Báo Đen

Chương 152: Người yêu em




Nay Ý Nhi tới sớm nhất, những người kia đều chưa tới, cô thấy Hoắc Thiên đang chơi thử game mới của công ty Vu Yến và Vu Thành.

Tự nhiên cô nảy ra một suy nghĩ táo bạo, cô vòng tay định ôm Hoắc Thiên thì anh bất ngờ né sang một bên làm Ý Nhi hụt hẫng quê xệ. Cô ỉu xìu rồi lặng lẽ đi về.

Hoắc Thiên chơi xong quay ra không thấy ai, cứ nghĩ cô ấy ngồi yên lặng đợi mình. Mọi người dần tới đông đủ, vẫn không thấy Phan Ý Nhi ló dạng. Lát sau đã thấy trên mạng xã hội ảnh Phan Ý Nhi đang quậy đục nước với mấy thanh niên Châu Âu ở quán bar rồi.

- Uầy, Nhi Nhi nhà ta lớn thật rồi!

Vu Yến nhìn cô gái sexy trong ảnh cũng bất ngờ, ái ngại nhìn anh họ nói bóng gió:

- Có không giữ, mất lại tìm.

Hoắc Thiên cười khẩy tỏ vẻ dửng dưng nhưng mọi người vừa về cái đã cho người điều tra xem Ý Nhi đang ở đâu.

Ngay lập tức anh lái xe tới quán bar dù đã muộn.

- Phan Ý Nhi!

Nghe thấy giọng quen gọi mình, Ý Nhi mặc kệ đứng lên bỏ đi.

Em nhìn xem, em bỏ lỡ ai rồi. Chả ai cả! Em bỏ lỡ người yêu em này! Gì mà người yêu... Giữa quán bar ổn ào náo nhiệt, Hoắc Thiên giữ đầu Phan Ý Nhi hôn lấy hôn để bất chấp xung quanh đầy người.

- Bỏ raaaa.

Phan Ý Nhi vùng vằng đẩy anh ra:

Anh nói đừng thích anh mà. Anh có nói là anh không thích em đầu. Em không thích anh nữa, khi nãy lúc chơi game anh đã né em. Vì anh nghĩ mọi người tới sẽ nhìn thấy. Chưa gì đã bỏ cuộc rồi, no pain no gain cơ mà. Hoắc Thiên vác cả người Ý Nhi lên dù cô đang giãy giụa không chịu. Nhét cô vào xe rồi lái xe về thẳng căn hộ riêng của Ý Nhi.

Khi nãy em có uống rượu không? Không. Tốt! Hoắc Thiên tới cửa nhà đã đè chặt Phan Ý Nhi:

- Nếu theo đuổi thì hãy để đàn ông theo đuổi em. Anh sẽ theo đuổi em.

Phan Ý Nhi ngỡ ngàng khi Hoắc Thiên quay ngoắt 180*. Cô mạnh dạn hôn lại, thấy chưa đủ muốn kéo anh về phòng ngủ. Nhưng Hoắc Thiên lại từ chối.

- Không phải hôm nay!

Lại lần nữa cô bị quê, lần này thì cảm thấy mất giá thật. Cô đuổi anh:

- Anh về đi, anh xoay em như chong chóng ấy. Anh sẽ phải hối hận!

Hoắc Thiên đứng ngoài cửa cười thầm, anh biết Ý Nhi vẫn đang đứng sau cánh cửa kia.

Ngủ ngon nhé Nhi Nhi của anh.Hai người hôn nhau ở quán bar nhanh chóng được Vu Thành cập nhật. Vốn là dân chơi nên tai mắt của cậu ở quán bar có cả lố.

Nhóm chat của nhóm lại bùng nổ. Chỉ có hai nhân vật chính là im re.

Hoắc Thiên hôn hít nói theo đuổi xong lại mất tăm hơi làm Phan Ý Nhi cảm giác mình như trò đùa. Mãi đến khi Côn Lăng nói anh trai đi Mỹ công tác thì cô mới bớt giận. Tuy vậy vẫn tức, nhắn cho cô một tin thì khó thế à.

Nhóm lại tụ tập ở chỗ cũ, Phan Ý Nhi thở ngắn thở dài.

- Gọi cho anh ấy đi.

Vu Thành thấy sốt ruột dùm liền nhắc.

Anh ấy không nghe. Thì gọi mấy lần khi nào nghe thì thôi. Ờ, có lí. Lần này Hoắc Thiên nghe máy thật, anh đang trả phòng khách sạn để bay về sớm.

Hoắc Thiên! Sao, Nhi Nhi nhớ anh à? Vốn định chất vấn, nhưng thấy đối phương gọi mình ngọt xớt làm Phan Ý Nhi dịu hẳn.

Lúc này lễ tân khách sạn nói lọt vào điện thoại.

Anh đang bên phụ nữ sao? Ừm. Có xinh đẹp không? Ừm, em mà nhìn thấy chắc sẽ e dè đó. Hoắc Thiên nhìn cô lễ tân lớn tuổi cười cười.

Em khóc đấy! Hahaa, rồi, em khủng bố điện thoại anh là có việc gì quan trọng. Là em nhớ anh thôi! Anh sẽ sớm về với em! Ngoan đợi anh. Hoắc Thiên cúp máy, Phan Ý Nhi vui ra mặt.

Vu Thành trêu:

- Này Nhi Nhi, phải giữ anh Thiên cho chặt vào. Con gái Mỹ sexy lắm, phần nào ra phần nấy à. Anh Thiên cũng là đàn ông.....

Xong cậu cười nhe nhở, đập tay với anh rể Bách Hoàng bên cạnh. Moly thì đập cho chồng một cái:

- Anh nhố nhăng vừa thôi.

Phan Ý Nhi phản bác:

- Phải có niềm tin với người yêu chứ. Nào, quay mặt về phía nước Mỹ và chắp tay lên ngực xin lỗi người yêu em đi.