính là dạy cách làm ăn.”  

“Vậy dạy cho nàng hết cả hai thứ đi.” Lâm Hiên trực tiếp nói.  

Muốn bồi dưỡng, đương nhiên là phải bồi dưỡng thành nhân tài toàn năng.  

“A, chủ nhân ngươi xác định muốn bồi dưỡng nàng toàn bộ?” Trên mặt Sở Thiền Hoàng hiện lên vẻ quái dị.  

"Ừ, có vấn đề gì sao?" Lâm Hiên hỏi.  

“Vấn đề thì không có. Nhưng mà người ta chưa chắc nàng sẽ đồng ý nha.” Sở Thiền Hoàng nói.  

“Tôi đồng ý!”  

Nhưng mà, lúc này, Hà Tiểu Manh lại mở miệng nói.  

Nàng hiện tại đã biết, muốn bảo vệ chính nghĩa, nhất định phải có đủ thực lực.  

Cho nên, mặc kệ Sở Thiền Hoàng để cho nàng học cái gì, nàng đều phải học.  

“Em gái nhỏ, hay là ngươi nghe thử trước cái gì gọi là toàn bộ bồi dưỡng, sau đó mới quyết định đi.” Sở Thiền Hoàng Khẽ cười nói.  

“Không cần nghe, tôi muốn học tất cả!” Hà Tiểu Manh vung nắm đấm nhỏ.  

"Vậy được rồi, gọi Như Hoa và Như Ngọc tới đây." Sở Thoát Hoàng nói với thủ hạ.  

Rất nhanh, hai người phụ nữ rất quyến rũ xuất hiện trong phòng huấn luyện.  

Hai người phụ nữ này có ngoại hình rất hấp dẫn, quần áo trên người cũng cực kỳ mát mẻ.  

Điều quan trọng nhất là khi họ cử động tay chân, đều sẽ toát ra một khí chất quyến rũ.  

Từng cái nhíu mày, nụ cười, ánh mắt của họ đều khiến người ta tim đập chân run.  

Đặc biệt là đàn ông.  

Nhìn thấy hai người phụ nữ này, trong nháy mắt sẽ có loại xúc động khó hiểu.  

“Từ giờ trở đi, hai người các ngươi sẽ là sư phụ của cô ta.” Sở Thiền Hoàng nói với hai nàng.  

“Vâng, đại tỷ!” Hai nàng khom người với Sở Thiền Hoàng.  

"Đến đây đi, trước tiên biểu diễn kỹ năng của các ngươi một chút..." Sở Thiền Hoàng nói xong, nhìn chung quanh một cái, đột nhiên nói:   

"Mà thôi, vẫn là, biểu diễn cho một mình chủ nhân xem đi."  

“Tại sao phải biểu diễn cho mình ta xem? Cứ để bọn họ ở chỗ này biểu diễn là được rồi." Lâm Hiên trực tiếp nói.   

Anh cũng muốn nhìn xem hai nữ nhân này có thể dạy cho Hạ Tiểu Manh kỹ năng gì, nhân tiện giúp nàng kiểm tra một chút.  

"À. Điều này, chủ nhân, kỹ năng của họ không thuận tiện thể hiện cho quá nhiều người xem đâu.” Sở Thiền Hoàng cười tủm tỉm nói.  

“Thật sao? Vậy thì biểu diễn cho mình ta xem vậy.” Lâm Hiên còn đang nghĩ, hai nữ nhân này có cái trò gì.  

Nhưng đúng là tuyệt kỹ độc môn bình thường cũng sẽ không biểu hiện trước mặt mọi người.  

Ngay sau đó, Lâm Hiên được đưa đến một cái phòng riêng.  

Hai cô gái bắt đầu trổ tài.  

Khi nhìn thấy nội dung hai nàng biểu hiện ra, khóe miệng Lâm Hiên liền giật giật.  

Trách không được Sở Thiền Hoàng muốn hai nàng biểu diễn cho mình hắn xem.  

Hóa ra thứ mà hai người phụ nữ này thể hiện là cách lấy lòng đàn ông.  

Hai nữ nhân này, tuy rằng không chuyên nghiệp bằng Bạch Vô Thường.  

Như thứ mà bọn họ hơn Bạch Vô Thường đó là…