Sau đó để Thẩm Ngạo Tuyết mang thai lần thứ hai.
Nhưng dù nhanh đến đâu cũng sẽ chậm trễ một đến hai tháng.
Về phần cơ thể Thẩm Ngạo Tuyết có chịu được hay không thì cũng không phải là chuyện cần quan tâm.
Với thực lực của Đế Thiên Tông, họ có đầy đủ những loại đan dược thượng đẳng để khôi phục cho Thẩm Ngạo Tuyết.
Cũng giống như Thẩm Ngạo Tuyết vốn chỉ là một người bình thường.
Nếu như không phải trước khi tiến vào Trung Ương Đế Quốc họ đã cho cô dùng Ức Thể Đan, khiến cho thân thể cô đạt tới trình độ Thiên Tông.
Thì chỉ riêng cô sẽ không thể tự mình chịu đựng được lực hấp dẫn gấp trăm lần của Trung Ương Đế Quốc.
Đương nhiên, tuy rằng Đế Thiên Tông có đan dược có thể chữa trị thân thể cho Thẩm Ngạo Tuyết.
Nhưng những đau khổ phải chịu đựng thì nhất định phải chịu đựng
…
Rất nhanh, người của Đế gia đã tìm được Lâm Hiên.
“Lâm thiếu, tông chủ nhà ta mời ngài đến Đế Thiên Tông nói chuyện một chút.” Đế Địch Đằng chắp tay hướng về phía Lâm Hiên nói.
“Ta không biết tông chủ các ngươi, tại sao ta phải đi?” Lâm Hiên trợn trắng mắt nói.
“Lâm thiếu, ngươi không biết ta thì hẳn là biết cô ta chứ?” Đế Địch Đằng lấy ra một bức chân dung chất lượng cao từ chiếc nhẫn trữ vật.
Trên bức chân dung kia vẽ một người phụ nữ tuyệt mỹ.
Khi nhìn thấy người phụ nữ trên bức họa, thân thể Lâm Hiên hơi chấn động, nhưng rất nhanh khôi phục bình thường.
Không sai, người phụ nữ trên bức họa này không phải ai khác mà là Thẩm Ngạo Tuyết!!!
Anh lạnh nhạt nói: “Quen biết thì sao, không biết thì như thế nào?”
“Lâm thiếu, xin ngài yên tâm, tông chủ chúng ta tìm ngươi, không có ác ý. Ta nghe nói quan hệ giữa người phụ nữ này và Lâm thiếu có chút sâu xa, tông chủ chúng ta chuẩn bị gả cô ta cho ngươi.” Đế Địch Đằng cười tủm tỉm nói.
Rõ ràng, hắn đã tìm hiểu trước khi đến, đã tìm thấy một số thông tin.
Biết được Lâm Hiên và Thẩm Ngạo Tuyết có một số vướng mắc.
Lâm Hiên nghe vậy liền cười lạnh nói: “Nếu ngươi đã biết ân oán của ta và cô ta, ngươi cảm thấy ta sẽ cưới cô ta sao?”
“Lâm thiếu không muốn cưới cô ấy cũng không sao, ngươi chỉ cần ngủ với cô ta là được.” Đế Địch Đằng là trưởng lão của Đế Thiên Tông, đương nhiên biết kế hoạch của Đế Dực Thiên, mở miệng nói.
“Tại sao ta phải ngủ với cô ta?” Lâm Hiên nhất thời cảm thấy buồn cười.
Nếu như anh muốn ngủ với Thẩm Ngạo Tuyết.
Thì lúc ở Lam Tinh có rất nhiều cơ hội.
Thẩm Ngạo Tuyết nhiều lần muốn sáp vào anh.
Nhưng tất cả đều bị anh từ chối.
Đáng tiếc, cho dù anh đã tha thứ cho Thẩm Ngạo Tuyết thì cũng sẽ không có suy nghĩ về phương diện kia với Thẩm Ngạo Tuyết.
Mặc kệ Thẩm Ngạo Tuyết có lý do gì đi chăng nữa thì một người phụ nữ độc ác có thể xuống tay với chồng của mình, anh không thể thân mật được.
“Tuy rằng trước kia cô ta có ân oán với ngươi, nhưng nếu như không có người phụ nữ này, hiện tại Lâm thiếu chỉ là một người Lam Tinh bình thường mà thôi.” Đế Địch Đằng tiếp tục nói.
“Theo lời ngươi nói thì ta còn phải cảm ơn cô ta?” Lâm Hiên cười lạnh nói.
Đế Địch Đằng: “Vậy cũng không phải, ta chỉ cảm thấy người phụ nữ cực phẩm như vậy, nếu không nhấm nháp một chút quả thự quá đáng tiếc. Kỳ thật lúc trước tông chủ tìm cho cô ta một người đàn ông... Nhưng cô ta chỉ muốn ngươi.”
“Chỉ muốn ta?” Lâm Hiên nghe vậy liền cười cười.
Không nghĩ tới đến lúc này, người phụ nữ kia cũng không quên lừa mình một phen.