Bảo Mẫu Mềm Mại Nhiều Nước Của Hắn

Chương 41




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

41. *** nhau trên bàn làm việc

Hạ Nguyên ở trước bàn làm việc thượng, trên người chỉ một áo thun màu xanh da trời. Hai chân trắng nõn banh rộng, bàn chân nhỏ đạp lên cạnh bàn, đôi tay chống hai bên ghế tựa, sắc mặt ửng hồng, đôi mắt ướt át, cái miệng nhỏ hồng không ngừng phát ra tiếng rên nhẹ tựa như khóc.

Bùi Nam Thạch nửa quỳ trên mặt đất, một tay cố định đùi Hạ Nguyên, một tay thăm hỏi moi móc trong lỗ nhỏ ướt mềm, miệng hắn còn ngậm nguyên cây gậy th*t của Hạ Nguyên phun ra nuốt vào.

Trải qua khoảng thời gian ân ái ngày ngày đêm đêm này, Bùi Nam Thạch sớm đã hiểu rõ cơ thể của Hạ Nguyên như lòng bàn tay, Hạ Nguyên không chịu được rất nhanh bị kỹ xảo phong phú của Bùi Nam Thạch kích thích bắn ra trong miệng hắn, ‎‍ đồng thời sò múp ‎cũng phun nước ào ào.

Bùi Nam Thạch nuốt hết tinh dịch của Hạ Nguyên ‍ xuống, lại duỗi người đưa lưỡi liếm *** cậu, thậm chí còn chui vào câu lấy thịt sò mềm.

Nhiệt độ từ đầu lưỡi mềm lại linh hoạt đảo quanh chỗ hứng tình, kích thích đùi Hạ Nguyên run rẩy, ngón chân cuộn tròn lại, sắp sửa không dẫm được mép bàn nữa.

“A —— a a ——”

Vòng eo mảnh khảnh run lên, Hạ Nguyên ngưỡng đầu thét lớn, ‎‍sò múp mở ra ‎tuôn trào một ‎‍đợt ‎‎‍‍sóng nước sốt thơm ngọt biến thành mật trong miệng Bùi Nam Thạch.

Bàn tay căng thẳng hồi lâu nhũn ra, ‍‍‎sau hồi cao trào Hạ Nguyên buông lỏng tay trực tiếp nằm lên bàn làm việc, miệng nhỏ thở dốc.

Bùi Nam Thạch liếm ‎sạch sẽ dâm ‍‎‎dịch, lại mút hột le một hồi khiến Hạ Nguyên ưm ư mấy tiếng, hai chân cũng theo đó mất lực rũ xuống.

Bùi Nam Thạch đứng dậy, áo trên người vẫn chỉnh tề, chỉ có dưới quần tây dựng lên một cái lều lớn phụ họa cho cảm xúc trong mắt hắn.

Hắn nâng người Hạ Nguyên lên, một tay đỡ đầu cậu tráo lưỡi, một tay cởi thắt lưng của chính mình, sau khi tháo hết mọi phụ kiện xa hoa trên người, giải phóng ra con cự long đã bừng tỉnh, hắn nhắm ngay khe suối đang chảy nước róc rách, sau chậm rãi chen đỉnh đầu vào và câu một chân Hạ Nguyên lên để cậu lại lần nữa dẫm lên mặt bàn, rồi cử động thân thể dùng sức đem nguyên cây hàng khủng vào lỗ nhỏ mềm ấm.

“A aaaaaaaa ——”

Hạ Nguyên ưm ư mấy tiếng, sau khi rời xa nụ hôn của hắn mới oán trách nói: “Căng……”

Cho dù đã làm vô số lần, nhưng mỗi lần Bùi Nam Thạch vừa tiến vào cậu đều không thể thích ứng, đều do chỗ đó của đồ lưu manh này quá lớn, mỗi lần xâm nhập hệt như muốn căng rách cậu ra.

“Bé ngoan đừng lo lắng, chờ chồng *** mở sẽ không căng nữa.”

Bùi Nam Thạch dán vào lỗ tai cậu thủ thỉ, ép một khác chân của cậu cũng đạp lên bàn, hình thành một tư thế xấu hổ ngồi xổm, sau đó giữ lấy đùi trong giúp cậu cố định tư thế, bức *** non phải mở ra kích thước lớn nhất.

Hạ Nguyên ‎‍bị ** ‍‎đến lung lay, đôi tay vòng quanh cổ hắn thật chặt để ngừa mình ngã xuống, khoái cảm từ nơi nào đò của thân thể bùng nổ, đột nhiên đốt cháy cơ thể, dường như hô hấp cậu không theo kịp, liên tục phát ra những cơn thở dốc ngắn ngủi, trong miệng ngâm nga rên rỉ.

“A a a ——”

Quái vật khổng lồ như bàn ủi san bằng tử cung của cậu, từng lần nắc dũng mãnh đâm sâu khiến cậu nhịn không được phát ra một tiếng thét chói tai, cơ thể run rẩy phun nước.

“Bảo bối, em chảy thật nhiều nước, muốn dìm chết *** của chồng phải không.”

Bùi Nam Thạch liếm bờ môi nói, giọng nói khàn khàn làm màng nhĩ cậu tê dại.

Vẻ mặt Hạ Nguyên yếu ớt vì bị bắt nạt quá nhiều, trong mắt ngấn nước, tựa như đang tủi thân.

Khi Bùi nam rút ra ‍dương v*t ra, nước dâm không còn tắc nghẽn ‍‍ào ạt phụt ra bên ngoài, theo méo bàn rơi tí tách xuống đất, hình thành một vũng nhỏ tản ra mùi vị dâm đãng ngọt ngào.

Bùi Nam Thạch nhìn đến nỗi đôi mắt nóng bừng, cảm giác nơi nào đó trong trái tim ngứa ngáy khó chịu, cảm giác cào xé đau đớn này mang đến cho hắn xúc cảm mãnh liệt thôi thúc hắn chiếm hữu và ** người trước mặt một cách điên cuồng.

Hắn híp mắt che khuất sự điên cuồng trong mẳt, đẩy mạnh vào lỗ nhỏ háu ăn vẫn đang rỉ nước, xuyên qua nơi hơi hé mở của khoang tử cung.

“A ——” Hạ Nguyên hét lên một tiếng, đáng thương oán trách hắn: “Anh, anh thật đáng ghét……”

Sâu quá, còn rất căng, như thể mắc kẹt trong cái lỗ non của cậu.

Như được khảm hoàn toàn, dường như hai người sinh ra chính là để kết hợp với nhau.

Trên mặt Bùi Nam Thạch nở nụ cười ôn hòa, giọng điệu ấm áp: “Bé ngoan, rất thích em, rất muốn chịch hư em.”

*** vào cái *** kỹ nữ dâm đãng của cậu, để thời thời khắc khắc đều ôm ấp lấy con *** của hắn, mỗi ngày ngoại trừ ăn cơm ngủ nghỉ thì chính là bị chịch, trong bụng rót đầy tinh dịch của hắn, trên người dính đầy mùi vị của hắn, vĩnh vĩnh viễn viễn không rời ra hắn.

“Anh, anh, anh…”

Hạ Nguyên dùng ánh mắt mắng người nhìn hắn, như bé ngoan đơn thuần được giáo dục tốt khiến cậu không nó ra những lời chửi người khác được, chỉ có thể ủy khuất lại bực tức “Anh” cả nửa ngày.

Thật đáng yêu.

Đồ vật quá mức đáng yêu sẽ khiến con người sinh ra cảm giác muốn phá hủy, tựa như Hạ Nguyên, càng đáng yêu, càng muốn chịch hư cậu.

Hắn ngậm lấy đôi môi sưng tấy vì hôm mút triền miên của Hạ Nguyên, bên dưới lại tiếp đưa đẩy *** bự trướng đến sung huyết ‎ điên cuồng ra vào trong *** non mềm ‎mại.

“A ưm —— a a ——”

“Chậm, chậm —— chậm một chút ——”

“Dừng lại, dừng lại!”

Hạ Nguyên bị khoái cảm từ bốn phương tám hướng vọt tới cưỡng ép không còn chỗ trốn, sóng tình quá lớn làm cậu khó mất tiếng, vừa khóc vừa lắc đầu hét loạn xạ.

Bên dưới mông đều là dâm dịch do chính mình chảy ra rất trơn trượt, sau khi nị Bùi Nam Thạch dùng lực kéo ra một đoạn, lại bị hắn ngang ngược dồn ép đẩy *** về tiếp tục cuộc giao hợp.

Bé đĩ rất giỏi nói dối, ‎‍*** n*ng đến độ ‎‍‍ cắn chặt hắn như vậy, mỗi lần ‎muốn rút cằn ra bên ngoài thì miệng thịt mềm bên trong đều vội vàng hút vô, đói khát vô cùng, còn nói dối nói không cần.

“Bé ngoan, bà xã à, bị chồng *** thoải mái lắm hả. Chảy nhiều nước như thế, có phải sướng tê *** rồi hay không.”

Không chỉ là sướng tê *** đâu, mà là sướng muốn chết.

Hạ Nguyên thoải mái đến mức không thể suy nghĩ hay trả lời lời nói của hắn, sau khi đứt quãng “Tôi” vài tiếng, lại thét lớn phun nước.

Một lượng lớn chất lỏng dâm dật phun ra từ sâu trong hoa thịt, nhiều đến nỗi một lát sau đã rót đầy trong bụng cậu.

Sướng điên mất.

Bùi Nam Thạch lật người vẫn đang run rẩy lại, để cậu ghé vào bàn làm việc, tiếp tục nắc háng chơi cậu từ phía sau.

“Ưm a……”

Thân trên của Hạ Nguyên nằn trên bàn, hai chân giơ lên ​​không trung, toàn thân lung lay theo động tác làm tình của Bùi Nam Thạch như cành liễu yếu đuối.

Cơ bắp rắn chắc ở eo không ngừng va chạm phầm phập vào cánh mông mềm mại của thiếu niên, thịt mông bị thúc đẩy nảy lên từng đợt sóng, không bao lâu mảnh lớn màu đỏ xuất hiện, thoạt nhìn cực kỳ dâm mỹ.

Chiếc áo bông trên bàn bị‎ dâm ‍‎‎‍ dịch thấm ướt từng chút một, Hạ Nguyên cảm giác ngực lành lạnh, cùng cảm giác trái ngược trong thân thể khô nóng đan xen vào nhau, hai cảm giác kích thích khiến cậu càng thêm mẫn cảm, Bùi Nam Thạch *** chưa được mấy cái mà cậu đã vội cao trào một lần.

“Bảo bảo, sao em dâm quá vậy, chồng còn chưa bắn mà em đã cao trào muốn ngất rồi.”

Bùi Nam Thạch dán lên người cậu, liếm láp vành tai nhớp nháp của cậu nói.

Trên mặt Hạ Nguyên ngoại trừ nước mắt còn có nước miếng, biểu cảm thúc tình xuất hiện trên khuôn mặt ngoan ngoãn này, giống như lưỡi hái hút hồn đàn ông.

Hút hồn thì cũng thôi đi, đến cả tình cảm, linh hồn, sinh mệnh, hết thảy của hắn đều bị vật nhỏ này lấy đi.

Bùi Nam Thạch xoay đầu, liếm hết nước miếng không cầm được của cậu, lại dùng sức hôn cậu, tốc độ đưa đẩy bên dưới càng thêm kịch liệt.

“A a á ——”

Hạ Nguyên bỗng nhiên căng thẳng, hai bàn tay nhỏ nhắn nắm chặt, toàn thân co giật như bị điện giật, để linh hồn mình bị xé nát trong làn sóng ngột ngạt.

Bùi Nam Thạch giờ phút này đã bị *** dâm đói khát của cậu kẹp siết phát điên, huyệt Thái Dương nhảy lên, hắn tụ lực hung hăng ‎‍giã phầm phập ‎mấy chục phát, cổ họng phát ra một tiếng gầm nhẹ, giống dã thú tàn nhẫn nhào tới con mồi, rót hết ‍‎ tinh ‍‎‎dịch của mình vào khoang tử cung mềm mại chín rục