Thần trí mơ hồ, bên tai toàn là tiếng gió vi vu, Đỗ Khắc bị cơn đau quằn quại ở xương sườn phải làm thức tỉnh. Trước mắt là một khoảng không mơ màng, anh phát hiện khung cảnh viện tu đạo Bắc Quận đèn đốm sáng trưng đã biến thành khu rừng Elvin với những cây cao đen ngòm.
- Tiểu tử, ngươi có nghe ta nói gì không?
- Ưm…
Nghe giọng cố tình biến âm của đối phương, Đỗ Khắc biết chắc anh không thể biết được đối phương là ai. Quả thật, Đỗ Khắc nhận ra bản thân thực chất không quen tên này.
Mở miệng rộng hết cỡ, Đỗ Khắc chỉ có thể ói ra máu hoàn toàn không thể nói chuyện được. Đến lúc này, Đỗ Khắc mới nhận ra có một con dao găm đang cắm trên xường sườn phải, thuốc tê khiến anh không cảm nhận được mấy nhưng vùng chịu ảnh hưởng của thuốc tê cũng chẳng thấm gì so với cơn đau đang dày vò. Đỗ Khắc bị từng cơn đau quằn quại giằng xé.
- Tiểu tử, ta để ngươi có một cái chết rõ ràng. Nếu sáng nay ngươi không làm tước sĩ Brando mất thể diện như vậy thì nói không chừng niệm tình tố chất pháp sư của ngươi, gia tộc Brando cũng sẽ thu nhận ngươi về làm pháp sư giữ cửa. Haha… đáng tiếc cho tài năng của ngươi.
- Hừm…
Đỗ Khắc định chửi nhưng do con dao đâm xuyên làm cho một lượng máu lớn chảy xuống phổi khiến cho hơn nửa cái phổi bị chìm trong máu khốn khổ đến nỗi không nói được lời nào.
Hứ! Được!
Quả nhiên quý tộc chẳng có ai ra gì!
Một loại cảm xúc mang tên hối hận đang bủa vây lấy toàn bộ trái tim Đỗ Khắc. Là một sinh viên tuân thủ kỷ cương kỷ luật, tâm Đỗ Khắc vẫn chưa hoàn toàn thay đổi cho nên anh ấy đã bị trúng kế.
Cách trả thù vô cùng đơn giản và bị gục dưới tay đối phương, Brando chỉ phái một tên đạo chích vô danh đã đủ đánh bại anh ấy.
- Tiểu tử, đừng tưởng có người sẽ ra mặt giúp ngươi. Ngươi có tài năng thế nào cũng không thể biến thành thực lực, ngươi vẫn chỉ là một tên tiểu tử kém cỏi. Yên tâm, ta sẽ chăm sóc tốt cho ngươi.
Đối phương bóp mặt Đỗ Khắc, vặn cổ một cách thô bạo, chỉ về nơi xa xăm đằng kia.
Đó là bờ hồ, rải rác có vài căn nhà hình tam giác đơn điệu. Ở đó có một con quái thú nửa thân trên là cá và nửa dưới lại mang một hình người bốn chi kì lạ.
Đỗ Khắc lập tức nhận ra.
- Đúng rồi! Người cá!
Đối phương phá lên cười kinh hãi:
- Một tên tiểu tử chưa biết rõ nơi này, buổi tối hưng phấn không ngủ được sau đó không cẩn thận đi dạo vào rừng Elvin đụng trúng người cá không kiêng khem gì cả nên kết quả bị ăn thịt. Đây không phải là kịch bản quá hoàn mỹ sao? Ít ra nếu có ai nghi ngờ cũng không thể tìm được bằng chứng là do tước sĩ Brando làm.
Toàn thân Đỗ Khắc run lẩy bẩy. Nghĩ tới cảnh thân thể sắp bị hàm răng sắc nhọn mang mùi máu tanh xé xác, Đỗ Khắc đã thấy buồn nôn rồi.
Trước mắt một màu tối đen, Đỗ Khắc chết.
Đối phương đánh giá quá cao thân gầy của Đỗ Khắc. Có lẽ đối với đối phương mà nói, thanh niên bình thường cũng có thể chịu đựng khoảng 20 phút.
- Cái gì? Chết rồi sao!? Ta còn muốn nghe tiếng kêu la thảm thiết của ngươi khi bị người cá nuốt sống, sau đó dùng cầu thủy tinh ma pháp ghi lại giao cho tước sĩ Brando mà.
Đối phương mặt đầy sầu não thế nhưng sau một thoáng mặt hắn lại rạng rỡ hẳn lên:
- Được rồi, để người cá nuốt chửng thi thể rồi đem chút tàn dư về cho đại nhân xem trước khi hắn chết phải gánh chịu sự đau khổ này, như vậy chắc cũng được rồi.
Nói xong, tên đạo chích tiến về phía trước định kéo chân của Đỗ Khắc rồi dùng lực nhấc bổng lên quăng cho người cá ăn.
Chính lúc hắn định khiêng Đỗ Khắc lên thì đột nhiên sức nặng trên vai không còn.
- À! Vậy hả? Vậy ta dùng cách thức tương tự đối phó ngươi, chắc ngươi cũng không có ý kiến phải không?
Giọng lạnh băng của Đỗ Khắc pha một chút hài hước cất lên từ đằng sau lưng đạo chích.
Âm thanh của hệ thống tinh linh cứ vang lên bên tai Đỗ Khắc không ngừng, rõ ràng âm thanh phát ra liên tục sẽ chậm đi tốn rất nhiều thời gian, Đỗ Khắc đột ngột phát hiện: Giọng nói đó là được nén lại như máy tính cao cấp có thể trong một giây hoàn thành không biết bao nhiêu thao tác trăm triệu. Hệ thống tinh linh phân giải rất nhiều thông tin từ văn tự, hình ảnh đến cả sự đồng điệu tâm linh để Đỗ Khắc có thể hiểu và nắm bắt được.
Và đối với thế giới bên ngoài cũng chưa tốn 1/1.000 giây.
- Kiểm tra được túc chủ đang ở trong nguy cơ rất lớn. Dự báo thời gian phản ứng của kẻ địch là 0.3 giây. Bỏ qua quá trình khai triển pháp thuật… Kiểm tra thế giới bên ngoài không mượn được nguyên tố nào, tự động chuyển thành lấy pháp lực từ trong người túc chủ… Trong quá trình tính toán entropy, tái thiết lập mô hình pháp thuật…
- Kích hoạt kỹ năng đặc biệt “khí định thần nhàn”.
- “khí định thần nhàn”: sở trường siêu ma có thể tự động bỏ qua thời gian khai triển pháp thuật của phi ma pháp tức thì tiếp theo sửa thành thuấn phát.
- Hệ thống tự động điều chỉnh… Phóng thích thuật Pyroblast cấp một!
Hoàn toàn không kịp phản ứng, đạo chích sợ hãi nhận ra sau lưng có một ngọn lửa cháy sáng phừng phực to như thau nước đang bay thẳng vào đầu…
Bùm.
Không hề có sự chuẩn bị nào, tên đạo chích lãnh trọn hết thuật Pyroblast của Đỗ Khắc! Người nằm lăn lóc và toàn thân đang bốc cháy kêu la thảm thiết.
Kết thúc rồi sao?
Không! Vẫn chưa!
Đỗ Khắc chưa biết tên này rốt cuộc mạnh cỡ nào, anh chịu đựng cảm giác không quen do hệ thống ép buộc bản thân phát ra thuật Pyroblast lúc nãy, dường như cố nuốt cảm giác buồn nôn đang dậy sóng trong bụng rồi bắt đầu vo quả cầu thuật Pyroblast thứ hai.
Đỗ Khắc không biết bản thân có thành công hay không cũng không biết pháp lực có đủ không mà chỉ dùng cảm giác nhận định tên đó chắc chắn chưa chết nên bản thân nhất định phải làm thêm một cú.
Hệ thống vang lên không ngừng:
- Kiểm tra được cơ thể túc chủ xuất hiện hiện tượng pháp lực bị dội, tỉ lệ thất bại của việc thí (*) pháp tăng 38,78%, bắt đầu tự động cân bằng nguyên tố hỏa… Thời gian thí pháp kéo dài tám giây, gia tăng uy lực pháp thuật…
Tám giây!
Tám giây quyết định sống chết!
Nếu được lựa chọn, Đỗ Khắc tuyệt đối không ngờ nghệch đứng ở chỗ cũ vo quả cầu lửa vo bảy giây lâu như vậy. Bi kịch nằm ở chỗ, người được gọi là học viên pháp sư như Đỗ Khắc chỉ biết một vỏn vẹn một loại pháp thuật. Anh ấy chưa biết thuật Pyroblast mà ngay cả thuật Fireball trước cả thuật Pyroblast còn chưa biết.
Đối mặt với một tên đạo chích nhanh nhạy, thực lực mạnh hơn bản thân không biết bao nhiêu lần, Đỗ Khắc hiểu rất rõ những thủ đoạn công kích trước giờ đều không có hiệu quả.
Chỉ còn cách vo thuật Pyroblast!
Đạo chích toàn thân bốc cháy vẫn đang nằm lăn lóc dưới đất. Dù cho thuật Pyroblast có thể gây ra tổn thương tức khắc, lửa vẫn đang bao vây cơ thể tiếp tục sát thương nhưng Đỗ Khắc thấy rất rõ lửa đang yếu đi.
Lúc đạo chích hồi phục lại bình thường thì cũng chính là lúc Đỗ Khắc chết thêm một lần nữa.
Tám giây! Tám giây dài như 800 năm cuối cùng cũng qua đi mang theo nguyện vọng giết không tha của Đỗ Khắc, một quả cầu lửa lớn như lò than lại một lần nữa được đẩy ra từ tay của Đỗ Khắc.
Một tình tiết nhỏ nhưng đã dập tắt đi hi vọng của Đỗ Khắc. Vì Đỗ Khắc bàng hoàng nhận ra, tên đạo chích đang nằm lăn lộn đột nhiên ngừng lại rồi ngước đầu lê, mở to mắt. Đó là một đôi mắt sắc lạnh mang đầy sát khí - Tiểu tử, ta sẽ phanh thây ngươi làm trăm mảnh!
Đôi mắt đó nói như vậy!
***
(*) Thí: Thực hiện.