Bảo Long Thần Thám

Chương 17: Thuật phân thân ảnh




Linh Linh Phát nào biết đâu sau lưng mình Hoàng Thượng đang cảm khái như vậy, lúc này đây trong mắt Hoàng Thượng thì lão sắp trở thành một liệt sĩ rồi, một bầu trời tên nỏ bắn tới sẽ biến lão trở thành một tổ ong liệt sĩ. Không lẽ sự thật sẽ như thế sao?

Đương nhiên không!

"Đinh đinh đang đang", toàn bộ tên nỏ đều bị đính hết vào cái mâm tròn trên tay Linh Linh Phát. Lăng Tiếu ngẩng đầu nhìn lên lập tức có chút xấu hổ, gã đứng dậy vỗ vỗ bụi đất trên đầu gối, miệng lẩm bẩm: "quên mất là Linh Linh Phát đã có nam châm, thật sự là mất mặt a!"

Cái mâm trên tay Linh Linh Phát to cỡ cái chậu rửa mặt,phía mặt ngoài có khắc một chữ 'Dương', giờ phút này đang dính đầy tên nỏ. Thân tiễn được làm bằng gỗ nhưng mũi tên lại làm bằng sắt vì thế cho nên mới bị Linh Linh Phát dùng nam châm hút hết. Ngoài ra do tên nỏ quá nhiều mà lại cùng bay vào một chỗ nên lượng tiễn bị nứt vỡ ra cũng không ít, chúng đại phu nhìn tên nỏ nát tươm văng đầy đất thì cả kinh không há nổi miệng.

Lực đạo của mũi tên rất mạnh cộng thêm lực hút của nam châm không khỏi làm cho cánh tay của Linh Linh Phát run lên nhưng khi này đang ở trước mặt Hoàng Thượng nên lão cũng không dám tỏ ra kinh sợ!

"Oa! đao của ta cũng bị hút đi rồi, lợi hại a!" Hoàng Thượng kích động kêu lên, lúc này đang bị nam châm mới lạ hấp dẫn hoàn toàn lập tức quên đi niềm xúc động khi nãy.

"Hoàng Thượng quá khen, đao của người đây." Linh Linh Phát nịnh nọt đưa nam châm tới.

Hai người thoải mái trò chuyện coi như không có chuyện gì hiển nhiên đã chọc giận đám sát thủ kia, bọn hắn dù sao cũng có danh phận chức nghiệp, tuy không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì nhưng cũng không bị dao động bởi những tình huống nhỏ nhặt thế này, tên nỏ đã vô dụng thì lập tức rút loan đao từ bên hông ra.

Động tĩnh lớn như vậy đương nhiên khiến tất cả mọi người chú ý, bọn sát thủ hét to vung vẩy loan đao vọt lên. Cùng với tiếng hô là một luồng khí tức cuồng bạo khát máu ập tới, đây chính là khí chất mà các đao phủ nuôi dưỡng được từ kinh nghiệm giết chóc của mình. Nếu là người bình thường chỉ cần nhìn thấy loại khí thế này thì chân tay đã mềm nhũn, chỉ tiếc đối với các đại phu mà nói thì gặp máu huyết là chuyện thường ngày cho nên bọn sát thủ không gặp may rồi.

Mấy đạo ánh đao, mấy gội máu tươi, vài tiếng giòn vang, sau đó đám sát thủ đã nằm xuống!

"Dám xem thường đại phu chúng ta à, bọn ta cũng là dùng đao kiếm cơm đấy!" Ở trước sân khâu mấy vị đại phu cười ha ha đắc chí, tay chân múa đao loạn xạ.Linh Linh Phát thấy thế thì vỗ tay cười to, Hoàng Thượng thì lại càng kích động: "A Phát! Những đại phu này là binh lính tinh nhuệ ngươi điều tới cứu ta sao?"

"Sao Hoàng Thượng nói như vậy?"

"Bằng không thì vì sao đại phu nào cũng mang theo đao?"

"Bởi vì đám sát thủ này ngu ngốc! Đại hội giải phẫu rõ ràng là khám nghiệm tử thi lại phát thiệp mời nhiều đại phu như vậy đã khiến mọi người hoài nghi rồi! Lại còn biến một cuộc nghiên cứu hào khí thành một cuộc ăn chơi sa đọa! Sơ hở rành rành thế ngươi nghĩ các đại phu đều là lũ ngốc mà không nhận ra à? Cho nên bọn họ phải mang theo đao để phòng thân thôi!" Tiểu Loli khi nãy không biết trốn ở đâu lại vọt ra.

Hoàng Thượng nghe vậy lập tức ỉu xìu, đây là lần đầu tiên có người nói trắng ra với ga, "Đừng tự luyến ngu ngốc!"

Lăng Tiếu thấy biểu lộ của Hoàng Thượng liền đến gần an ủi: "Cũng không thể nói bọn sát thủ ngốc, chủ yếu là khí chất của các đại phu bắt chước rất khó, nếu như bọn chúng giả làm đại phu thì lại càng dễ bại lộ!"

Hoàng Thượng nghe thế thì đã cảm thấy thoải mái hơn chút ít nhưng tiểu loli thì bất mãn nói: "Ngươi là bên phe nào đó! Không lẽ ngươi cùng bọn với đám sát thủ? Bằng không thì saohiểu rõ bọn hắn như vậy!"

Lăng Tiếu không vì bộ dạng chu môi dễ thương của loli mà nhường nhịn, lung lay ngón tay nói: "Cơm có thể ăn bậy, lời nói thì không thể nói lung tung. Ta là thấy sao nói vậy, người còn ăn nói hàm hồ là ta cáo ngươi phỉ báng chân nhân a !""Phỉ báng ngươi? Dựa vào cái gì? Dù có lấy đinh đóng cũng chưa chắc chỉnh sửa được khuôn mặt của ngươi nữa là?" Tiểu loli bĩu môi hai tay chống nạnh.

Lăng Tiếu mặt mũi tràn đầy kinh ngạc nhìn tiểu loli, "Ta đẹp trai như vậy mà ngươi còn không biết thưởng thức? xem ra với chỉ số thông minh của ngươi không lo không làm được bằng hữu với heo a."

"Ngươi ..." Tiểu loli lời còn chưa nói hết đã bị một hồi thanh âm khó nghe như khi lấy dao cắt thủy tinh cắt ngang.

"Yêu nghiệt phương nào!" Các đại phu mặt mũi tràn đầy hào khí cùng hô lên, hiển nhiên là các vị này cũng bị thanh âm khó nghe vừa rồi làm bốc hỏa.

Một bóng người từ trong bóng tối chậm rãi đáp xuống, dáng người khôi ngô bận một thân áo bào trắng và trên mặt còn đeo một cái mặt nạ quỷ màu đen. Người còn chưa đến, một cỗ khí tức nồng nặc mùi máu tanh đã đập vào mặt.

"Ôi!!!! Tiểu boss đến rồi!" Lăng Tiếu nhìn cách ăn mặc của tên này thì biết ngay chính là kẻ đần độn có cái chân lộ liễu trong bộ phim mà hắn xem ở kiếp trước.( Phim Đại Nội Mật Thám ).

"Cuối cùng ngươi cũng chịu lộ diện! Cười chối tai như vậy, đi chết đi!" Một vị đại phu đang rất kích động, vừa dứt lời thì lão đã vung vẫy đại đao trong tay xông tới kẻ lạ mặt vừa đến. Lăng Tiếu muốn ngăn cũng không kịp nữa, phanh, giống như trong phim ảnh tên mặt nạ quỷ chỉ cần một cước đã đá bay đại phu kia ra xa !.

Phốc! Đại phu trên không phun ra một ngụm máu lớn, thoáng chốc đã đụng phải bức tường rào và đi đời nhà ma. Xem trên phim ảnh thì thấy có vẻ rất hài hước nhưng chứng kiến cảnh thực tế chân thật thì không khỏi làm cho người ta phải sợ hãi, nhất là phát giác uy lực một cước kia của mặt nạ quỷ thật là khiến người kinh hãi không thôi.

"Con mẹ nó! Tên đần này mạnh thiệt! Bằng vào nội lực hùng hậu đó chỉ sợ cao thủ cảnh giới Tiên Thiên cũng kém một bậc a!" Lăng Tiếu cảm thán, đồng thời chậm rãi đứng lại gần Hoàng Thượng.

Những đại phu khác thấy có người chết thảm lập tức đỏ mắt nóng mặt quơ lấy đại đao đồng loạt xông lên.Sau đó!

Lăng Tiếu choáng váng!

Đúng như dự liệu của Lăng Tiếu khi này tên đần đeo mặt nạ quỷ bỗng phân thân thành hai người, một người áo đen mang mặt nạ quỷ màu trắng và một người áo trắng mang mặt nạ quỷ màu đen. Chỉ ngắn ngủi vung vẩy cây gậy ngắn trong tay vài chiêu, kẻ đần đeo mặt nạ quỷ đã giết sạch toàn bộ đám đại phu vừa xông lên, Lăng Tiếu ban đầu còn có chút chờ mong cũng bị cảnh tượng này dọa hoảng sợ."Hí!" Lăng Tiếu hít một hơi lạnh, "Thuật phân thân ảnh?" !

Một vị đại phu vung đao chém vào tên mặt nạ trắng, mặt nạ trắng giao chiến vài chiêu phát hiện đao pháp của đại phu này rất cao cường thì hắn bỗng giả vờ như mình không chống đỡ nữa rồi đưa thẳng ngực cho lưỡi đao chém tới. Đại phu kinh ngạc mừng thầm liền không chút nào nương tay chém mạnh vào, tuy nhiên ngay khi lưỡi đao chạm vào lồng ngực kẻ mặt nạ trắng lại như chém vào hư không. ngay sau đó tên mặt nạ trắng hóa thành một đám sương mù biến mất mà tên mặt nạ đen lại đột nhiên xuất hiện dùng gậy đánh nát đầu vị đại phu.

Tiết mục trình diễn như trên của tên mặt nạ quỷ không ngừng lặp lại, khách quan mà nói tuy kẻ đeo mặt nạ quỷ có nội công rất thâm hậu nhưng ở phương chiêu thức thì đúng là có phần đơn giản, thậm chí dùng ánh mắt của Linh Linh Phát nhận xét thì đó cũng chỉ là mấy chiêu mèo cào mà thôi. Người đeo mặt nạ khó chơi nhất chính là cái thuật phân thân của hắn, hai người đeo mặt nạ có thể đồng thời chiến đấu chứng tỏ cả hai đều là thật thể , khó mà nhận biết đâu là thật đâu là giả, mà khi nào phân thân giả bị giết thì sẽ hóa thành một đám sương mù biến mất và chỉ một giây sau chân thân lại sẽ phân ra một phân thân giống như đúc!

Dù có vậy Lăng Tiếu cũng không lo lắng an nguy của mình, hắn hoàn toàn tin tưởng mình sẽ cho tên mặt nạ quỷ ăn đạn trước khi hắn kịp phân thân nhưng bây giờ là sân khấu của Linh Linh Phát a, nếu như Linh Linh Phát không nhân cơ hội này thể hiện tốt trước mặt Hoàng Thượng thì mình có làm gì cũng vô ích. Lăng Tiếu có phần lo lắng nhìn Linh Linh Phát, hiện giờ tên mặt nạ quỷ không có để lộ cái chân to như trong phim vậy thì lão sẽ dùng cách nào để biết đâu là chân thân thực sự của tên mặt nạ quỷ đây?