Bảo Hộ Harry Potter Đồng Nhân

Chương 107: Sinh Nhật Vui Vẻ






Sau khi khai giảng mấy ngày thì lại đến sinh nhật Snape.

Đây là lần thứ hai Harry tổ chức sinh nhật cho Snape.

Harry nghĩ lại lần đầu tiên tổ chức sinh nhật Snape đã xảy ra chuyện gì, trong lòng âm thầm suy nghĩ: Thôi được rồi, lần đầu tiên đúng thật là cậu không tính là tổ chức sinh nhật cho Snape, mà là lợi dụng sinh nhật Snape để hoàn thành mục đích của cậu.

Có lẽ, cậu cảm thấy có một chút chột dạ......!
Ngày chín tháng một, giống như những ngày bình thường khác, buổi sáng Snape đi ra khỏi cửa để dạy học cho nhóm tiểu động vật luôn làm hắn đau đầu, Harry thì đi theo các bạn của hình tới lớp Biến Hình của giáo sư McGonagall.

Đối với đã nắm vững được cách biến hình animagus như Harry, thì chuyện trên lớp học cách biến hình cái bàn thành một con heo thì quá là đơn giản đối với Harry.

Vì thế Gryffindor cùng Slytherin lại được tặng thêm 10 điểm nữa.

Ron nhìn cái bàn của cậu sau khi biến hình thì có 4 cái chân béo ú như chân heo, thì cậu có chút hâm mộ mà nhìn sang Harry, "A! Harry, vì cái gì mà cậu lại giỏi biến hình quá vậy."
Harry bất đắc dĩ mà cười cười, "Cậu luyện tập nhiều thì sẽ giỏi thôi, Ron."
Nhìn vợ của mình nhìn một nam sinh khác bằng ánh mắt sùng bái, dù người này là Harry, thì cũng làm Draco cảm thấy không vui.

Draco hung tợn mà nhìn chằm chằm cái bàn trước mặt mình, không phải chỉ là một cái thuật biến hình sao, hừ, không có cái gì mà Malfoy không làm được.


Cho nên, sau nỗ lực của Malfoy, cái bàn trước mặt liền biến thành một con heo béo ú.

"Rất tốt, cậu Malfoy là người thành công thứ hai, Slytherin cộng thêm năm điểm."
Draco thành công thì tự nhiên sẽ khiến cho Ron chú ý đến, bất quá chỉ trong nháy mắt, bởi vì mấy giây tiếp theo Hermione biến hình thành công ngưỡng cao đầu nhìn giáo sư McGonagall thêm điểm cho nhà Gryffindor.

Neville vui vẻ mỉm cười bên cạnh Hermione, hết lòng khen ngợi Hermione, "Hermione, cậu thật lợi hại.

Cậu thật sự là một phù thủy có thiên phú."
Nhìn thấy cảnh đó, trán Draco nổi đầy gân xanh, khinh thường dùng cái mũi phát ra một tiếng hừ lạnh.

Nhìn nhà người ta xong, rồi lại nhìn đến vợ của mình, thật là trong lòng có chút chua xót.

Xem ra vẫn là cậu ở trên giường dạy dỗ Ron chưa đủ a......!
Harry giống như một người đang xem kịch, rõ ràng cậy thấy ánh mắt "Không có ý tốt" của Draco nhìn Ron.

Harry chỉ đơn giản là run khóe miệng hai cái, rồi cậu không nhìn hai người họ nữa.

Ân, cái gì cậu cũng chưa thấy, nếu sau này Ron không xuống giường được, thì cậu cũng không biết gì nha.

A ∼ thời tiết hôm nay thật là đẹp ∼
Buổi chiều Harry không có tiết học nào khác, cự tuyệt lời đề nghị cùng chơi Quidditch của Ron, Harry đi về hầm.

Nói giỡn, còn có sức lực mà chơi Quidditch sao.

Ron, cậu vẫn là nên giữ gìn thể lực cho buổi tối đi.

Harry vừa đánh bơ và trứng với nhau, vừa suy nghĩ trong lòng.

Đúng vậy, Harry nghĩ sẽ đích thân làm một cái bánh sinh nhật cho Snape.

Đích thân làm! Thì sẽ không cần dùng đến phép thuật.

"Đinh" một tiếng, bánh kem đã chín trong lò nướng, Harry buông đồ vật trong tay xuống để mở lò nướng ra.


Nhìn không ra cái thứ đen xì đang nằm bên trong lò nướng là gì, Harry lập tức sửng sốt.

WTF! Đây là cái gì!! Cái này so với cái bánh kem trong suy nghĩ của cậu hoàn toàn không giống nhau a.

Sửng sốt nửa ngày, Harry rốt cuộc cũng chấp nhận được sự thật là cậu không có khả năng làm bánh kem.

Nhưng cậu cũng không có từ bỏ, một lần nữa làm lại một cái bánh khác rồi bỏ vào trong lò nướng.....!
———————————————
Khi Snape trở về hầm, đã là 5 giờ chiều, màn đêm cũng đã buông xuống.

Mà trong hầm thì cũng tối đen, không có một chút ánh sáng nào hết.

Snape thật cẩn thận mà bước vào hầm, kêu thử một tiếng, "Harry?"
Harry từ phòng bếp đi ra, thật cẩn thận mà cầm cái bánh kem.

Bởi vì bốn phía đều tối đen, cho nên Snape có thể rõ ràng nhìn thấy ánh sáng lập lòe của ngọn nến, còn có khuôn mặt nhỏ nhắn mang theo nụ cười đằng sau những ngọn nến.

"Happy birthday to you, happy birthday to you......" Harry nhẹ nhàng hát lên, tuy rằng chỉ là một bài hát chúc mừng sinh nhật rất đơn giản, nhưng là Harry hát bằng giọng điệu mê người, cho nên Snape cảm thấy đây là thanh âm đẹp nhất mà hắn từng nghe.

Harry cầm bánh kem nhìn Snape đang ngẩn ngơ trước mặt mình, "Severus....!Ước nguyện đi!"
Snape lấy lại tinh thần, nhìn ánh mắt nghiêm túc của Harry, hắn muốn nói cậu "Ấu trĩ" nhưng không thể nào nói nên lời.

Snape nhẹ nhàng nhắm mắt lại, qua một lúc rồi mới mở mắt ra.


"Severus, anh ước cái gì vậy?" Harry mang theo ánh mắt mong chờ nhìn Snape.

Snape sờ sờ đầu Harry, cười khẽ: "Điều ước nói ra sẽ không linh."
Harry đành phải chấp nhận không hỏi nữa.

Snape dùng phép thuật thắp sáng các ngọn nến ở trong phòng, nháy mắt cả căn hầm liền trở nên sáng trưng.

Snape đưa tay cầm lấy cái bánh kem trong tay của Harry, "Chúng ta đi ra bàn ăn bánh kem thôi."
Snape bước đến bàn ăn, vừa định ngồi xuống, lại nhìn thấy một mớ hỗn độn bên trong nhà bếp.

Khắp nơi toàn là bột mì, còn có hỗn hợp của lòng trắng cùng lòng đỏ trứng gà, thùng rác thì chất đầy những cái bánh kem do Harry làm hỏng.

Harry có chút ngượng ngùng, "Lúc anh trở về, em cũng mới vừa làm xong, nên quên dọn dẹp......"
Lời nói còn chưa có nói xong, Harry liền rơi vào một cái ôm ấm áp tràn đầy mùi hương dược liệu.

Snape gắt gao ôm chặt Harry, cằm đặt ở trên vai Harry, giọng nói có chút run rẩy, "Harry....!Cảm ơn em....."
Harry cười, cười đến rất ngọt ngào, ôm lấy Snape, rồi cậu nhẹ nhàng nói, "Sinh nhật vui vẻ, Severus của em.".