Bạo Chúa

Chương 132: Trận chung kết




Hôm nay là một ngày trời đẹp... mới là lạ!

Những đám mây xám xịt nặng nề phủ kín phía trên quảng trường. Thỉnh thoảng, người ta lại thấy một vài tia sáng nổ ầm ầm phía sau những tầng mây mờ ảo, kéo theo những tiếng nổ rền vang đất trời. Giống như thời tiết cũng biến đổi tương ứng với bầu không khí ngộp thở lúc này trên sàn đấu vậy.

Chiếc bục giới thiệu hôm qua vẫn còn tồn tại. Thay vì bốn tuyển thủ đứng trên đó, thì giờ ban tổ chức đã bày một chiếc bàn, phía trên có để bốn phần thưởng, dành cho bốn thứ hạng. Cuộc thi này vốn không phải là một cuộc thi, thế nên cho dù là giải nhất thì cũng chẳng có bất cứ kỷ niệm chương, hay một chiếc cúp gì đó.

Ngẫm lại thì giải này cũng chỉ là cấp độ làng xã, cầm cái huy chương "vô địch đấu tự do" ra đường khéo lại bị đánh cho không biết chừng!

Ở phía dưới khán đài, có tới hàng trăm người đang đứng vây quanh khu vực trung tâm, vốn bị một bộ hàng rào bằng gỗ phân cách. Hàng rào này rất mỏng, chủ yếu dùng để ngăn cát lọt ra ngoài, và mang tính ước lệ là chính. Cát thì đã bị dọn đi từ trận bán kết, còn về độ kiên cố của hàng rào thì không cần thiết.

Nếu tuyển thủ rơi ra khỏi phạm vi sân đấu, người đó sẽ bị xử thua!

Bên trong sân đấu, Vera và Sophia đang gườm gườm nhau, như hai con cọp cái, cả người cương cứng, sẵn sàng lao vào nhau bất cứ lúc nào. Để chuẩn bị cho trận đấu này, Gatrix đã phải bỏ rất nhiều công sức nghiên cứu.

Thế mạnh mà hắn dạy Vera là sự linh hoạt, vậy nên hắn không thể trang bị cho Vera những món giáp trụ kiên cố được. Mặc quần áo phủ kín người thì lại tạo thành cơ hội cho Sophia nắm - hắn rất chắc chắn cô ta sẽ làm thế!

Vera sẽ có thời điểm thi triển những đòn vật, và Gatrix không tin Sophia không áp dụng lại ngay lập tức lên "giáo viên" của mình ngay khi có cơ hội.

Vậy nên hắn để cô nàng mặc lại bộ đồ bó sát chống thấm nước trong trận Địa ngục cát! Dù sao thì cũng phải che đi bộ phận nhạy cảm chứ, phải không nào? Nếu không thì giải đấu này sẽ bị thuần phong mỹ tục mất!

Vốn Vera còn đề xuất thoa mỡ lên khắp toàn thân, song đã bị Gatrix gạt phắt đi! Bôi mỡ là một biện pháp phòng thủ tốt, nhưng nó cũng khiến những đòn khóa, đòn kẹp của Vera trở nên vô nghĩa hơn bao giờ hết! Lợi chẳng thấy đâu mà thiệt thòi đã to như cái mộ rồi!

Bên cạnh chiếc gậy phép bằng đá nham thạch siêu cứng siêu nặng, Vera còn mang theo hai chiếc tay gấu. Lúc này cô giắt tạm chúng vào hai chiếc móc treo bên hông. Không chỉ vậy, Gatrix còn yêu cầu Vera đeo thêm một cặp song đao ngắn phía sau lưng.

...

- Em có để ý kết cấu đôi giày của cô ta không?

- Nó có bốn lưỡi dao, gắn ở phía trước, đằng sau và hai bên cạnh?

- Đúng vậy! Có nghĩa là đôi giày đó hoàn toàn như một chiếc chùy, gần như không có góc chết, ngoại trừ những đòn dạng đạp. Em thử tưởng tượng nếu cô ta quắp hai chân vòng qua lưng em rồi ép vào thì sao?

...

Đó là lí do mà Gatrix sống chết bắt Vera đeo thêm hai món khí cụ ở lưng. Hắn không cần Vera bảo vệ cơ đùi sau, bởi đó không phải là một uy hiếp chí tử! Hắn thậm chí càng không yêu cầu Vera phòng thủ tương tự phía trước bụng, bởi nếu cô để Sophia túm được như vậy sau lưng, thì lúc đó nhận thua luôn cho nhanh!

Còn về phần tại sao Vera cần phòng hộ khu vực lưng, là bởi trong số những thế khóa mà Gatrix dạy cô nàng, có những thế yêu cầu ép sát người vào đối thủ từ phía trước, để lộ toàn bộ mảng lưng. Phần lưng trên thì vai và bắp tay của Vera sẽ ngăn không cho Sophia khép chân được, nhưng phần thắt lưng thì lại là chuyện khác.

Chưa kể, trong những tình huống cần thiết, Vera còn có thể rút song đao ra để chiến đấu, tránh tình huống dở khóc dở cười như khi gặp Fergie. Hắn cũng đã dạy cô cách chiến đấu với song đao, tất nhiên chỉ là da lông thôi!

Để cẩn thận, Gatrix còn làm cho Vera một bộ găng tay da hở ngón. Chúng có nhiệm vụ gia tăng ma sát giữa lòng bàn tay, giúp Vera nắm vũ khí thêm chắc chắn, và cả nắm người kẻ địch nữa!

Có thể nói, vì trận đấu này, Gatrix đã hao tổn không ít tâm sức, để Vera có được thật nhiều những lợi thế nho nhỏ, giúp cán cân thắng lợi nghiêng về bên cô một chút.

Còn phía bên kia, Sophia vẫn giữ thái độ khinh thường đối thủ, giống y như tất cả những trận đấu trước đó của cô. Đứng trước sức mạnh tuyệt đối, bao nhiêu tiểu xảo cũng chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước!

- Tôi xin tuyên bố, trận chung kết bắt đầu!

Gần như cùng một lúc với trọng tài, trên trời nổ lên một tiếng sấm rền, báo hiệu trận đấu được mong đợi bậc nhất đã bắt đầu! Hai mỹ nhân như hoa như ngọc, mỗi người một vẻ, một bên là phụ nữ trưởng thành lạnh lùng bá đạo, một bên là thiếu nữ đương xuân bừng bừng sức sống.

Khán giả nhất thời không biết nên cổ vũ ai, bởi trong mắt họ, ai cũng thật hoàn mỹ, mười phân vẹn mười. Thế là họ cứ hô bừa!

- Nữ thần Vera cố lên!

- Nữ thần Sophia cố lên!

Gatrix chắc chắn gần một nửa số người trên quảng trường còn chẳng phân biệt được đâu là Sophia, đâu là Vera cơ! Dù cho lúc trước đó một vài phút, trưởng làng đã giới thiệu sơ qua về cả hai. Truyền thông chưa bao giờ là một chuyện đơn giản!

Sau khi hiệu lệnh phát ra, hai đấu sĩ bắt đầu thay đổi tư thế. Khác với những trận đấu trước, họ không vội vàng lao vào nhau, mà từ tốn bước chậm rãi để thu hẹp khoảng cách.

Vera dùng hai tay nắm lấy cây gậy, buông thõng nó phía trước bụng, giống như cách mà Rick cầm thanh kiếm dài của ông ta vậy. Đây thực chất là một thế khởi đầu có rất nhiều biến hóa, bởi Vera hoàn toàn có thể sử dụng cây gậy trong tay để đâm, gạt, vụt từ hai phía, hoặc phòng thủ. Chỉ có duy nhất đòn bổ dọc là sẽ bị hạn chế bởi tư thế này!

Phía đối diện, Sophia hơi xoay người, chân trước gập nhẹ lên, sẵn sàng để đá vọt ra bất cứ lúc nào. Tư thế này còn giúp Sophia giấu được thân thể khỏi tầm mắt đối thủ, bởi thân thể cô tạo thành một mặt phẳng nằm song song với tầm mắt của Vera.

Cả hai rất từ từ tiến lại sát gần nhau. Với lợi thế vũ khí dài hơn đối thủ, Vera ra đòn trước.

Đó không phải là một đòn vụt, bởi đòn vụt tuy có uy lực mạnh, nhưng tốc độ không đủ nhanh để làm đòn thăm dò. Thay vào đó, Vera thọc cây gậy về phía cổ họng đối thủ. Tay trái cô đóng vai trò lực đẩy chính, tay phải đỡ phía trên để ổn định sức nặng của cây gậy, đồng thời gia tăng tầm kiểm soát của cô với mũi gậy.

Sophia đưa hai bàn tay lên, đẩy cây gậy ra, mượn thế nghiêng người, vung chân trái đá vào đùi của đối thủ. Khi nhìn thấy cặp song đao giắt sau lưng Vera, Sophia không khỏi tấm tắc khen. Hai thanh đao tạo thành hình chữ X, vừa bảo vệ lưng Vera, và cũng bảo vệ hông của cô khỏi những đòn đá cắt của Sophia.

Lí do là bởi lưỡi dao gắn trên giày Sophia rất dài, dài từ cổ chân tới tận đầu gối cô, trong khi hai vỏ đao lại rất to, hoặc cũng có thể là vòng eo của Vera khá nhỏ. Thế cho nên phần diện tích giao nhau giữa chúng sẽ che hết thắt lưng của Vera, và do đó khi Sophia muốn đá vào eo Vera, chân của cô ắt sẽ bị mắc lại bởi hai chiếc vỏ đao.

Vậy nên Sophia chuyển hướng tấn công sang đoạn khớp nối giữa đùi và cẳng chân Vera. Lưỡi đao không quá dài, thế nên nó chẳng thể nào bảo vệ chân Vera được đúng không?

Trên lý thuyết, Gatrix còn định rèn hẳn một chiếc khiên to uỳnh cho Vera đeo vào sau lưng, giống như con rùa vậy đó. Nhưng nó cũng khiến cho độ linh hoạt của cô giảm đi đáng kể, thế nên ngẫm đi ngẫm lại Gatrix quyết định bỏ qua giải pháp này.

Mọi người chỉ mải mê để ý lưỡi dao trên giày Sophia, mà quên rằng lực chân của một cơ thể cường độ tương đương đấu sĩ cấp trung cũng không phải chuyện đùa!

Hơn nữa đòn đá này còn hiểm ở chỗ, nếu Vera nhấc chân phải lên để né tránh, dư thế của cú quét sẽ chém tiếp vào chân trái của cô. Trong khi đó, cây gậy của Vera thì đang bị Sophia khóa tạm thời, nửa thân gậy còn lại thì vướng ở bên hông trái. Ngay từ những giây chiến đấu đầu tiên, Sophia đã buộc cho Vera phải rơi vào hoàn cảnh ngặt nghèo rồi!

Câu hỏi, nếu như đối phương nhắm vào cả hai chân thì phải làm như nào?

Đáp án rất đơn giản, nhảy co giò lên chứ sao!

Vera thu phắt hai chân lên ngang bụng, né đi cú quét giò của Sophia. Cùng lúc đó, cánh tay trái của cô rút cây gậy về, cảm nhận đầu mũi gậy va chạm vào đất đánh cộp một cái.

Vẫn trong tư thế lơ lửng giữa không trung, lúc này Vera đã có một điểm tựa mới là cây gậy đá. Cô co giò, đạp mạnh cả hai chân về phía Sophia, buộc cô nàng phải đưa hai tay lên che. Cũng mượn lực đẩy ra của đối phương, Sophia nhanh chóng lùi lại vài bước, ổn định trọng tâm.

Vera thấy mình đá hụt, bèn cứ thế tiếp đất, dùng lực nửa thân trên rút cây gậy khỏi mặt đất, lợi dụng quán tính đang ngã về phía trước, vụt mạnh vào đầu Sophia.

Và đây chính là một trong những điểm bất lợi mà các đấu sĩ chuyên dùng chân hay gặp phải. Đó là làm thế nào để phòng thủ những đòn đánh từ trên cao đánh xuống?

- Hừ!

Sophia hậm hực nhẹ một tiếng trong miệng. Khoảng cách này không kịp để cô lui ra né tránh, mà lướt sang hai bên thì cây gậy cũng sẽ đánh trúng một phần vai của cô. Đưa tay lên đỡ là hành động vô cùng thiếu khôn ngoan, bởi lực đánh vào của cây gậy nặng kinh người này sẽ làm tổn thương tay của cô.

Trong khi Vera còn đang toát ra vẻ đắc ý, thì Sophia chợt làm một hành động vô cùng khó hiểu! Cô ta ngả người ra phía sau, lấy hai tay chống trên mặt đất.

- Vãi xoài!

Vera không thể không thốt ra một câu cảm thán!

Sophia đã xoay ngược lại cơ thể một trăm tám mươi độ, lấy tay trồng cây chuối, và chân thì trở thành tay. Bằng cách này, khi Sophia đan hai chân vào nhau thành hình chữ X, cô có thể chặn lại được cú bổ bất ngờ mà không bị thương mảy may một chút nào!

Lưỡi dao mới là thứ tiếp nhận lực va chạm, sau đó nó truyền dần xuống cẳng chân của Sophia, vậy nên đôi chân của cô sẽ không bị gãy xương như khi Sophia định dùng tay để đón đỡ.