[Phần 1] Báo Động Phía Trước Có Năng Lượng Cao!!!

Chương 161: 161: Đối Lập






Hai người chơi nam chậm rãi lui lại mấy bước, khẩn trương liếm môi, cảm thấy vô cùng sợ hãi với hành động tiếp theo.

Nhưng hai người không thể không làm vậy.

Một người trong đó lấy hai thanh đao từ Không Gian Bao Vây ra, đưa một cái cho người còn lại, "Sống hay chết đều xem ý trời.

"
Vốn dĩ ba người họ hoàn toàn có thể sử dụng hoàng phù chú.

Nhưng quỷ ở đây thật sự quá nhiều, ba lá bùa vàng căn bản không làm nên trò trống gì.

Lâm Thanh cắn chặt răng muốn bật máu, cũng lấy ra một cây gậy thép từ Không Gian Bao Vây, là vũ khí sử dụng tốt trong trường hợp này.

Hai người kinh ngạc nhìn về phía Lâm Thanh.

Gương mặt xinh đẹp của Lâm Thanh không còn chút nhu nhược nào của phái nữ, ngược lại dựng lông mày trừng hai người, mắng: "Lúc này còn nhìn mẹ gì, mau giết từ nơi này ra ngoài!"
Hai người vội vàng thu hồi ánh mắt.

Cư dân quỷ vẫn thong thả tới gần ba người, đột nhiên một ông già trên mặt mọc đầy đồi mồi trừng đôi mắt cá chết, dẫn đầu xông lên tấn công.

Lâm Thanh nhanh chóng xoay tròn gậy thép, giáng một đòn thật mạnh lên đầu ông già.

—— tiếng xương sọ bị nứt vỡ vang lên.

Ông già bị đánh ngã xuống đất, chỗ bị đánh lõm vào, nhưng không thấy máu tươi chảy ra.

Lâm Thanh không chút sợ hãi, nhìn chằm chằm ông già ngã trên mặt đất.

Ngay sau đó, ông ta lại chậm rãi đứng lên, đôi mắt cá chết nhìn chằm chằm Lâm Thanh, tiếp tục nhào về phía cô.

Bọn họ quả nhiên đã không còn là người!
Lâm Thanh thấy thế ngược lại càng kiên định xông lên, đôi tay nắm chặt gậy thép, lại lần nữa đập mạnh vào đầu ông ta.

Ông già ngã phịch xuống đất, giãy giụa co giật.

Mà Lâm Thanh không còn đứng quan sát giống như lúc trước nữa, nhanh chóng quơ gậy đánh về phía các cư dân quỷ khác, muốn mở một đường đột phá vòng vây, để ba người họ có thể chạy đi.

Hai người kia cũng mau chóng phản ứng lại, vội vàng hỗ trợ Lâm Thanh tấn công mấy cư dân.


Tuy những cư dân này là quỷ, nhưng có vẻ không khác gì con người bình thường, thậm chí sức mạnh và năng lực phản ứng còn không bằng ba người họ.

Ngoại trừ việc bọn chúng đập mãi không chết.

Mặc kệ là chém vào chỗ nào, cho dù là chặt ngang đầu cũng không thể ngăn cản bọn chúng thu nhỏ vòng vây.

Tình huống vẫn vô cùng nguy cấp.

Những cư dân quỷ không biết đau đớn, cũng không biết mỏi mệt.

"Không xong rồi, chúng nó đều tụ tập về phía này, nhất định chúng đã nhìn ra ý định của chúng ta.

" Một người chơi phát hiện vấn đề, vội vàng quát lên thông báo cho hai người khác.

Lâm Thanh đã sớm phát hiện điểm này, nhưng cô đã mệt đến không muốn nói gì thêm, cô cần phải giữ gìn sức lực để chạy đi.

Tuy rằng cơ hội này thoạt nhìn rất rất nhỏ.

Nhưng cô vẫn không muốn từ bỏ.

Cô không muốn chết!
"A a a a tao muốn sống, giết hết chúng mày!" Người chơi nam kia tức giận gào rống, điên cuồng múa may thanh đao trong tay, trực tiếp chém ngang đầu một cư dân trước mặt.

Phần não nứt toạc văng tung tóe khắp nơi, bên trong không thấy chút máu nào, chỉ có thịt thối cùng giòi bọ béo núc ních đang mấp máy.

Hiển nhiên, những cư dân có bề ngoài y hệt con người này, trong cơ thể đã thối rữa đến sinh ra giòi bọ, nhưng vẫn có thể hành động tự nhiên.

Đứng sau chuyện này, tất nhiên là Diễm Quỷ đang âm thầm thao túng.

Hạ Nhạc Thiên biết mình không thể chờ nữa, cần phải cứu ba người chơi kia.

Tuyệt đối không thể để lệ quỷ tiếp tục giết người.

Nếu không thì tất cả mọi người, bao gồm cả cậu đều trốn không thoát.

Hạ Nhạc Thiên nhìn đồng hồ, còn năm phút nữa là đủ mười phút.

Lệ quỷ sẽ giết người vào lúc 12:00
Hạ Nhạc Thiên nhanh chóng bò dậy, thả người nhảy từ trên nóc nhà xuống ——
Ba người bị bóng đen nhảy từ nóc nhà xuống làm cho giật mình, động tác trên tay hơi dừng một chút.


Đó là ai?
Đèn lồng màu đỏ treo cao, làm bóng đen kia chìm trong bóng tối không thấy rõ vẻ mặt, cũng không biết được bóng đen kia là người, hay là quỷ!
Nhưng ba người đã không còn thời gian để ý bóng đen nữa, bởi vì lúc này các cư dân quỷ đã tụ tập tới gần bọn họ, lấp kín lỗ hổng vòng vây thật vất vả mới đánh ra được.

Ba người đều tuyệt vọng trong lòng.

"Không!!" Lâm Thanh gào thét lớn tiếng.

Cô kiên trì lâu như vậy, khổ sở chịu đựng tuyệt vọng và sợ hãi, vất vả lắm mới thoát khỏi quan tài, rõ ràng cô có thể chạy đi.

Sắp bắt được hy vọng, lại trơ mắt nhìn nó vụt khỏi lòng bàn tay.

Chút lý trí cuối cùng của Lâm Thanh sắp vỡ vụn.

Cô sắp kiên trì không nổi nữa.

Hai người khác cũng giống như Lâm Thanh, trên gương mặt tái nhợt đầy vẻ tuyệt vọng, ngay cả chút sức lực mới khôi phục lại cũng biến mất trong nháy mắt.

Không lẽ, thật sự phải chết ở chỗ này sao??
Ba người tuyệt vọng đến mức sắp từ bỏ, đột nhiên nhìn thấy mấy cư dân quỷ liên tục ngã xuống không bò dậy được, ba người kinh ngạc nhìn về một phía ——
Là kẻ thần bí nhảy từ mái nhà xuống, kẻ đó xoay ống thép nhẹ nhàng đánh gãy chân toàn bộ cư dân xung quanh, mặc kệ chúng nó bò lăn trên mặt đất.

Những con quỷ không sợ đau không sợ chết này, hoàn toàn mất đi tính uy hiếp.

Một cư dân quỷ xông lên, kẻ thần bí đưa tay bóp chặt con quỷ ném ra sau, con quỷ béo hơn 90kg nháy mắt bay ra ngoài, ngã trên mặt đất không nhúc nhích được nữa.

Bởi vì xương cốt đều bị đứt thành vài khúc.

"Đó rốt cuộc là người hay là quỷ! ! " Sắc mặt Lâm Thanh tái nhợt, đột nhiên cảm thấy sợ hãi.

Hai người chơi còn lại cũng bị sức mạnh đáng sợ của kẻ thần bí làm cho tê cả da đầu, mạnh như vậy sao có thể là người được.

Nhất định là quỷ!!!
Không bao lâu, kẻ thần bí thong thả bước ra khỏi vòng vây, trên mặt đất có vô số cư dân quỷ đang nằm lăn lóc.

Đèn lồng đỏ thẫm mơ hồ lập lòe vài cái.


Kẻ thần bí càng đến gần, ba người sợ tới mức nhịn không được lui lại mấy bước, thẳng đến khi đèn lồng đỏ chiếu sáng góc mặt của kẻ thần bí, lộ ra một gương mặt trắng nõn ôn hòa.

Hoàn toàn đối lập với tư thế chém giết vừa rồi.

Ba người lập tức ngốc lăng, hồi lâu cũng chưa kịp phục hồi tinh thần, kẻ thần bí kia khẽ nhíu mày, nhìn ba người nói: "Ngốc ra làm gì, mau chạy theo tôi.

Diễm Quỷ sắp tấn công rồi.

"
Ba người mới bừng tỉnh, không tin nổi hóa ra là kẻ thần bí này tới cứu ba người bọn họ!!!!
Rốt cuộc được cứu rồi.

Bọn họ không cần chết ở đây nữa.

Ba người mừng đến sắp khóc, nhưng chưa kịp bộc lộ cảm xúc thì kẻ thần bí kia đã bước nhanh ra khỏi vòng vây, ba người sợ kẻ này sẽ bỏ rơi mình, vội vàng chạy theo sau.

Cư dân quỷ, hoặc nói đúng hơn là Diễm Quỷ biết không thể ngăn cản bốn người chạy đi, nên điều khiển những cư dân quỷ theo sát bọn họ.

Cho dù ba người có kẻ thần bí giúp đỡ chạy thoát, vẫn rất sợ hãi những cư dân quỷ bám riết phía sau.

Không biết khi nào những con quỷ này sẽ tiếp tục tấn công bọn họ.

Kẻ thần bí ——
Hoặc là nói Hạ Nhạc Thiên, cậu nhịn không được nhíu mày, quả nhiên, lệ quỷ sắp thăng cấp thành Quỷ Vực sẽ tăng cao chỉ số thông minh.

Đây không phải tin tức tốt.

Ba người thấy vẻ mặt Hạ Nhạc Thiên không đúng, lập tức sợ hãi theo, Lâm Thanh vội vàng hỏi: "Sao, sao vậy? Có phải xảy ra chuyện gì hay không?"
Hạ Nhạc Thiên cũng không tính toán gạt ba người họ, liền đem suy đoán của mình nói ra, hai người chơi nam nghe vậy thì nhịn không được giật mình.

Lệ quỷ có thể khiến bùa vàng mất đi tác dụng, nhất định là sự tồn tại vô cùng khủng bố và mạnh mẽ.

Lệ quỷ này còn thông minh hơn những lệ quỷ khác, như vậy cũng không có gì khó hiểu.

"Nhưng mà, chuyện này không có khả năng, rõ ràng lệ quỷ chỉ đến cấp bậc Quỷ Giới, sao lại mạnh đến! ! " Lâm Thanh kinh ngạc nói, hy vọng kẻ thần bí trước mắt có thể cho cô một lời giải thích.

Hạ Nhạc Thiên không làm Lâm Thanh thất vọng, lập tức nói ra đáp án: "Lệ quỷ này sắp đến cấp bậc Quỷ Vực rồi.

"
Nói xong câu này, cậu lại ý thức được cái gì, làm như lơ đãng hỏi Lâm Thanh, "Sao vậy, cô là người chơi xử lý nhiệm vụ thần quái này, trò chơi không nhắc nhở cho cô sao?"
Lâm Thanh ngẩn người, vội vàng lấy điện thoại ra đọc nhiệm vụ, sau đó nói: "Không có, trên điện thoại không có nhắc nhở gì mà, nó chỉ nói đây là sự kiện cấp bậc Quỷ Giới.

"
Lâm Thanh lại nghĩ đến lời nói trước đó của Hạ Nhạc Thiên, nhanh chóng hỏi: "Sao anh lại gọi lệ quỷ là Diễm Quỷ? Không lẽ lúc còn sống cô ta rất đẹp sao?"
Từ đầu tới đuôi, cô đều không hỏi vì sao Hạ Nhạc Thiên biết được.


Lâm Thanh rất thông minh, cũng biết được chuyện trước mắt cô cần tìm hiểu là tin tức về sự kiện thần quái lần này.

Còn việc kẻ thần bí này làm sao biết được, căn bản không thuộc về phạm vi Lâm Thanh có thể dò hỏi, mỗi người đều có bí mật riêng của mình.

Một khi hỏi ra, cô sợ kẻ thần bí này sẽ không giúp mình nữa.

Hạ Nhạc Thiên quay đầu hỏi Lâm Thanh: "Có thể cho tôi nhìn nhiệm vụ trên điện thoại của cô không?"
Lâm Thanh sửng sốt, cũng không do dự nhiều đã đưa cho Hạ Nhạc Thiên, "Tôi không biết anh có thể nhìn thấy được không, anh cứ nhìn kỹ rồi nói.

"
Trong trò chơi đã từng quy định người chơi không thể xem điện thoại của người chơi khác, cho dù là dùng biện pháp mạnh cướp đoạt điện thoại, cũng không thể nhìn thấy nội dung trong đó.

Nhưng ở ngoài hiện thực, không biết quy định này có tồn tại hay không.

Thế nhưng, dưới sự cho phép của chủ nhân điện thoại, có lẽ người chơi khác có thể nhìn thấy nội dung trò chơi.

Hạ Nhạc Thiên liếc nhìn nội dung trên điện thoại, vẻ mặt bình tĩnh không đổi, nhưng trong lòng lại có sóng to gió lớn.

Quả nhiên.

Điện thoại của cậu không giống người chơi khác.

Màn hình điện thoại Lâm Thanh cũng hiện lên nhiệm vụ của sự kiện lần này.

[Sự kiện thần quái]
[Phân loại: Quỷ Giới]
[Nhiệm vụ khen thưởng: 12]
[Nhiệm vụ: Xin hãy giải quyết sự kiện thần quái.

]
Nội dung chỉ có mấy dòng ngắn ngủn, đơn giản vô cùng, cứ như sợ thêm một chữ sẽ chết, đặc biệt là sự kiện thần quái cấp bậc cao như thế, vậy mà chỉ thưởng bấy nhiêu điểm Sinh Tồn, làm người chơi nhịn không được muốn khóc tới nơi.

Trừ cái này ra, trong nhiệm vụ của các người chơi, ngay cả phần nhắc nhở ấm áp và cảnh cáo cũng không có.

Ngược lại mình thì!.

Hạ Nhạc Thiên không ngờ, bàn tay vàng [Báo Động Phía Trước Có Năng Lượng Cao] kia, chẳng những có thể trợ giúp mình trong trò chơi, mà còn bật đèn xanh cho mình ở ngoài thế giới Hiện Thực.

Có lẽ là nó không thể nhắc nhở mình ở thế giới Hiện Thực, nên mới thông qua điện thoại cung cấp manh mối và đường sống cho mình.

Thậm chí còn giúp mình mạnh lên, lén lút tăng cao điểm thưởng cho mình.

.