Thụy Hiên… – Mộc Dĩnh Nhiên nhìn thân thể xinh đẹp trước mắt.
Không nên nhìn… – Ánh mắt nóng rực của Mộc Dĩnh Nhiên khiến hắn muốn chạy trốn.
Vì cái gì không được nhìn? – Khóe miệng Mộc Dĩnh Nhiên khẽ cười, hai mắt vẫn nhìn chằm chằm Thụy Hiên, hai tay không trì hoãn tiếp tục đem quần áo chính mình bỏ đi.
Không phải ta cũng chưa thấy qua, hơn nữa ta nhớ rõ đã xem qua rất nhiều lần nha – Mộc Dĩnh Nhiên bắt lấy hai tay đang che mặt của Thụy Hiên cố định hai bên đầu hắn, toàn bộ thân thể y đều đặt trên người Thụy Hiên.
Nhưng là…ngươi…ngô… – Còn chưa kịp nói xông, đôi môi đỏ mọng của Thụy Hiên đã bị Mộc Dĩnh Nhiên hôn lên.
Kích hôn, bắt đầu.
Lưỡi cùng lưỡi giao triền, Mộc Dĩnh Nhiên đoạt lấy mật nước chung quanh miệng Thụy Hiên, hai tay bắt đầu di chuyển theo đường cong cơ thể duyên dáng của hắn, chậm rãi đốt lửa trên người này.
Ngô…ân…
Hai đôi môi phân ly kéo theo một tia chỉ bạc làm không khí giữa hai người càng thêm ái muội.
Thụy Hiên…Thụy Hiên…Ngươi thật sự khiến ta không kiềm chế được… – Đôi môi Mộc Dĩnh Nhiên dời xuống khe ngọc duyên dáng không tỳ vết, nhẹ nhàng đi vào nụ hoa phấn hồng nở rộ kia.
Ân…a… – Tùy ý Mộc Dĩnh Nhiên xâm nhập, Thụy Hiên không tự giác uốn cong người nửa như cổ vũ nửa như từ chối đến tình diễm.
Mộc Dĩnh Nhiên vừa lòng cười, hai tay dao động, một tay tấn công nụ hoa phấn hồng, một tay tiến đến phân thân đã đứng thẳng của Thụy Hiên, ác ý trêu đùa.
A…không cần…a… – Thụy Hiên khó chịu rên rỉ, hai tay nắm chặt đệm chăn, nhưng thân thể vẫn thuận theo xúc giác, nghênh hướng từng đợt sung sướng.
Đột nhiên Mộc Dĩnh Nhiên tăng mạnh kích thích, Thụy Hiên liền toàn bộ tiết ra.
Thoải mái không, Thụy Hiên? – Mộc Dĩnh Nhiên liếm chất lỏng bạch trọc trên tay, tà mị cười.
Bất quá ta còn chưa chính thức bắt đầu, ngươi đã hưng phấn thành như vậy, kia chờ một chút người không phải hưng phấn đến phát cuồng đi.
Thụy Hiên chớp chớp đôi mắt đẹp nhiễm tầng sương mù, nhìn Mộc Dĩnh Nhiên, không biết nghe được bao nhiêu lời nói của y.
Thụy Hiên, ta muốn chính thức đến a – Mộc Dĩnh Nhiên cởi bỏ dây cột tóc, cột vào phân thân Thụy Hiên.
Thụy Hiên không ngừng thở dốc, một chút cũng không phát hiện nguy hiểm sắp đến.
Mộc Dĩnh Nhiên đảo Thụy Hiên nằm sắp, làm cái mông hắn nhếch thật cao, đem tiểu huyệt đối diện mặt mình.
Thật xinh đẹp… – Mộc Dĩnh Nhiên vươn một ngón tay đi vào cơ thể Thụy Hiên.
Thụy Hiên hoàn hồn, việc đầu tiên sau khi hoàn hồn là giãy dụa.
Không cần…không cần… – Bất quá hắn giãy dụa cũng không có hiệu lực, ngược lại càng có hàm xúc câu người.
Thụy Hiên, ngươi thật sự không cần sao? – Mộc Dĩnh Nhiên tăng thêm hai ngón tay, không ngừng kích thích nội vách tiểu huyệt khiến phân thân Thụy Hiên càng ngày càng đứng thẳng.
Không…a…a..yếu…ân… – Thụy Hiên thật sự rất muốn cự tuyệt a…
Nhưng là thanh âm cùng thân thể hoàn toàn không nghe theo a…
Rốt cuộc vẫn là cần mà – Mộc Dĩnh Nhiên gia tăng lực đạo, tặc lưỡi hỏi.
Đáng giận a…thế nhưng dùng chiêu này…nơi mẫn cảm bị kích thích…dục vọng bị y ngăn lại…kia còn hỏi làm gì…
A… – Thật khó chịu… thân thể như bị lửa đốt, không đủ…chưa đủ…
Vẫn không cần sao? – Hai mắt Mộc Dĩnh Nhiên đỏ bừng nhìn Thụy Hiên không ngừng vặn vẹo cặp mông trắng nõn.
…Ta…ta…muốn…muốn… – Không được, hắn chịu không được…không cần tra tấn hắn nữa…
Mộc Dĩnh Nhiên vừa nghe được đáp án, lập tức rút ngón tay thay bằng phân thân đã sớm không thể gắng gượng nhẫn nại, một tiếng rên khiến y càng thêm hăng hái.
A– a…a…ân…a… – Tuy rằng mới đầu thật đau nhưng sau đó dục vọng khiến đau đớn tan đi, không thể kiềm chế tiếng rên rỉ thống khoái, âm thanh *** mỹ không ngừng vang lên trong phòng.
Tùy ý Mộc Dĩnh Nhiên tốc độ càng nhanh hơn, dây cột tóc trên phân thân được cởi bỏ, hai người đồng thời đạt cao trào, chính là một người thanh tỉnh muốn tiếp tục một lần lại một lần, người còn lại đã sớm lâm vào hôn mê.