Bạo Chúa

Chương 274: Chiến dịch thăm dò lần thứ nhất




- Bẩm đức vua, chúng thần đã cố gắng phong tỏa thông tin bằng mọi biện pháp... nhưng chuyện này thật sự là vượt quá khả năng chúng thần rồi! Sirius thậm chí còn cố tình lan truyền tin tức này ra càng rộng, như thể muốn quấy cho vũng nước này càng thêm đục...

- Câm mồm! Tên của lang vương không phải là để các ngươi muốn nói ra là nói được đâu!

Một vị quý tộc đột ngột ngắt tiếng viên quan đang trình bày. Ông ta đang trong độ tuổi trung tuần, với thân hình cực kì tráng kiện và mái tóc xoăn màu đen rất đặc trưng. Người này chính là công tước Nephesis, một trong tứ đại công tước của Malus.

Ở thời đại này, vua và các lãnh chúa ràng buộc với nhau bằng một mối quan hệ rất phức tạp, mà Gatrix sẽ dần khám phá ra trong tương lai. Vì sự liên kết lỏng lẻo này, cộng thêm với bộ máy hành chính yếu kém do giao thông không quá phát đạt, khiến cho các quốc gia trên Avalon vẫn sử dụng hệ thống lãnh chúa phong hầu là chủ yếu.

Thử nghĩ mà xem, rõ ràng sức mạnh của ta khỏe hơn ngươi, thế lực của ta cũng mạnh hơn ngươi, chiến công của ta cho đất nước cũng nhiều hơn ngươi nốt. Ấy thế mà ta lại chỉ được làm một chức quan nhỏ bé, không có giá trị lợi ích thiết thực cho đời sau? Làm gì có chuyện dễ dàng như thế!

Nephesis chính là một người như vậy. Ông ta rất có dã tâm, thực lực bản thân cũng mạnh mẽ. So với đức vua Malus hiện tại mới chỉ là đấu sĩ cấp thấp, thì Nephesis đã là một đấu sĩ cấp trung nhiều năm. Mặc dù so với cả thế giới thì một đấu sĩ cấp trung chẳng là cái gì cả, song như đã nói, đối với người phàm thì một đấu sĩ cấp trung cũng là cái gì đó rất to lớn rồi.

Sức mạnh phổ biến trên Avalon không phải là đấu sĩ thấp trung cao gì gì cả, mà là người thường! Đối với họ, một đấu sĩ cấp thực tập đã có thể lấy một địch mười, đấu sĩ cấp thấp thì như sát thần, còn cấp trung chẳng khác nào chúa tể!

Đặc biệt là với những quốc gia bé nhỏ như Malus, thì sự hiện diện của một đấu sĩ cấp trung lại càng thêm nổi bật. Dù sao thì một đấu sĩ cấp cao cũng thừa sức để tiêu diệt cả quốc gia này rồi, cho nên họ thường không quan tâm tới những vùng lãnh thổ nhỏ bé như thế này lắm.

Trừ phi đó là những khu vực có thể cung cấp một số loại tài nguyên đặc biệt cho họ, mà nghĩ lại thì cũng khó khả thi! Bởi nếu thật sự có một tiểu quốc sở hữu đặc sản khiến cho ngay cả đấu sĩ cấp cao cũng phải động tâm, thì lí do gì mà nó chưa bị thôn tính bởi các quốc gia hay thế lực khác?

Malus nhìn Nephesis đầy kiêng kị. Ông ta rất sợ hãi người chú ruột này của mình, đặc biệt là khi mọi lĩnh vực của Nephesis đều áp đảo Malus một đầu. Nếu như không phải vì quy ước thần thánh mà mọi quốc gia đều phải tuân theo thì Malus khẳng định Nephesis đã cướp ngôi của mình từ lâu rồi.

- Công tước Nephesis có ý kiến gì về vấn đề này sao?

Malus rụt rè hỏi lại. Các đại thần và quý tộc bên dưới thấy thế bèn ngán ngẩm lắc đầu. Về mặt khí thế, Malus đã thua ngay từ câu nói đầu tiên thế này, thì xác định là buổi lên triều hôm nay sẽ lại do Nephesis chủ đạo mà thôi.

Quả nhiên đúng như họ dự đoán, Nephesis nở một nụ cười đầy tự mãn. Ông ta giang hay tay ra, đứng giữa đám đông, bắt đầu lên tiếng.

- Có một chuyện ta cần phải nhắc trước với các vị, đó là tên húy của các bậc chiến thần hay hiền giả không nên nói lung tung ra miệng! Chuyện trùng tên thì không có gì đáng nói, nhưng nếu khi nói ra những cái tên ấy mà các vị lại đang suy nghĩ về người đó luôn, thì họ cũng sẽ cảm ứng lại được.

Vị công tước đưa tay ra vạch cổ một cái.

- Năng lực của họ như thế nào thì có lẽ ta không cần phải nói thêm rồi chứ? Nếu muốn, họ hoàn toàn có thể phi thiên độn địa đến cái vùng đất nhỏ xíu này của chúng ta và quét tan nó trong chớp mắt. Công ước thần thánh không có hiệu lực ràng buộc gì với họ hết, nên nhớ như vậy!

Vị đại thần kia vội vàng bịt miệng lại, trong mắt tràn ngập hoảng sợ.

- Không có vấn đề gì đâu! Hiện tại lang vương đang bận tâm với khu đầm lầy Shazam, nào có thời gian tìm sổ sách với mấy con kiến như chúng ta. Nhưng ta nhắc vậy để lần sau mọi người lưu ý, không phải tự nhiên mà chúng ta đặt ra danh hiệu cho họ đâu.

- Quay trở lại với vấn đề đầm lầy Shazam! Ta khẳng định là việc này đã vượt quá khả năng kiểm soát của chúng ta rồi! Mỗi một thế lực ở đó đều đủ sức san bằng Malus, và họ còn tập hợp lại nữa. Tuy nhiên, nói như vậy không phải là không có cách để chúng ta có thể mò được một chỗ tốt trong bàn cờ này!

- Là cách gì?

Malus vội vàng đứng dậy khỏi ghế. Nephesis mỉm cười đáp lại. Đó là một nụ cười đầy nham hiểm.

***

Đầm lầy Shazam lúc này trở nên sống động và ngợp trong cờ xí hơn bao giờ hết. Mỗi một thế lực đều có một địa phận riêng của mình, và thế lực nào càng mạnh thì càng tiếp cận được gần vùng trung tâm hơn. Nổi bật nhất trong số đó chính là ba khu vực khổng lồ, bao trọn một nửa diện tích xung quanh vùng trung tâm.

Đó chính là ba thế lực: Nghiệp đoàn người mạo hiểm, Hiệp hội người làm phép và Giáo hội. Bọn họ là ba thế lực đỉnh phong trên lục địa, cho nên có thể chiếm cứ phần ngon lành nhất. Những thế lực khác nhỏ yếu hơn chỉ có thể liên kết vào nhau để không bị ra rìa trong cuộc chơi kì lạ lần này mà thôi.

Lúc này các cường giả mạnh nhất thế gian đang ngồi quây quần trong một chiếc lều lớn, phía bên trên là sa bàn địa hình Shazam đã được vẽ lại cẩn thận. Trên sa bàn có cắm nhiều tiêu ký đánh dấu sự tồn tại của các tổ chức khác nữa, bên cạnh ba thế lực chính.

Ezalor tì khuỷu tay lên bàn, hai tay đan lại đỡ dưới cằm. Thoạt nhìn ông ta chỉ như một lão già ngồi cho đủ vị trí, song ánh sáng thỉnh thoảng lóe lên bên dưới hai chòm lông mày bạc trắng kia như một lời nhắc nhở rằng danh hiệu Cáo khôn Ezalor không phải là trò đùa!

- Như vậy chúng ta vào việc chính thôi nhỉ? Kỳ hạn đã tới, các vị đã chuẩn bị xong cả chưa?

Sirius ngồi ngả ngớn trên ghế, chân gác lên trên mặt bàn gỗ. Ông ta nghe xong câu hỏi của Ezalor, bèn mỉm cười một cách lười nhác.

- Nghiệp đoàn bọn ta tuy rằng tổ chức không được tốt lắm, nhưng làm mấy chuyện vặt vãnh này cũng gọi là tạm được. Không biết tổ chức tôn giáo lớn nhất thế gian thì ra sao rồi ấy nhể?

Ngồi ngay bên cạnh ông ta là Drave và bà chị có thân hình nóng bỏng như ma quỷ Veronica. Mặc dù rất bất mãn với đôi chân của Sirius, có điều Drake hiểu rằng đây là thời khắc quan trọng, không nên tùy tiện gây sự làm gì.

- Giáo hội gửi tin nhắn tới báo rằng, mọi thứ đã đâu vào đấy, chỉ còn chờ hiệu lệnh thôi!

Veronica lên tiếng, giải vây cho em trai mình. Hiện tại vị thế của bọn họ là người ủy thác của giáo hội. Địa vị của Drake khiến ông ta không thể ra mặt trả lời những vấn đề như thế này, bởi trên danh nghĩa, Drake là người hầu của Veronica mà.

- Phía bên liên minh kia cũng đã xác nhận sẽ chấp thuận với phương án lần này. Theo như thỏa thuận, nếu như phương án thứ nhất không thành công thì lúc đó chúng ta sẽ áp dụng phương pháp thứ hai, tức là tổng tiến công di tích của thần linh.

Một vị pháp sư già khác ngồi bên cạnh Ezalor lên tiếng. Vị pháp sư chủ tịch gật đầu xác nhận, rồi đằng hắng một cái.

- Như đã thống nhất từ trước, trong chiến dịch lần này, Hiệp hội người làm phép sẽ không tham gia tranh đoạt tài nguyên bên trong di tích của thần linh. Chúng ta cũng sẽ nỗ lực để bảo vệ hai thế lực còn lại khỏi sự dòm ngó của những tổ chức khác. Chỉ là... nếu các vị tìm thấy sách vở hay tài liệu gì, thì Hiệp hội chúng ta có quyền đọc trước một lần. Rất đơn giản đúng không?

Đó là một canh bạc! Những tên pháp sư này không muốn phải chịu quá nhiều tổn thất về nhân lực, tất nhiên cái họ đề xuất cũng rất phù phiếm. Hai thế lực còn lại hoàn toàn có thể giấu diếm một phần văn thư tìm được để tránh khỏi sự tìm đọc của hội pháp sư.

Ngay cả khi hiệp hội yêu cầu tất cả những người tham gia phải trút hết toàn bộ vật phẩm khỏi nhẫn không gian, thì những người này cũng vẫn có thể học thuộc lòng một số tài liệu quan trọng, rồi tiêu hủy chúng. Nói chung Sirius và ngay cả Veronica đều không hiểu vì lí do gì mà Ezalor lại đưa ra đề xuất thiệt thòi đến như thế.

Trong suy nghĩ của bọn họ, Cáo khôn chưa bao giờ làm chuyện mua bán lỗ vốn, thế nên chắc chắn phải có chuyện gì đó mà bọn họ không biết được. Cảm giác bị áp đảo về chỉ số trí tuệ như thế này quả thực không dễ chịu chút nào, song hiện tại họ chỉ biết ngậm bồ hòn làm ngọt thôi.

Chỉ có Drake là chẳng chút bận tâm gì tới kết quả của buổi họp này hết. Lòng ông ta lúc này đang hướng về cô con gái nuôi kiêm đệ tử chân truyền của mình, Jane Audrey! Veronica đã trao cho cô bé một số vật phẩm cực kì mạnh mẽ, nhưng Drake vẫn cứ lo.

Đây là di tích của thần linh, có trời mới biết được Jane có thể gặp được những hiểm họa gì bên trong thế giới ấy! Ông chỉ hi vọng rằng những viện quân đến từ giáo hội sẽ giúp giải tỏa phần nào áp lực Jane đang phải gánh chịu. Chỉ hi vọng... mọi chuyện đừng quá muộn!

- Nếu như tất cả mọi người đã sẵn sàng, vậy thì ta xin tuyên bố, chiến dịch thăm dò di tích thần linh lần thứ nhất, chính thức bắt đầu!

Một người đứng bên ngoài nghe hiệu lệnh này xong, bèn châm lửa đốt một tờ giấy. Từ trong tờ giấy đó, một quả cầu lửa bắn vọt lên trên không trung, nổ tung thành pháo hiệu cực kì sặc sỡ bắt mắt!