Khi những người mạo hiểm trở lại, mang theo những dụng cụ chở khoáng cùng với cuốc thuổng, và một con đường rộng rãi, họ không khỏi há hốc mồm ngạc nhiên. Gần như toàn bộ loài tê tê thép ở khu quặng đã bị Cyrax đánh chết, xác nằm la liệt khắp trên mặt đất.
Đặc điểm chung của chúng là đều có hiện tượng chảy máu ở hốc mắt và hốc mũi, chỉ có một vài con bị giết theo những phương thức rất bạo lực như xé xác thành từng phần, hay rạch bụng moi nội tạng đầy đất. Cyrax thì đang hì hục nâng từng con tê tê nặng lòi mắt, ném tới một rải đất cách khá xa khu quặng.
Những người mạo hiểm nhìn lên trên trời. Mặt trời hiện tại mới đứng bóng, tức là giữa ngày. Khi Cyrax dắt bọn họ đến khu mỏ, và bảo cả đội về mang theo thêm người, dụng cụ khai khoáng và dọn đường, mặt trời mới chỉ nhô lên một đoạn.
Nói cách khác, chỉ mới mấy tiếng đồng hồ, Cyrax đã một mình dọn sạch cả khu mỏ này khỏi sự chiếm đóng của bầy tê tê thép. Bản thân bọn họ đã từng chiến đấu với lũ tê tê này, nên họ hiểu rõ hơn ai hết sự khó chơi của loài sinh vật này là như thế nào!
Ấy vậy mà con quái vật hình người kia chỉ dùng sức một mình gã đánh chết từng đó sao? Họ đếm sơ sơ thì thấy có lẽ cũng phải có hơn năm chục con tê tê đã bị đánh chết. Số lượng chừng đó đủ để đánh cho họ té cứt té đái ra luôn chứ đừng nói là giết nhiều như vậy.
- Ồ các anh em! Đến rồi sao? Trước tiên cứ khai thác phạm vi khu vực bên ngoài mỏ đã!
Cyrax nhìn thấy những người mạo hiểm bèn dừng tay, cười hồ hởi hô lớn. Khai thác quặng thực chất là một chuyện không hề đơn giản chút nào! Với những quặng lộ thiên, chúng ta chỉ cần đào bới chúng lên rồi bỏ về xe rồi về chế biến là được.
Nhưng với những mỏ nằm sâu dưới lòng đất thì đó lại là một câu chuyện khác! Cứ cách một đoạn, sẽ phải làm trần chống để tránh sụt hầm. Mà bản thân bên dưới những quặng đó cũng ẩn chứa quá nhiều nguy hiểm không biết tên. Ví dụ như khí độc, nước lọt vào, sập đất.
Hoặc thậm chí là những quái vật, những nỗi sợ không thể miêu tả! Trong lịch sử đã có không biết bao nhiêu trường hợp một khu mỏ trở thành cấm địa, chỉ vì lòng tham mù quáng của con người đã chạm tới những thứ không nên được đánh thức!
Thật may là khu mỏ này có khá nhiều tài nguyên lộ thiên, thế nên hiện tại bọn họ chưa cần quan tâm nhiều lắm về khu vực bên dưới lòng đất. Bản thân Cyrax cũng hi vọng có thể giải quyết được thế giới này trong ngắn hạn, chứ gã không hề muốn kéo nó ra quá dông dài.
Về phần những cái xác thì Cyrax tự thân vận chuyển chúng đi ra chỗ khác. Những khối thịt này sẽ hấp dẫn kẻ săn mồi tới, và khu mỏ này vẫn còn giá trị với bọn họ. Thế nên để tránh những giao tranh đáng tiếc, Cyrax xin mời những quý ông đó tới nơi khác để xơi tiệc!
Công việc này khá là vất vả, bởi xác của lũ tê tê rất nặng! Chúng di chuyển bằng cách lăn lông lốc trên mặt đất, chứ không phải dùng tứ chi để bò. Cứ thử tưởng tượng đống sắt thép chúng mang vác trên lưng mà xem, làm gì mà đi cho nổi!
Thế nên với những công việc đơn giản như thu thập quặng, Cyrax giao cho mười người mạo hiểm đang ở đây. Họ sẽ chất chúng lên những chiếc xe gỗ cút kít ba bánh, cho tới khi gần tới giới hạn thì bắt đầu đẩy về. Họ không sợ bị tập kích giữa đường, bởi khu vực này cũng khá gần trại tập trung của họ.
Mặc dù vậy, để đảm bảo an toàn, Cyrax vẫn yêu cầu mỗi lần có ít nhất hai xe cùng đi với nhau. Nếu như thật sự có biến, bọn họ có thể trốn vào mảng rừng hai bên đường, rồi hô lớn để Cyrax hoặc Toga chạy tới cứu mạng, tùy vào khoảng cách địa hình.
Điều này hiển nhiên sẽ cho tốc độ không được tối ưu như cách từng xe di chuyển, nhưng thắng ở an toàn tương đối. Cyrax có tự tin phóng kịp tới nếu như có người mạo hiểm nào đó hô cứu, song Gatrix và chính bản thân gã đã nhìn thấy những thứ dơ bẩn vô cùng nguy hiểm. Chúng đủ sức làm nạn nhân bốc hơi vô tăm mất tích chỉ trong nháy mắt mà không kịp ú ớ gì, nếu như kẻ đó không đủ mạnh.
Cyrax mắm môi mắm lợi, nâng một con tê tê thép khác lên vai. Chúng rất nặng, nặng tới mức một đấu sĩ cấp thấp dù dùng đấu khí cũng không thể nào mang vác chúng đi quá xa được. Về mức độ uy hiếp thì lũ tê tê thép này thậm chí còn nguy hiểm hơn cả bầy Chó cắn lửa Cyrax từng đối mặt.
Vậy thì vì sao mà Cyrax có thể nhẹ nhàng đập chết lũ tê tê, trong khi chật vật mãi mới thắng nổi đàn chó? Lý do nằm ở bản chất hai trận chiến! Với đàn chó, Cyrax đóng vai trò chủ công, đứng mũi chịu sào, thế nên gã thừa nhận áp lực lớn nhất. Nếu như Cyrax tìm cách né tránh, thì lũ chó sẽ chuyển hướng sang những người mạo hiểm, và thương vong sẽ có thể còn nặng hơn nữa!
Hơn nữa phương thức tấn công của bầy Chó cắn lửa cũng rất đa dạng. Chúng có móng vuốt, răng sắc, biết phối hợp theo đoàn, nhắm được vào nhiều phương hướng của Cyrax. Còn lũ Tê tê thép này mang tiếng mạnh mẽ, nhưng hướng tấn công cực kì một chiều.
Chúng chỉ biết lăn về phía trước, và Cyrax hoàn toàn có thể né đi dễ dàng. Tiếp sau đó, Cyrax truyền một chút Chấn động vào bên trong người chúng, đập nát một bộ phận nội tạng, khiến chúng chết ngắc ngay lập tức!
Phải, Cyrax lại mạnh lên nữa rồi! Trải qua trận chiến sinh tử với bầy chó, cộng thêm bóng tối chữa trị, cơ thể của Cyrax đã đạt tới một đỉnh cao mới. Gã không chắc mình đã có chiến lực tương đương đấu sĩ cấp cao chưa, nhưng một số kỹ thuật Chấn động mà gã vốn chỉ dám tưởng tượng giờ đã có thể thực hiện được rồi!
Cyrax không muốn so bản thân với các đấu sĩ. Gã tu luyện một thứ công pháp không thuộc thế giới này, thế nên nếu như cứ cố gắng ép khung gã với đấu sĩ cấp trung, đấu sĩ cấp cao thì thật là khập khiễng. Cyrax hiểu rằng tiền nhân phân chia là để hệ thống hóa sức mạnh, qua đó tiến hành giáo dục thích hợp.
Thế nhưng đến chính bản thân gã còn chẳng định vị nổi mình đang ở mức nào, thì ai có thể làm được điều đó? Chắc có lẽ là Gatrix, đấy là trong trường hợp Gatrix tính toán được cả giá trị phép thuật, Cánh tay đen mà Cyrax đang có nữa!
Cyrax ném xác con vật xuống dưới đất. Đã có một vài kẻ săn mồi đang thưởng thức bữa tiệc bất ngờ này. Chúng nhìn gã với đôi mắt gườm gườm cảnh giác, song tuyệt đối không có bất cứ một con nào dám lao lên!
Như đã nói, Cyrax đã mạnh hơn nhiều lắm! Sức mạnh của gã phải dùng từ nhét tên lửa vào đít để hình dung thì mới hợp lý! Mỗi một lần hô hấp, Cyrax lại cảm nhận được khối động cơ hủy diệt mang tên cơ thể gã rung chấn một lần! Nó tràn ngập sức mạnh, tràn ngập năng lượng, và mang tới sự kiêu hãnh không có cách gì hình dung cho Cyrax.
Chỉ có điều, cái cánh tay này... Cyrax nhìn xuống cẳng tay phải, tràn ngập bất đắc dĩ. Cyrax tiến xa hơn ở Chấn động là một chuyện tốt, có điều nó lại mâu thuẫn với sự tồn tại của cánh tay phải. Dù muốn hay không, mỗi lần Cyrax sử dụng Chấn động, gã lại trở thành kẻ cụt tay!
Vốn dĩ gã chẳng cần phải quá quan tâm tới cánh tay phải này! Ừ thì Cyrax là người thuận tay phải, thiếu nó thì sẽ có chút bất tiện, nhưng cũng chỉ đến vậy! Nếu bảo không có tay phải, chiến lực Cyrax sẽ giảm mấy phần mấy phần thì đừng có nghĩ! Toàn thân Cyrax đều là vũ khí, từng bộ phận trên người gã đều có thể bộc phát. Công pháp của thần, thần linh thực sự, nó phải khác!
Cái chính là nếu Cyrax không bỏ đấu khí ra để hồi phục lại tay phải thì gã cũng sẽ không có tay khi trở lại trạng thái bình thường luôn! Thế nên gần như toàn bộ đấu khí của Cyrax trong thời gian này, đều được dùng để phục vụ một mục đích duy nhất, đó là chữa trị cánh tay phải!
Lại một con tê tê thép nữa được nâng lên trên vai Cyrax! Người gã nhễ nhại, trơn bóng mồ hôi lẫn với bùn đất. Những con tê tê này đã bị đánh nát vụn hoàn toàn từ bên trong, chỉ còn vỏ ngoài để giữ cho đống bầy nhầy đó không chảy hết ra ngoài. Gã không muốn những đấu sĩ khác nhận ra điều này, bởi nó liên quan tới bí mật sức mạnh của gã.
Khi Cyrax xử lý xong chỗ thi thể thì trời cũng đã dần ngả về chiều. Gã tự đóng lấy một chiếc xe cút kít, chất từng đống từng đống khoáng thạch lên đó. Chiếc xe của Cyrax phải to hơn gấp rưỡi so với những đấu sĩ khác.
Nói như vậy không phải là để hạ thấp những người mạo hiểm. Sống tới thời điểm này, thì chẳng có kẻ nào ngu xuẩn tới mức ăn gian một chút sức lực để lười cả. Bọn họ đang trong thời kỳ xây dựng quá độ, rất cần công sức đầu nhập vào. Lười biếng ở thời điểm này còn hơn cả thảm họa, nó có nghĩa là diệt vong!
Chẳng qua là bởi Cyrax quá mạnh mẽ! Cường độ thân thể của gã mạnh hơn bọn họ, ý chí của gã cũng khỏe hơn bọn họ. Thế nên dù trải qua một trận chiến căng thẳng - cũng không đến nỗi, lại thêm quá trình dọn xác - cái này mới thật sự là mệt mỏi, thì Cyrax vẫn đủ sức để chở hàng đống khoáng sản này đi.
Ơn Gildur là bọn họ chẳng gặp thêm bất cứ trận chiến nào trong suốt quãng đường trở về. Hôm nay là một ngày dài và mệt mỏi. Với chừng đó áp lực tích lũy trong lòng, không khó hiểu tại sao mà cặp đôi hoàn cảnh Toga Cyrax đã biến mất ngay khi ăn xong bữa ăn!
Chỉ có màn nước phẳng lặng đen ngòm, và ánh trăng cao vằng vặc phản chiếu trên nó, mới biết được đôi nam nữ đang quấn lấy nhau giữa đầm lầy đang làm gì mà thôi!
Chương 138:
Sáng hôm nay, Cyrax bắt đầu chỉ đạo những người mạo hiểm xử lý những khối quặng mà hôm qua họ đã khai thác được về. Cyrax cởi trần, để từng khối kim loại đã được xử lý phần lớn tạp chất thông qua hỏa luyện lên trên chiếc đe, bắt đầu tiến hành rèn.
Hỏa luyện trên thực tế là nung nóng kim loại tới mức nó tan chảy ra, sau đó hớt lấy phần tinh ở trên. Phần tạp chất lắng xuống dưới sẽ ở lại, và đem đi đổ. Để làm được điều đó, những người mạo hiểm cần phải có một nguồn nhiệt năng đủ nóng để thổi cháy được bễ.
Hoặc đơn giản hơn là Cyrax dùng Chấn động để đánh nát các liên kết nguyên tử bên trong khối quặng! Và đây mới thật sự là cách gã đã làm, bên trong căn phòng rèn kín bưng. Cyrax làm gì có thời gian để tìm kiếm nguồn nhiên liệu nhiệt. Việc đó cứ để những người phía sau tự giải quyết.
Với những khối kim loại tinh mà Cyrax đúc xong đẩy ra, những người mạo hiểm sẽ gắp lấy bằng những chiếc kẹp kim loại đã được làm từ trước, đặt lên đe rèn phía bên ngoài và gõ búa. Trong lúc nhất thời, cả khu trại chỉ toàn ngập tràn những tiếng linh kinh của kim loại va vào nhau.
Một số người mạo hiểm khác thì tiếp tục hoàn thiện các công trình. Bọn họ đã xây xong tháp canh, bể nước trên cao, và những công trình cơ bản khác như hố xí tự hoại. Về phần ba công trình khởi điểm của mô hình vườn ao chuồng thì đã được giải quyết vào ngày hôm qua rồi.
Một vài người mạo hiểm thỉnh thoảng lại nhìn lén Cyrax, trong mắt không giấu được sự trêu chọc và ái muội. Thủ lĩnh của họ hôm nay bỗng dưng "cáo bệnh", xin nghỉ một ngày. Dùng ngón chân cũng biết vì sao mà cô nàng lại không ra được khỏi giường!
Thôi cũng coi như Cyrax có lương tâm! Chính gã là người đã nói với bọn họ là Toga hôm nay tạm vắng một hôm, có chuyện gì gã sẽ giải quyết. Và nhìn vào thân hình đồ sộ đẫm mồ hôi kia, trong lòng họ không hiểu sao lại thấy an tâm rất nhiều!
Với những thớ kim loại được rèn ra, Gatrix yêu cầu bọn họ tạo hình những công cụ sản xuất trước, rồi mới tới vũ khí. Đó là bởi nếu như tạo một lưỡi gươm, hay thanh giáo, thì phần cán cũng chỉ là gỗ thường đẽo từ cây rừng. Những loại gỗ này rất dễ bị đánh gãy nếu như đối đầu với ma thú cấp thấp, khiến cho "vũ khí" của bọn họ bị giảm đáng kể giá trị.
Trong khi đó, với sức lực của họ, vũ khí làm từ đá hay từ kim loại không có quá nhiều khác biệt. Trừ phi là nhét khối đá vào miệng bầy ma thú thì đúng là đá có độ bền thấp hơn hẳn kim loại. Chứ nếu như đâm vào thịt, thì một mũi lao bằng đá hay bằng sắt cũng có giá trị tương đương nhau mà thôi.
Còn nếu nông cụ và công cụ của bọn họ được chế tạo từ sắt thì chắc chắn sẽ dùng được rất lâu trước khi báo hỏng. Điều này sẽ khiến hiệu suất lao động của họ tăng lên nhiều lần.
- Có địch!
Người gác chòi hô lên thất thanh. Ngay lập tức, những người mạo hiểm buông hết công việc, mặc giáp và cầm khí giới lên. Bọn họ không có nhiều tài liệu, thế nên giáp của họ được tạo thành hai ván gỗ, buộc với nhau bằng hai sợi dây leo chắc khỏe để tròng đầu qua được. Nếu như ai đó còn giữ được bộ giáp của mình thì có thể mặc thêm vào ở bên dưới cho an toàn.
Tuy rằng số người giữ được giáp trụ nguyên vẹn hoặc còn giá trị tái sử dụng là cực kì nhỏ!
Cyrax cũng buông cây búa trên tay xuống, bước ra khỏi lò rèn. Gã không cần bất cứ giáp trụ nào, bởi người Cyrax rắn chắc hơn bất cứ loại giáp nào mà trại tập trung hiện có. Vũ khí thì con dao phẩm chất tốt của gã đang nằm bên cạnh Toga - đêm qua họ dùng tới nó khá nhiều.
Bất kể là theo nghĩa nào! Đừng tưởng rằng thủy quái gần bờ là những kẻ ăn chay!
Gã tiện tay, quờ lấy cây búa đá hai tay dài ngang hông gã. Cơ thể của Cyrax quá mạnh, khiến cho những vũ khí dạng sắc bén không thể nào phát huy được tối đa lợi thế của gã. Thay vào đó, Cyrax lựa chọn những vũ khí nặng dạng nện, để tận dụng quán tính đập tan lớp phòng thủ của đối phương.
- Tình hình như nào?
- Một đám đà điểu mào vàng, đang đuổi theo... mười người mạo hiểm.
Người gác chòi mau chóng thông báo. Cyrax gật đầu, mang theo những người mạo hiểm hướng về phía bụi mù đang cuộn trào lên.
- Chúng ta có cần gọi thủ lĩnh không?
Cyrax hơi ngừng lại một giây, rồi lắc đầu.
- Để cho em ấy ngủ! Hôm nay tôi sẽ đảm bảo không một ai phải chết!
Dù Cyrax tuyên bố vô cùng hờ hững, nhưng những người phía sau gã bỗng dưng phấn chấn hẳn lên như uống thuốc kích thích! Không còn là những ánh mắt nghi ngờ, căm thù của vài ngày trước, mà giờ trong mắt bọn họ chỉ còn sự ngưỡng mộ. Bóng lưng của gã khổng lồ in sâu vào trong đáy mắt họ, như một bức tường vững chắc bất khả xâm phạm.
Vậy là những người mạo hiểm nín thở, chờ đợi những đồng loại chạy tới, mang theo những nguy hiểm không mong muốn. Có lẽ bọn họ nhìn thấy cột khói đen trồi lên giữa rừng, nên mới lựa chọn phương hướng này chăng?
Chắc hẳn là như vậy! Đứng trước sinh tồn, con người hoàn toàn có thể làm những điều cực kì kinh tởm! Chúng ta không cần chạy nhanh hơn kẻ săn mồi, chỉ cần chạy nhanh hơn đồng đội là được! Vậy nên nếu dắt được đàn quái vật này tới trại tập trung, biết đâu những kẻ đó có thể mua cho họ thêm một ít thời gian chăng?
Cyrax nhìn những kẻ mạo hiểm tất tả chạy tới gần. Trên người họ tràn đầy máu và bùn đất, rách nát te tua người chạy nạn! Không có người tàn tật trong số bọn họ - họ đã nằm gọn trong miệng bầy đà điểu đang đuổi sau lưng rồi.
Gương mặt họ sáng bừng lên khi thấy có tới gần hai chục người đang đứng chờ đón bọn họ. Những người này cầm trên tay vũ khí và giáp trụ khá thô sơ, nhưng phía sau lưng của họ, những người chạy nạn nhìn thấy...
... một khu trại đầy đủ tiện nghi!
- Dừng lại, cầm vũ khí lên!
Cyrax quát lớn, trong lúc những người mạo hiểm bên cạnh gã chĩa vũ khí vào những vị khách không mời này. Quan điểm của Cyrax chưa bao giờ thay đổi. Những người chiến đấu cùng gã, mới được coi là đồng bạn, là người trong mắt Cyrax. Còn những kẻ chờ đợi được giải cứu, thì chỉ là ký sinh trùng.
Cyrax không ngại ký sinh trùng. Nếu như bọn họ chịu được cách đối xử như một con ký sinh trùng của gã, thì Cyrax cũng không quá phiền lòng khi phải mang thêm một ít! Còn lũ ký sinh trùng không biết thân biết phận lại còn đòi hỏi được đối xử như con người?
Vậy thì dùng máu tươi ra mà trả!
Những người chạy nạn dừng gấp lại trước những món vũ khí bằng đá vót nhọn chĩa thẳng ra trước mặt. Họ hốt hoảng, cáu giận chửi loạn lên khi cái chết đang đuổi sát lại sau lưng.
- Con mẹ nó chúng mày đang định làm gì thế?
- Cầu xin các người, cho chúng tôi trốn với!
- Mấy người có trang bị chỉnh tề vậy cơ mà, bảo vệ chúng tôi đi chứ?
Cyrax vung búa, đập tan sọ một kẻ mồm to nhất. Ngay lập tức những người còn lại im bặt!
- Tao nói, cầm vũ khí lên! Chúng ta sẽ chiến đấu bên nhau, và để nắm đấm quyết định tất cả. Bọn tao chỉ bảo vệ đồng đội, không có nghĩa vụ phải chăm sóc bất cứ thằng hay con nào.
Những người chạy nạn nhìn lấm lét hình thể áp đảo của Cyrax, trong mắt tràn ngập sợ hãi. Nãy giờ họ không kịp chú ý, và cũng bởi Cyrax cố tình giấu đi khí tức bản thân, khiến gã dù có hình dạng nổi bật nhưng lại vô cùng "chìm" trong đám đông.
- Nhanh!
Cyrax nhổ ra một từ, và những người chạy nạn đành phải nghiến răng, cầm theo những gì trông có vẻ giống vũ khí lên trên tay. Một sự đối lập tương phản cực kỳ rõ rệt đã xảy ra, giữa một bên là những người mạo hiểm phe Cyrax và một bên là phe chạy nạn.
Những người mạo hiểm dưới quyền Cyrax thì trông thần thái no đủ, tinh thần sảng khoái, đầu óc lạc quan. Vũ khí và giáp trụ trên tay họ tuy thô sơ nhưng thắng ở số lượng và trông nghiêm chỉnh. Còn những người chạy nạn thì đúng là trên răng dưới khố, nghèo rớt mồng tơi.
Thế rồi bầy chim đà điểu tiến tới! Chúng có chiều cao gấp đôi so với người trưởng thành thông thường, với một cái mào cực kì bắt mắt có màu vàng chóe. Những con chim này có đôi chân rất chắc khỏe, và một cái mỏ cứng.
Phương thức tấn công của chúng nằm ở việc dùng chân giẫm nát đối thủ, và dùng mỏ để mổ nát kẻ địch. Tuy nhiên hình thể của chúng quá lớn, khiến cho bầy chim này cực kì khó chiến đấu trong những địa hình nhỏ hẹp.
Một con chim đà điểu nhắm tới Cyrax. Nó giơ bàn chân khổng lồ ba ngón của mình lên, đè từ trên xuống như lở. Cyrax trừng mắt, bạnh hàm, tụ lực vào hai cánh tay, rồi vụt ngược cây búa lên trên. Đầu búa va chạm với móng con chim, tạo nên một tiếng rắc gọn gàng khi nó đánh tan luôn xương ngón chân của đà điểu!
Con chim rú lên một tiếng thảm thiết, ngã vật ra phía sau, tạo nên một sự rối loạn trong đội hình bầy chim. Những con phía sau dẫm đạp lên nhau, đổ ngã lộn xộn hết cả. Cyrax quay đầu lại, ngoái nhìn những kẻ phía sau lưng.
- Xông lên!
- Xông lên!
Những người mạo hiểm cháy bừng lên ngọn lửa nhiệt huyết trong mắt, cầm theo vũ khí nhảy theo Cyrax vào trận chiến.
...
Cyrax đã thực hiện đúng lời hứa của mình. Không có một ai phải chết trong trận chiến đó cả, cho dù là người mạo hiểm cũ, hay dân chạy nạn mới. Không chỉ vậy, do đã chiến đấu sinh tử cùng nhau, thế nên mười gương mặt - à không, còn chín thôi đã thắng được cảm tình của những người mạo hiểm trong trại.
Không làm mà hưởng? Làm gì có chuyện đó! Cứ nhìn kẻ xấu số bị Cyrax đánh chết mà xem, khi chúng ta đang trong vị thế kẻ yếu, vậy thì phải có giác ngộ của một kẻ yếu. Đừng đòi hỏi lung tung kẻo lại mất mạng!