Bảo Hộ Harry Potter Đồng Nhân

Chương 154: Cedric Diggory






Đêm cuối thu có chút hiu quạnh, mặt trăng tròn sáng ngời trên bầu trời đêm càng tăng thêm vẻ cô đơn, gió thu từng đợt ồn ào thổi qua, thậm chí cả cây Liễu Roi kiêu ngạo kia cũng đã rụng hết lá.

Lâu đài Hogwarts lại được chiếu sáng rực rỡ, ánh nến màu cam từ cửa sổ chiếu thẳng ra ngoài, làm lâu đài trở nên ôn hòa hơn.

Đại Sảnh Đường ngồi chật kín người, học sinh của ba trường đều cùng nhau ăn uống ở cùng một chỗ.

Nếu không có cảnh ngươi tranh ta đoạt đồ ăn thì sẽ càng hoàn hảo hơn.

Bọn nhỏ không như trước kia mà ngồi theo từng Nhà một, mà là vui vẻ tụ tập ngồi bên cạnh những người bạn tốt của mình.

Vì vậy, đừng ngạc nhiên khi thấy Slytherin và Gryffindor cùng nhau ngồi trên một cái bàn dài.

Harry và Draco, Ron còn có Hermione và Neville đều cùng nhau ngồi ở chính giữa bàn dài.

Harry vẫn như cũ cầm lấy ly sữa bò, thỉnh thoảng uống hai ngụm.

Mà Ron và Neville, hai chàng trai trẻ tuổi, không thèm để ý hình tượng mà ăn uống thỏa thích.


Draco vẫn là bộ dáng thiếu gia nhà quý tộc như cũ, ưu nhã mà cắt một miếng bò bít tết.

Hermione dường như đang giảm cân, chỉ ăn một chút rau dưa.

Harry cầm ly sữa và nghiêng đầu nhìn Hermione, "Ah, Hermione.

Mình không biết tại sao cậu lại giảm béo."
Neville đồng ý nói, "Đúng vậy đó, Hermione.

Cậu không mập một chút nào."
Hermione dùng nĩa đâm một trái cà chua nhỏ, và bỏ vào trong miệng, giọng nói hơi mơ hồ, "Các cô gái vĩnh viễn sẽ không bao giờ hài lòng với dáng người của họ.

Không có gầy nhất, chỉ có gầy hơn."
"Cảm ơn đã chỉ dạy." Draco lau khóe miệng bằng khăn ăn, "Thật may là, mình thích đàn ông."
Cậu bé nào đó khó hiểu mà ngẩng đầu lên, và hai má đều nhét đầy thức ăn, giống y như một con chuột hamster, "Hả?"
Draco xoa mái tóc của Ron, "Không có việc gì, ăn tiếp đi.".

Đam Mỹ Hay
"☉?☉!" Ron lại vùi đầu ăn tiếp.

Harry mỉm cười và lắc đầu, Không lẽ Thần Hộ Mệnh đời này của Ron là chuột hamster.

"Này! Harry!" Suy nghĩ của Harry bị một giọng nói ôn hòa đánh gãy.

Harry ngẩng đầu lên và thấy người đang đến gần cậu, và khóe miệng của cậu từ từ cong lên, "Xin chào! Cedric."
Cedric là một Hufflepuff, đẹp trai, cao lớn, thông minh, và tốt bụng.

Anh ấy là người tình trong mộng của rất nhiều chàng trai và cô gái.

Tuy rằng mấy người ngồi ở đây không ai có loại suy nghĩ đó, nhưng anh ấy vẫn là lựa chọn tốt để kết bạn.


"Tôi có thể ngồi ở đây không?" Cedric mỉm cười hỏi.

"Đương nhiên là được rồi."
Nghe được câu trả lời khẳng định của Harry, Cedric vô cùng vui vẻ mà ngồi xuống, ngồi ở giữa Draco và Harry.

Draco nhún vai và di chuyển về phía của Ron.

Hermione và Neville nhìn nhau một chút, và khóe miệng của cả hai đều co giật, rồi sau đó mới điều chỉnh lại biểu cảm trên khuôn mặt, giống như bọn họ chưa nhìn thấy gì cả.

"Hôm nay sẽ thông báo danh sách về các quán quân, tôi thật sự rất lo lắng." Cedric chủ động nói chuyện với Harry.

Harry nhướng mày, "Ồ, anh cũng đăng ký tham gia à?"
Cedric gật đầu, "Ừ ừ, hy vọng tôi có thể được chọn."
Harry mỉm cười, "Hãy tin em đi, anh nhất định sẽ được chọn." Không chỉ anh được chọn, nhưng mà nếu như không có em, thì có lẽ anh chính là người chiến thắng cuối cùng.

Harry lặng lẽ nói thầm câu này ở trong lòng.

Nghe thấy lời nói của Harry, Cedric rất hưng phấn mà hỏi lại, "Em thật sự tin tưởng tôi sao?"
Harry giống như không nghe thấy sự khác thường trong lời nói của Cedric, và cậu gật đầu một cái.

Cedric nhìn Harry, ánh mắt đôi mắt càng trở nên thâm thúy hơn, và nụ cười càng thêm rạng rỡ.


"Ừ, tôi nhất định sẽ được chọn."
Harry hơi bối rối, tại sao đứa nhỏ này đột nhiên trở nên phấn khích như thế.

Phía bên kia Hermione và Neville nhìn thấy tất cả, có chút bất đắc dĩ mà đỡ trán, rồi lo lắng nhìn giáo sư Snape ở trên dãy bàn giáo sư.

Hmm.......!Bạn lữ quá quyến rũ cũng không phải là một chuyện tốt......!
Mà Draco thì âm thầm thắp một cây nến cho Cedric.

Chỉ có đương sự, Harry.

EQ không cao.

Có chút trì độn.

Potter còn chưa biết rõ nguyên do vẫn cho Cedric đã uống lộn thuốc..