Bạo Chúa

Chương 183: Cyrax độc diễn




Tất nhiên nói thì dễ, chứ thời điểm Cyrax phanh lai, lực quán tính sẽ đặt một áp lực cực lớn lên khắp thân thể gã. Cho dù Cyrax đã tính toán để khoảng thời gian trễ từ lúc gã dừng lại cho tới khi quán tính được giải phóng thông qua va chạm của cú đấm là ngắn nhất, song chừng đó vẫn là quá nặng lên cơ thể Cyrax.

Các tế bào bị xé rách toạc, gây ra hiện tượng chảy máu qua da và các bắp thịt thì tổn thương không nhẹ. Mà đấy là Cyrax đã rèn luyện cơ thể rất nhiều rồi, chứ không thì gã thậm chí còn có thể bị thương nặng hơn do cơ quan nội tạng bị tổn thương vì xô lệch.

Về phần Cyrax có thể bắn ra một cột nước xuyên thủng được cả càng con cua thủ lĩnh, đó là bởi đặc tính của môi trường nước chứ không hẳn là do Cyrax đã có thêm bước tiến xa gì về Chấn động.

Đúng là trên lý thuyết thì khi đạt tiểu thành tựu, Cyrax có thể cưỡng bức các hạt vật chất trong không khí dao động theo ý muốn của mình, mở ra vô số phương thức chiến đấu khác nhau.

Thế nhưng cần nhớ rằng, trong không khí thì các hạt vật chất cách xa nhau hơn rất nhiều so với trong môi trường chất lỏng và chất rắn. Cyrax với kỹ thuật và sức mạnh có thể truyền đi một cột năng lượng dưới nước, chứ nếu bảo gã làm thế ở trên cạn thì tất cả những gì Cyrax làm được chỉ là thổi gió vào mặt kẻ địch thôi!

Cyrax đã đuổi kịp con cua thủ lĩnh gãy hai càng. Gã đạp lên trên tấm mai khổng lồ của con cua, cúi người túm lấy một mấu lồi ra trên mai để giữ vững cơ thể. Tiếp đó, Cyrax co cánh tay phải lên, rồi giộng thẳng cú đấm xuống chỗ lõm trên tấm mai đó.

Một tiếng coong chát chúa vang lên! Nắm đấm của Cyrax để lại trên chiếc mai một hình bàn tay, song đó cũng là tất cả những gì Cyrax có thể làm được! Gã còn chưa thành thục kỹ thuật dẫn truyền lực, thế nên vừa rồi lực đã bị phát tán rất nhiều vào trong nước, chứ không tụ thành một điểm để xuyên thủng được chiếc mai.

Không có vấn đề gì, vậy thì gã chỉ cần làm lại tới khi thành công là được thôi!

Và thế là trong một thời gian khá lâu, dưới đáy nước diễn ra một cảnh tượng rất đáng sợ! Một gã đàn ông, trần truồng như nhộng, đang ngồi trên đầu một con cua thép khổng lồ cụt hai càng.

Cùng với những tiếng "rầm", "coong", "thùng" là cánh tay của Cyrax cần mẫn giơ lên, hạ xuống liên tục. Con cua thì cứ mải miết chạy loạn lên, tìm cách hất Cyrax ra, có điều nó lại khiến cho lũ cua đồng loại khó tiếp cận để giải cứu hơn.

Phụp!

Một tiếng nổ trầm đục đánh dấu thời khắc tử vong của con cua thủ lĩnh. Lại một lần nữa Cyrax tạo ra được lực xuyên thấu, và nó đã khoan một lỗ xuyên qua người con cua khổng lồ. Thân thể đồ sộ của nó lập tức khựng lại, rồi đổ sập xuống. Bùn đất văng lên khắp nơi, làm đục ngầu cả một mảng lớn nước.

Cyrax ngoái lại, nhìn cả đống cua thép tức giận đang giương càng chạy về phía gã. Cyrax thu tay lại, đấm ra. Một cột nước xuất hiện, phóng thẳng về phía con cua gần nhất. Nó đâm xuống bùn đất, tiếp tục khuấy cho nước càng thêm đục ngầu.

Lũ cua đó sẽ là hòn đá mài phù hợp để Cyrax rèn giũa kỹ năng của bản thân, song gã đã tương đối thuần thục "thủy lôi" rồi.

Cái Cyrax cần bây giờ là thời gian để đạt tới độ ăn khớp trăm phần trăm, chứ không phải là giết chóc vô nghĩa. Hơn nữa, Cyrax cũng lo sợ rằng Gatrix có thể đánh giá gã thấp đi nếu như gã thật sự tàn sát hết lũ cua thép này.

Vậy nên Cyrax tóm lấy cái xác của con cua thủ lĩnh - được rồi, nó nặng quá, gã không bơi lên nổi! Cyrax đành nuối tiếc buông bỏ khối thịt khổng lồ đó lại, từ từ bơi lên trên mặt nước. Phía sau gã, bầy cua thép đang vô cùng giận dữ nhưng chẳng thể nào làm được gì khác.

Hình thể của chúng chỉ phù hợp với vùng nước này, chứ nếu đi tiếp vào gần bờ thì chúng sẽ trở thành con mồi cho những sinh vật khác cư ngụ ở con nước đó. Trong tự nhiên, việc tự ý xâm phạm lãnh thổ của các loài ăn thịt là điều tối kỵ, trừ phi anh mang theo thái độ gây hấn thì lại là chuyện khác.

Trong lòng Cyrax lúc này tràn ngập sự hài lòng. Mặc dù khởi đầu có chút bất lợi... rất nhiều bất lợi là đằng khác, nhưng chí ít gã cũng khống chế cơ thể tốt hơn được một chút nữa. Cyrax rất mạnh. Gã giống như một đứa trẻ ngồi trên núi vàng vậy, và hiện tại gã cần phải học làm thế nào để tối ưu hóa thân thể của mình.

Cyrax nhô đầu lên trên mặt nước, há miệng hít một hơi thật dài lấp đầy buồng phổi trống rỗng của mình. Trời vẫn còn đang tối, và những ánh sao lấp lánh trên kia đang thi nhau nháy mắt với gã.

Cyrax thử nhìn một vòng xung quanh, định hướng xem gã ở đâu. Ban nãy chiến đấu với bầy cua khiến vị trí của Cyrax xê dịch khá nhiều, và giờ thì gã đã trượt khá xa khỏi vị trí đích đến rồi.

- Sẽ làm một đêm dài đây!

Cyrax thở dài, ngụp xuống dưới làn nước, bắt đầu lặn về phía mỏm đất. Vừa bơi, gã vừa vận chuyển đấu khí, chữa trị một phần các vết thương trên cơ thể. Đúng là chất lượng của đấu khí cấp thấp sẽ bị giảm rất nhiều hiệu quả khi dùng lên cơ thể cấp trung, nhưng có còn hơn không.

Hơn thế nữa, cơ thể của Cyrax cũng tự phục hồi nữa, thành ra tốc độ cũng không đến nỗi quá tệ.

Chỉ là nếu gã dám thi triển cú đấm bùng nổ một lần nữa ở trên cạn thì lúc đó sẽ không chỉ là vài vết rách nữa đâu, mà toàn thân gã có thể chín như khối thịt nướng luôn! Tất nhiên Cyrax không thể lường trước được hậu quả có thể to đến như thế, gã chỉ biết rằng thân thể hiện tại còn chưa đủ để lặp lại chiêu thức đó.

Thế mới nói, công nghệ của Tòa thành trắng, đúng hơn là thế giới hộp cát đó chẳng khác nào phần mềm gian lận! Nếu Johny mà mang theo tâm thế bất cần đó sang các thế giới khác thì chẳng cần mất quá nhiều thời gian, hắn cũng sẽ tự phế luôn toàn thân rồi. Công pháp của Thần, vốn không phải để phàm nhân tu luyện!

Trong quá trình chữa trị, Cyrax dùng nội nhãn soi khắp cơ thể và thấy được một hiện tượng lạ. Có một vài hình thái sống khác đang ký sinh bên trong người gã, và nó không phải là những vi khuẩn có lợi cho cơ thể, vốn được năng lượng sống đấu khí bỏ qua. Những vật ký sinh này chính là trứng của các loài sán sống dưới đầm lầy!

Đùa gì vậy, nếu như sán có thể ký sinh vào thủy quái, thì vì lí do gì mà nó không thể bám lên những vật chủ khác? Và đương nhiên là chúng phải đủ mạnh mẽ để vượt qua được cơ chế phòng vệ đơn thuần của cơ thể, chứ nếu như chúng yếu ớt như ở những thế giới cấp thấp thì chúng còn chẳng thể sống nổi ở một thế giới mạnh mẽ như Avalon.

Cyrax dùng đấu khí bóng tối quét một vòng khắp toàn thân, kiểm tra từng ngóc ngách trên cơ thể. Bất cứ khi nào gã tìm được những ký sinh trùng này, bóng tối sẽ chồm tới, nuốt chửng chúng, quét đi hiểm họa ngầm ẩn giấu bên trong người gã.

Tuy nhiên do Cyrax vẫn còn đang ở dưới nước, vẫn tiếp xúc với nguồn bệnh thường xuyên, thế nên cứ quét xong đợt này thì đợt khác lại tới.

Chúng có khả năng thâm nhập rất mạnh, cho dù là qua da cũng có thể tiến vào trong cơ thể chứ đừng nói tới những lỗ khác trên người. Đối với Cyrax thì chừng này còn chưa đủ nguy hiểm, nhưng gã lo cho hai đồng bạn còn lại.

Liệu họ có khả năng phát hiện ra những ký sinh trùng trong cơ thể không? Cyrax biết nhiều, song khi sinh hoạt đủ lâu với một người, thì Cyrax cũng biết được giới hạn của con Goblin.

Gatrix phản ứng với những sự vật hiện tượng xuất hiện, chứ hắn không thể nào tính tới cả những sự kiện không quá liên quan.

Để dễ hình dung thì Cyrax đoán rằng, hiện tại Gatrix sẽ chỉ tập trung vào những từ khóa như "thủy quái", "thực vật", "nhiệt đới", "sinh tồn trong rừng" chứ hắn sẽ không quan tâm tới "ký sinh dưới nước", "nhiễm khuẩn". Đó là những hiện tượng chưa xảy ra, và chưa được xếp vào ưu tiên cấp thiết nhất của con Goblin!

Tất nhiên khi cả đội đã có chỗ dừng chân, với thói quen tổng kết lại của Gatrix, rất có thể hắn sẽ phát hiện ra vấn đề. Có điều Cyrax chỉ sợ đến lúc đó lũ sán đã phát triển xong, bắt đầu gây nguy hại lên nội tạng của Gatrix và Vera! Nghĩ như vậy, gã bắt đầu nóng ruột!

Cyrax tập trung bơi nhanh hơn, nhưng tốc độ bơi của một sinh vật trên cạn chẳng thể nào nhanh được như khi họ chạy trên đất bằng rồi. Không chỉ vậy, không gian rộng lớn và thoáng đãng này cũng khiến cho Cyrax có cảm giác gã chậm hẳn lại.

Đây là một ảo giác do bộ não bị đánh lừa, Cyrax biết như vậy, nhưng có một câu nói là "quan tâm quá ắt sẽ bị loạn". Cyrax lo lắng cho hai người đồng đội còn lại, khiến cho gã khó lòng giữ được bình tĩnh trong trường hợp này.

Và đáng ghét hơn cả là gã lại bị tấn công!

Một bầy cá, kích thước bằng cỡ đầu của Cyrax, với số lượng cực kì đông, đã đánh úp gã từ một bên hông. Chúng có hình dạng tròn, bẹt, với cái miệng mọc lởm chởm đầy răng nhọn. Mỗi một con này có chiến lực chỉ cỡ đấu sĩ thực tập, song cái miệng của chúng thì thật là kinh dị!

Chỉ trong một khoảnh khắc sơ sẩy, Cyrax đã cắn mất một miếng nhỏ trên cẳng tay. Vết cắn cực nhanh và ngọt, giống như thân thể đấu sĩ cấp trung của gã chỉ như một miếng bơ thôi vậy.

Mùi máu chảy ra, tạo nên những vệt đỏ lòm trong nước càng khiến lũ cá thêm phần kích thích.

- Muốn chết!

Cyrax trợn mắt, gầm lớn. Gã đưa tay, tóm lấy một con cá nhỏ trước mặt, bóp nát như bóp một quả cam. Lũ cá còn lại lập tức lao tới xâu xé xác đồng bạn, một phần khác thì tiếp tục tấn công Cyrax.