Từ sau ngày đầy tháng, Thượng Quan Vũ như ước nguyện đón được thê tử và nữ nhi trở về Thụy Vương phủ thì vô cùng cao hứng, ngày ngày gần gũi chơi đùa với nữ nhi khiến Thượng Quan Vũ Lạc hết sức bất mãn la hét không công bằng. Xưa nay phụ vương luôn nghiêm khắc với nhi tử cho nên bị lạnh nhạt một chút hắn cũng không để ý, nhưng mà tiểu muội muội mới sinh sao cũng không để ý tới hắn, rõ ràng hắn lúc nào cũng mong ngóng tiểu muội nha. Lúc trước cũng chính là hắn luôn ở bên cạnh bụng của mẫu thân thủ thỉ cùng muội muội, dặn muội muội nhất định phải thương nhị ca nhiều nhất, sao bây giờ muội muội lai không nhớ rồi?
Thượng Quan Vũ Hiên ngược lại so với hắn thoải mái hơn không ít. Bởi vì tiểu muội muội ban ngày bị phụ vương và mẫu thân ôm nhưng mà ban đêm phụ vương lại bận thân thiết với mẫu thân nên nhiệm vụ này lên rơi xuống đầu hắn, nhìn tiểu muội muội nhỏ nhắn mềm mềm mỉm cười với hắn, nắm chặt áo hắn lúc ngủ Thượng quan Vũ Hiên liền cảm thấy vô cùng thỏa mãn, hận không thể càng mau lớn lên có thể thương yêu, bảo vệ muội muội tốt hơn nữa. Cứ nhìn gương mặt uất ức của nhị đệ vì không thể ôm tiểu muội mà xem, hắn quả thật không thể phủ nhận rằng lúc đó bản thân cũng có một chút hả hê nho nhỏ, tên tiểu quỷ nhà ngươi cứ thong thả mà chờ dài dài đi, dĩ nhiên cái này tuyệt đối là bí mật không thể nói ra, haha.
Từ lúc phát hiện ra bản thân trọng sinh ở một thế giới xa lạ, Nguyệt Hy luôn cố gắng để thích nghi nhanh hơn với hoàn cảnh mới, với người thân mới nhưng đối với Nguyệt Hy đây cũng là một quá trình ngọt ngào mà xa lạ. Xuất thân trước đây của Nguyệt Hy là một đặc công, được sinh ra và đào tạo nhằm thi hành những nhiệm vụ tối mật mà quốc gia không thể chính diện ra mặt, sự tồn tại của nàng hoàn toàn nằm trong bóng tối, không hề ảnh hưởng tới một ai không thân nhân, không bạn bè, ngay cả lúc sinh ra và chết đi cũng đều là trong thầm lặng. Cho nên khi sống lai trong một thế giới tràn đầy tình thân và sự quan tâm như thế này khiến cho Nguyệt Hy vừa bối rối lại vừa hạnh phúc.
Mỗi sáng thức dậy trong vòng tay phụ thân, chơi đùa cùng mẫu thân, thỉnh thoảng bá bá và nghĩa phụ sẽ ghé qua tranh đoạt ôm nàng với phụ thân, buổi tối lại ngủ trong lòng đại ca trước cái nhìn chăm chú ai oán của nhị ca, một cuộc sông như thể đối với Nguyệt Hy mà nói không khác gì trong mơ, nàng hiện tại vô cùng thỏa mãn, không muốn có một ước mơ cao xa gì nữa hết nàng chỉ muốn giữ mãi niềm hạnh phúc bé nhỏ này mà thôi. Nhưng mà sự đời thường không như mong muốn, luôn có những sự cố bất ngờ xảy ra khiến con người không kịp trở tay.
Sau một tháng ở Thụy Vương phủ, Nguyệt Hy liền ngã bệnh vô cùng nghiêm trọng, khi đưa vào hoàng cung thái y cũng không cách nào tìm ra nguyên nhân. Chỉ trong hai ngày từ một tiểu quận chúa tròn tròn đáng yêu liền biến thành một đứa trẻ gầy ốm, xanh xao, yếu ớt vô cùng đáng thương khiến cho ai nhìn thấy cũng không nhịn được xót thương.
Cả hoàng cung và triều đình lâm vào hỗn loạn dưới sự giận dữ của Hoàng đế, sự lo lắng sốt ruột của cả nhà Thụy vương và Thái Hậu. Cuối cùng nhờ Đông Phương Thịnh vận dụng mọi nguồn lực đưa được Dạ Nhật thần y tới mới có thể ổn định lại cục diện rối loạn lúc này. Thì ra là có người muốn đối đầu với Tuyên Đế và Thụy Vương nhưng không có cách nào liền nhắm vào tiểu quận chúa. Mặc dù bên cạnh tiểu quận chúa đều có người hầu và ám vệ thường trực nhưng mà bọn chúng lại hết sức khôn ngoan ra tay trên người nhũ mẫu của tiểu quận chúa. Hạ độc trong thức ăn của nhũ mẫu qua đó gián tiếp khiến tiểu quận chúa trúng độc, mà nhũ mẫu này cũng đã chết ngay sau khi tiểu quận chúa phát bệnh, mọi manh mối đều bị xóa sạch, quả là một kế hoạch hết sức cao minh.