Báo Cáo Nhiếp Chính Vương: Thái Tử Muốn Nạp Phi

Chương 69




Edit: mô mô

" Ngươi!" Võ Lưu Nguyệt nghe vậy thì lập tức dừng lại bước chân, quay đầu nhìn về phái Vân Tiêu Nháo. Bên trong cặp mắt xinh đẹp phun ra lửa giận, tựa như muốn đem Vân Tiêu Nháo giết chết! Nhưng nàng ta lại rất rõ ràng nếu như nàng ta động thủ ở đây thì sẽ kinh động đến những người khác, việc này hoàn toàn gây bất lợi đến nàng ta!

Sau khi nói ra từ "ngươi", ả ta nhìn xung quanh một lượt, xác định được tình huống hiện tại có thể an toàn, lúc này mới mở miệng nói: " Vân Tiêu Nháo, ngươi đây là đang tuyên chiến với ta? Ngươi tốt nhất vẫn nên hiểu rõ thân phận của ta. Nhưng nếu ngươi thật sự không biết sống chết đi đối đầu cùng ta, ta đảm bảo ngươi sẽ chết trước Lạc Tử Dạ!"

Khi ả ta nói ra lời này, bên môi còn hiện lên ý cười lạnh lùng, mắt vẫn nhìn chằm chằm Vân Tiêu Nháo như cũ, trong mắt là mười phần cảnh cáo.

Vân Tiêu Nháo sau khi nghe thấy lời này thì không hề lộ ra một chút hoảng sợ nào, ngược lại lại nở một nụ cười nhẹ, nói: " Công chúa nghĩ ta sẽ bị dọa sợ hay sao?"

Võ Lưu Nguyệt cắn răng, đang định nói tiếp thì sau lưng vang lên một trận tiếng bước chân đang tiến lại gần. Nếu bây giờ ả ta tiếp tục lưu lại đây thì chắc chắn sẽ bị phát hiện. Cười lạnh một tiếng, thả người nhảy lên, biến mất ở trong màn đêm, khinh công trác tuyệt. Nhìn bộ dáng này của ả xem ra võ công cũng không hề tệ.

Vân Tiêu Nháo đứng tại chỗ nhìn trong chốc lát, nha đầu theo sau nàng mở miệng nói: " Cả đời Long Chiêu hoàng đế hành sự lỗi lạc, được mọi người trong thiên hạ kính trọng. Mà lại không hề nghĩ rằng công chúa mà hắn sủng ái nhất lại là người..." phần lớn cũng là bị sủng hư đi!

Vân Tiêu Nháo quét mắt nhìn nàng cảnh cáo một cái. Hành vi công kích bằng lời nói với Long Chiêu hoàng đế không khác nào đang đi tìm chết!

Nha đầu kia thu được ánh mắt cảnh cáo này liền nhanh chóng cúi đầu, khôn dám tiếp tục hé răng.

Sau khi Vân Tiêu Nháo cảnh cáo nói tù xog thì lại đưa mắt nhìn về phía tẩm cũng của Phượng Vô Trù, chớp chớp mắt, sờ cằm nói: " Ân! Theo ngươi thái tử hợp với Nhiếp Chính Vương điện hạ hơn hay vẫn là hợp với Hiên Thương Phong vương hơn?"

Nha đầu hầu cận:.... tiểu thư, người thật sự là thích thái tử sao?

Vân Tiêu Nháo cân nhắc trong chốc lát cũng không tìm ra được nguyên cớ liền vung tay lên ý bảo nha đầu đuổi kịp, quay trở về... đi ngủ!

Điều các nàng không hề hay biết chính là các nàng tuy rằng cách tẩm cũng của Phượng Vô Trù có chút xa nhưng thân là người được an bài bên cạnh Phượng Vô Trù, nhĩ lực của bọn họ đương nhiên là rất tốt. Chỉ cần bọn họ nguyện ý đi nghe lén một chút thì trong phạm vi trăm dặm đều có thể nghe được rành mạch.

Bọn họ có thể nghe thấy được thì không có lý nào Phượng Vô Trù lại không nghe thấy, thân là sát thủ vô dụng nhất của thế kỉ 21, thực lực lại tương đương với đệ nhất sát thủ yêu nghiệt là Lạc Tử Dạ thì cũng miễn bàn.

Nhiếp Chính Vương điện hạ nghe xong thì cúi đầu, thấy Lạc Tử Dạ trong lồng ngực tựa hồ đã ngủ rồi, nhưng khoé môi lại nhếch lên ý cười như có như không, hiển nhiên tên tiểu tử này cũng nghe thấy cuộc đối thoại ban nãy.

Tuy rằng đang nhắm mắt, Lạc Tử Dạ vẫn có thể cảm giác được ánh mắt chăm chú của Phượng Vô Trù đang nhìn nàng. Nàng cũng hiểu được nếu như hắn không thấy nàng biểu hiện cái gì thì nhất định sẽ không để yên cho nàng ngủ nên Lạc Tử Dạ quyết định nghiêng người trong lồng ngực hắn một cái, mở miệng nói: " Thấy không Nhiếp Chính Vương điện hạ? Những người thích gia đều là người đáng yêu lương thiện bạch phú mỹ, thích ngươi đều là người có tâm lý biến thái thích giết người, ngươi nói xem có phải là vì nhân phẩm của ta quá tốt, hay vẫn là vì nhân phẩm của ngươi không tốt?"

Lạc Tử Dạ nói xong lời này thì cũng tự cân nhắn bản thân xem trường hợp này có nên gọi là vật hộ theo loài hay không?! Bởi vì hắn là tên biến thái nên người thích hắn cũng là biến thái?

Phượng Vô Trù nghe xong lời này thì này rậm hơi nhếch lên. Hắn nghĩ tên tiểu tử Lạc Tử Dạ này không hề buồn tha cho một cơ hội nào để chọc giận hắn cả. Nhân phẩm hắn không tốt? Đôi mắt của hắn nhìn nàng trong chốc lát,, Nhiếp Chính Vương điện hạ cười nhạo nàng một tiếng sau đó mới mở miệng: " Cho nên ngươi rất cảm động, có ý tưởng khác với Vân Tiêu Nháo?"

Lời này của Phượng Vô Trù đã chứng tỏ cho Lạc Tử Dạ biết nàng cùng hắn không có cùng tư duy logic, hơn nữa hắn có vẻ rất bát quái nên mới hỏi nàng câu này! Vì vậy, Lạc Tử Dạ chớp chớp mắt, thật sự nói: " Đối với Vân Tiêu Nháo thì không hề có một chút ý tưởng nào nhưng là đối với Long Ngạo Địch thì lại có nha!"

Đối với bản lĩnh của Long Ngạo Địch mà sẽ để cho Võ Lưu Nguyệt tiến vào mà không hề hay biết sao? Đầu tiên là Vân Tiêu Nháo, tiếp đó là Võ Lưu Nguyệt. Đã thế, hai cô nương này lại bởi vì nàng mà tiến vào, cho nên hiện tại nàng rất muốn biết trong hồ lô của Long Ngạo Địch đang chứa cái gì?!

Lạc Tử Dạ đang suy nghĩ đến chuyện này nhưng đám người đang dán tai lên cửa, ưa bát quái như bọn Diêm Liệt đều sâu sắc mà cho rằng vương đang lo lắng một nữ tình địch như Vân Tiêu Nháo biểu hiện quá mức tốt, sẽ chiếm thế thượng phong nên mới hỏi thái tử như vậy.

Khi nàng nói ra lời này, lông màu của Nhiếp Chính Vương điện hạ lại càng nâng cao hơn. Đưa mắt liếc nhìn Lạc Tử Dạ một cái rồi mới chậm rãi nói: " Đầu tiên là Vân Tiêu Nháo, sau đó là đến Võ Lưu Nguyệt. Người trước là vì muốn mượn sức ngươi, người sau thì lại muốn giết ngươi! Long Ngạo Địch đối với ngươi cũng thực có ý tưởng!"

Đám hộ vệ Diêm Liệt đang dán tai vào cửa liếc mắt nhìn nhau một cái, sao bọn họ lại nghe được mùi bị ly gián từ trong lời nói của vương vậy? Rốt cuộc là vương thật sự có ý tưởng với thái tử hay vẫn là bọn họ nghĩ nhiều?!

Lạc Tử Dạ nghe xong lời này thì cũng không nghĩ thêm quá nhiều, chỉ cảm thấy tên trứng thối Phượng Vô Trù này hôm nay đã có thể tổng kết lại vấn đề cực kì đúng chỗ! Gật gật đầu, nhắm mắt lại tính toán tiếp tục ngủ, đồng thời cũng mở miệng nói: " Cho nên hiện tại ta cũng đã bắt đầu cảm thấy chán ghét hắn!"

Lời này của nàng không có phẫn nộ cũng không mang theo một chút ý cười, không phải lời nói tức giận cũng không phải là lời nói vui đùa! Nàng chỉ đang nghiêm túc mà trần thuật lại tâm tình hiện tại của nàng.

Nàng luôn luôn bao dung với mỹ nam tử! Nhưng tên Phượng Vô Trù này thuộc thể loại người không có việc gì làm, thừa hơi đi chọc giận nàng, chỉ đơn thuần muốn làm nàng bực bội, cho nên khi xét đến dung mạo của hắn nàng cũng không quá so đo! Nhưng trình độ của Long Ngạo Địch lại càng ngày càng nghiêm trọng, đầu tiên là dùng mưu kế muốn kéo nàng vào trận doanh, hắn thấy sắp thất bại liền để cho Võ Lưu Nguyệt đến giết nàng?

Trình độ bất đồng tất nhiên độ chịu đựng của nàng cũng bất đồng!

Nhiếp Chính Vương điện hạ sau khi nghe xong lời này thì khoé môi nhanh chóng hiện ra ý cười vừa lòng, nụ cười của hắn nhìn có chút tiện, nhưng Lạc Tử Dạ lại đang nhắn hai mắt lại nên mới không thể phát hiện. Sau khi cười xong, Nhiếp Chính Vương điện hạ cũng khép lại hai tròng mắt, tựa như không chút để ý mà trầm giọng nói: " Cô cũng rất chán ghét hắn!"

Lạc Tử Dạ nhướn mày, mở mắt ra nhìn hắn một cái, hoài nghi bản thân có phải là nghe lầm rồi hay không?! Cái người ngang ngược như hắn mà cũng có thể nói ra được những lời nói trẻ con như vậy? Nàng ngắn hắn một lát thì thấy hắn vẫn nhắm lại hai tròng mắt thì cũng không tính toán hỏi cái gì. Trong lòng cũng tự giác mà cân nhắc, hiện này lập trường chính trị của Long Ngạo Địch và hắn hoàn toàn tương phản nhau, cho nên việc Phượng Vô Trù chán ghét Long Ngạo Địch cũng có thể chấp nhận được!

Vì thế, Lạc Tử Dạ cũng không tiếp tục rối rắn mà ngáp một cái, uống toán đi ngủ. Nàng cảm thấy vị Vân cô nương này nhân phẩm không tồi, có thể kết giao bằng hữu được!

Vừa mới chuẩn bị ngủ thì Lạc Tử Dạ đã cảm thấy có một vật nặng đang đè lên ngực.

Gân xanh ở thái dương nhảy dựng lên, ban đầu Lạc Tử Dạ đang buồn ngủ ngay lập tức tỉnh táo lại, cảm thấy tên tiện nhân này đúng là sờ đến nghiện mà! Lạc Tử Dạ nghiến răng kèm kẹt, tiếp đó thanh âm chết tiệt được tiện nghi lại còn khoe mẽ của hắn vang lên bên tai: " Thịt mỡ tựa như đầy đặn hơn so với cơ bắp! Ân? Ngoại trừ áo trong còn chưa cởi ngươi vẫn còn mặc thêm áo khác?!"

" Cút!" Lạc Tử Dạ rốt cuộc cùng nổi điên lên, kích động đập thật mạnh vào móng heo của hắn.

Nàng thật sự không rõ tại sao hắn đẹp trai thế mà lại đáng khinh đến như vậy? Chụp móng heo của hắn vài cái, Lạc Tử Dạ cắn răng mở miệng: " Ta nói Nhiếp Chính Vương điện hạ, ngươi không cảm thấy mặc kệ là cơ bắp hay thịt mỡ có hình dạng gì, ngươi thân là một người nam nhân lại luôn đi sờ ngực của nam nhân khác kỳ thật là con mẹ nó kỳ dị không?!"

Mày rậm của Nhiếp Chính Vương điện hạ nhăn lại, chỉ cần nhìn vẻ mặt của hắn một cách đơn thuần thì biết hắn cảm thấy có chút không tốt rồi! Nhìn thoáng qua Lạc Tử Dạ một cái, phân vân không biết nên thu tay lại hay vẫn là không!

Lạc Tử Dạ nhìn thấy bộ dáng do dự của trên tiện nhân này thì lại tát thêm một cái nặng nề vào móng vuốt của hắn. Chỉ ngoan tay vào mũi của hắn mở miệng cảnh cáo: " Gia nói cho ngươi biết, nếu ngươi vẫn còn tiếp tục sờ ngực của gia thì gia sẽ đào đũng quần ngươi!"

Đậu má! Hắn thật sự cho rằng nàng rất dễ để hắn khi dễ sao?

Khoé miệng Nhiếp Chính Vương điện hạ khẽ nhếch lên một cái, mặc dù hắn có thể ngăn lại cái chụp này của nàng nhưng hắn lại không hề ngăn cản. Khi nghe thấy lời nói của Lạc Tử Dạ, không hiểu sao hắn lại thấy không tốt. Hắn thu hồi tay, tiếp tục ôm nàng vào lòng mà ngủ.

Lạc Tử Dạ bực bội trừng mắt nhìn hắn nửa ngày, xác định hắn đã thực sự ngủ rồi mới dám nhắm mắt lại. Cũng thập phần ngóng đợi bình minh kia dạng....

.......

Việc Võ Lưu Nguyệt vào Quốc Tự ban đêm có không ít người biết, mà còn một việc khác là Hiên Thương Phong Vương mất tích vào ban đêm thì người trông coi hắn lại không hề biết.

Đang lúc mọi người bắt đầu điều tra thì chính hắn cũng đã tự mình trở lại, nói chính hắn chỉ đi xem hoa đào một chút.

Người sáng suốt tất nhiên sẽ phát hiện ra hắn ra ngoài là để làm việc khác. Nếu như hắn đã trở lại thì cho dù hoàng đế Thiên Diệu có bất mãn đi chăng nữa thì cũng không thể nào cái gì, chỉ hạ lệnh tăng thêm người " bảo vệ an toàn" cho hắn. Đương nhiên ai cũng hiểu được vị hoàng đến bệ hạ chỉ đang tăng thêm người giám thị hắn mà thôi!

Nhóm mỹ nam tử sau khi nhận được tin tức Lạc Tử Dạ ngủ với Phượng Vô Trù thì biểu tình trên mặt từng người đều phong phú, cổ quái như nhau. Từ ngữ cùng văn hoá mấy ngàn năm cũng không thế thình dung được một phần mười tâm tình hiện tại của bọn họ.

Đương nhiên, phần lớn là vì bị họ rất kính nể với Phượng Vô Trù, cũng như đã hiểu rõ được tại sao năm đó Nhiếp Chính Vương điện hạ lại hủy hôn ước với Vô Ưu công chúa của Đế Thác. Hoá ra hắn là một tên đoạn tụ...

Tâm tình phức tạp của bọn họ đương nhiên là Lạc Tử Dạ không hề biết.

Nàng cứ vậy mà bình yên ngủ một giấc, nội tâm nôn nóng chờ đến bình minh. Lạc Tử Dạ mở mắt ra nhìn Phượng Vô Trù một cái, thấy hắn rực như vẫn còn đang ngủ liền nhanh chóng bò dậy tìm kiếm quần áo của mình.

Bộ dáng sốt ruột kia của nàng giống như mấy gã đào hoa vừa mới làm việc gì có lỗi, sợ bị thê tử bắt được nên mới vội vội vàng vàng mặc quần áo, nhanh chóng chạy trốn.

Mặc xong quần áo thì đứng ở mép giường nhìn hắn một lát, mặc dù hiện tại hắn vẫn còn đang ngủ nhưng lông mày rậm vẫn nhăn lại như cũ. Nhưng dù vậy hắn vẫn đẹp trai đến ngây người, khiến cho Lạc Tử Dạ đang ngắm nhìn hắn liền nhanh chóng xông tới.

Mà Nhiếp Chính Vương điện hạ trong lúc đang " ngủ mơ" nghe thấy tiếng động thì nằm im, tò mò không biết nàng định làm gì.

Mà Lạc Tử Dạ sau khi xông đến liền dùng vận tốc ánh sáng xốc chăn của hắn lên. Sau đó thò tay sờ đũng quần của hắn, chưa chờ được cảm thấy xúc cảm như thế nào nhưng nàng cũng đã báo được mối thù hôm qua. Vì vậy nên khi báo được thù, Lạc Tử Dạ nhanh chống co chân chạy....