Bạo Long

Chương 16




Edit: Động Bàng Geii

..o0o..

Đỗ Thương bỗng nhiên tỉnh lại, há mồm thở dốc. Quay đầu nhìn Jude ở phía sau, phát hiện mình đang nằm ở trên người hắn. Đỗ Thương vươn hai tay ra sờ soạng cái bụng của mình, bằng phẳng. Y sửng sốt cúi đầu nhìn, nửa ngày sau mới thở phào nhẹ nhõm, từ trong trí nhớ tỉnh táo lại.

Jude: "Tỉnh rồi?"

Cả người Đỗ Thương cứng nhắc.

Jude lại gần, thân mật hỏi: "Nhớ được cái gì rồi?"

Ánh mắt Đỗ Thương lóe qua một tia tàn nhẫn, đột nhiên vớ lấy gạt tàn thuốc ở trên đầu giường ném về phía Jude. Jude nhanh tay nhanh mắt nắm lấy tay của y, không dám tin nói: "Em muốn giết ta?"

Đỗ Thương: "Anh nhốt tôi ở cái tầng lầu cao nhất kia gần một năm trời! Bắt tôi mỗi ngày phải vác cái bụng bầu đi bốn ngàn bước! Anh con mẹ nó cầm thú! Có thể cứng được với cả một tên béo?! Tôi đã nói với anh bao nhiêu lần là không được rồi vậy mà anh còn bảo đó mới là tình thú? Tình thú em gái anh! Mỗi ngày đều có thể động dục được, phập phập phập anh coi anh là cái máy đóng cọc hả?"

Jude đem Đỗ Thương đặt ở dưới thân, thôi miên y để y rơi vào trạng thái ngủ say. Đỗ Thương từ từ nhắm mắt lại, gương mặt yên tĩnh vô hại nằm ở trên giường. Jude đứng ở đầu giường nhìn chằm chằm gương mặt y nửa ngày, đồng tử vàng óng dựng thẳng nói rõ hiện tại hắn đang rất nổi giận. Một hồi sau, hắn rời khỏi phòng ngủ.

Jude đứng ở trước khoang dinh dưỡng, chắp tay sau lưng nhìn tiểu bạo long mới tỉnh lại mà quở trách Đỗ Thương: "... Ta rõ ràng là muốn tốt cho em ấy. Lời nói trên giường ai sẽ coi là thật chứ? Những lúc như vậy bảo dừng là có thể dừng được à, bộ tưởng là vòi nước hay sao mà nói đóng là đóng?"

Tiểu bạo long bi bô "ngao ngao" hai tiếng, duỗi ra hai chi trước ngắn ngủn muốn ôm ôm. Jude liếc mắt một cái, lấy một ống dinh dưỡng từ trong tủ lạnh ra, chờ nó uống hết rồi mới đem núm vú cao su để vào miệng nó.

Bạo quân một mình bực bội đi lại trong phòng hơn trăm vòng mới miễn cưỡng khôi phục lại tâm tình bình tĩnh cùng với lòng tự trọng bị tổn thương, bây giờ tỉnh táo rồi mới nhớ tới phản ứng vừa nãy của Đỗ Thương tựa như lúc hai người mới quen biết được chừng một năm, khi đó thái độ của y với hắn cũng chính là như vậy.

Lúc ấy Jude nhốt Đỗ Thương lại, không cho y ra ngoài. Dựa vào sự giảo hoạt của Đỗ Thương lúc đó, nhất định là sau khi rời khỏi tòa nhà trung tâm sẽ vội vã bỏ trốn khỏi Samael, rời khỏi khu tây vĩnh viễn cũng không muốn quay trở về.

Vì đề ngừa vạn nhất, Jude liền trực tiếp đem y nhốt lại ở tầng lầu cao nhất của tòa nhà trung tâm.

Lúc đó Jude chỉ là một tên thô bạo không hiểu lãng mạn, chỉ biết đơn giản tìm bạn đời, phát tình, giao phối, mà gien cao cấp cũng không thể khiến phương diện tình cảm của hắn trở nên tài năng xuất chúng được. Trong khi đó hắn lại còn là quân vương của khu tây, làm người kiêu ngạo, ngông cuồng, lãnh khốc nên hắn cũng không cần để ý tới tâm tình của người khác.

Bởi vậy, nhiều lần ở trước mặt Đỗ Thương ăn quả đắng.

Jude lần nữa trở về phòng ngủ điều động ký ức của Đỗ Thương, mặt lạnh tiếp tục theo dõi.

Đỗ Thương cảm thấy bản thân đang ngủ ở một nơi không có ánh sáng nào đó rất thoải mái, bỗng nhiên thân thể rơi xuống. Mất thăng bằng đột ngột như vậy mang đến cho y kinh hoảng và sợ hãi, khiến y lần nữa mở mắt ra.

Ngực có chút bí, tựa như có vật gì đó chặn lại. Y cúi đầu nhìn, phát hiện đó là một cánh tay của một người đàn ông vắt ngang qua ngực mình. Sửng sốt vài giây, y nghiêng đầu nhìn sang, phát hiện Jude đang ngủ ở bên cạnh.

Jude sau khi ngủ không còn mang theo vẻ mặt nghiêm túc lạnh lùng như lúc thường, nét mặt nhu hòa đi không ít, thoạt nhìn cũng không hề khó gần cho lắm. Đỗ Thương phát hiện hai người để trần cánh tay, trên người chỉ đắp một lớp chăn mỏng, lặng lẽ xốc chăn lên, may là cả hai đều còn mặc quần cộc.

"Tỉnh rồi?"

Đỗ Thương làm bộ như không có gì xảy ra, nhúc nhích cái cổ: "Ừm. Hôm nay có thể đi ra ngoài hay không?"

Jude xuống giường: "Có thể. Hôm nay là sinh nhật ba tuổi của Auland, ngày hôm nay tân thế giới đều sẽ biết có một tân bạo long đã ra đời từ lâu. Nó là huyết mạch của ta, em làm mẹ của nó, cũng nên ra ngoài chúc phúc cho nó. Bất quá em cần phải mặc quần áo được làm riêng, làm vương hậu của ta, đứng ở bên cạnh ta."

Đỗ Thương lười biếng ngước mắt: "Quần áo gì?"

Jude dừng một chút, "Cơm nước xong, ta sẽ mang tới." Vẻ mặt của hắn quá đỗi bình thường, nên Đỗ Thương cũng không thể phản ứng lại được gì.

Cho nên khi bọn họ dùng xong bữa sáng rồi, Jude liền bảo Auland đem một bộ lễ phục gợi cảm của nữ đến đồng thời biểu thị đây là quần áo của vương hậu, toàn bộ quá trình Đỗ Thương đều là mặt lạnh không cảm xúc.

Đỗ Thương bảo người dẫn Auland rời đi, ôm tay nhìn chằm chằm Jude: "Nói tôi nghe, bộ lễ phục này là do anh! Chỉ định làm riêng! Hay là nhà thiết kế không biết chuyện, làm sai rồi?"

Dục vọng muốn sống khiến Jude lập tức thủ tiêu ý tưởng đen tối không thể để cho người khác biết được ở trong lòng đi, hắn tỏ vẻ: "Nhà thiết kế làm riêng, hiện tại ta cũng mới biết thôi. Nếu em không thích, vậy thì bỏ đi."

Đỗ Thương cười cười, dùng ngón tay chọt chọt Jude: "Đừng để tôi biết đây là chủ ý của anh."

Jude: "Ta không phải loại khủng long đó." (=)))

Rốt cuộc khi tham dự tiệc sinh nhật của đứa con lớn Auland, Đỗ Thương là lấy tư cách người hầu của Jude mà xuất hiện. Nhưng đêm đó, sau khi uống say rồi Đỗ Thương vẫn là bị cái tên Jude một bụng đầy ý xấu ấy lừa gạt, mặc vào bộ lễ phục đặc biệt gợi cảm được làm riêng kia.