8h tối.
Vy Vy bảo rằng có chút chuyện nên nói với mọi người mình phải về sớm một chút, mọi người cũng không nghi ngờ gì.
Họ cũng chẳng biết Vy Vy đang ở cùng Trình An Nhã.
Về đến nhà Vy Vy nhìn qua sân thì thấy xe của Dạ Hạo Hiên đang ở đấy, biết rằng anh ta đã về rồi nên một tia vui mừng của cô ta lóe sáng.
Trình An Nhã đi chơi với bạn, hẳn sẽ về trễ nên đây chính là cơ hội của cô ta.
Vào nhà đi thẳng vào phòng bếp, thấy đầu bếp đang nấu cái gì đó cô ta liền dùng dọng điệu nhẹ nhàng đến hỏi.
- " Chú nấu gì thế? "
- " À Trình tiểu thư gọi điện bảo tôi hầm canh gà cho cậu chủ uống tẩm bổ " Đầu bếp cũng khá ngạc nhiên với cái thái độ này của Vy Vy, ông cũng chẳng để ý gì mà tùy tiện đáp lại.
- " Chuyện hôm qua cháu hơi quá đáng, chú cho cháu xin lỗi nhé! " Cô ta tỏ vẻ hối lỗi.
- " À....à không có gì " Đầu bếp sững sờ, ậm ờ đáp lại cho qua.
Ông cũng không phải kẻ nhỏ nhen gì nên chút chuyện nhỏ cũng không bận tâm để trong lòng.
- " Canh này hầm xong chưa hả chú? "
- " Xong rồi, bây giờ tôi đem lên cho cậu chủ "
Nói rồi ông cũng lấy một chiếc bát sau đó múc canh cho vào, rồi đặt nó lên đ ĩa trắng.
Nhìn thấy thiếu một chiếc thìa nên vội để canh ở đấy mà quay đi lấy, Vy Vy thấy vậy liền nhân cơ hội lấy trong túi một gói thuốc nhỏ mà cô ta đã cố tình chuẩn bị từ trước, cô ta làm nó tan thành bột để dễ hòa tan hơn.
Nhanh chóng cho vào, sau đó đóng nắp lại rồi bê nhẹ chiếc đ ĩa lên xoay xoay để cho thuốc hòa tan.
Cũng may là trong nhiệt độ nóng nên lượng thuốc hòa tan rất nhanh.
- " Cô làm gì vậy? " Đầu bếp tay cầm chiếc thìa đi tới hỏi.
- " Cháu..cháu định đem lên giúp cho Hạo Hiên " Cô ta giật mình lúng túng đáp.
- " Không cần đâu, để tôi đem lên " Đầu bếp đặt chiếc thìa lên đ ĩa, rồi bê đi.
Vị trí để chén bát xa hơn khu vực nấu ăn nên Vy Vy mới có thời cơ bỏ thuốc, vì phòng bếp khá rộng lại có vách ngăn từng khu nên cô ta mới dễ dàng như thế.
Đồ ăn cũng được đem vào phòng Dạ Hạo Hiên, bình thường thì ít anh sẽ không ăn trong lúc làm việc nhưng vì đây là món ăn do đích thân bảo bối yêu quý của anh ra yêu cầu anh phải ăn nên mới cho người đem vào.
Chứ không thì đến tay nắm cửa họ còn chẳng động vô được.
20 phút sau.
Vy Vy nhìn đồng hồ, đoán rằng Dạ Hạo Hiên đã ăn rồi.
Nhanh chóng đứng dậy thay một bộ đồ ngủ gợi cảm sau đó xịt tí nước hoa, chỉnh trang lại tóc tai rồi nhanh chân đi đến phòng của Dạ Hạo Hiên.
Phòng của anh thường sẽ không khóa, từ bênh ngoài mở cửa vẫn được.
Chỉ khi anh có việc gì mới khóa chốt bênh trong, Dạ Hạo Hiên cũng chẳng cần phải khóa chốt vì nếu ai muốn vào cũng phải gõ cửa, có sự cho phép của anh mới được vào.
Ngoại trừ Trình An Nhã, không cần gõ cửa cũng có thể vào tự nhiên.
Vy Vy gõ nhẹ cửa để xác nhận một chút, gõ hai lần không thấy gì thì chắc rằng anh đã trúng thuốc rồi.
Đưa tay nắm khóa cửa xoay nhẹ rồi mở cửa ra, vừa vòng phòng thì đã nhìn thấy Dạ Hạo Hiên đưa tay đỡ lấy phần đầu lắc lắc, tác dụng thuốc có lẽ đã ngấm.
Vy Vy thấy anh còn tỉnh nên cô có chút giật mình, 20 phút lâu như thế mà giờ mới có tác dụng thì ắt hẳn là anh mới ăn nó cách đây không lâu mà thôi.
Nhưng cũng không sao, bây giờ thần trí của Dạ Hạo Hiên đã không ổn định nữa rồi nên cũng chẳng làm gì được cô ta.
- " Hạo Hiên anh có sao không? Em đỡ anh lên giường nhé? " Cô ta đi đến nắm lấy tay anh mà giả vờ hỏi.
- " Cô làm gì ở đây? Mau biến đi " Dạ Hạo Hiên có chút cáu quát mà đuổi Vy Vy.
- " Không được anh như thế sao em yên tâm rời đi? " Cô ta kiên quyết ở lại, vòng tay ôm lấy anh sau đó đỡ lên.
Sức của Dạ Hạo Hiên bây giờ chỉ còn một chút, cơn buồn ngủ đã ập đến khiến mắt anh lờ đờ nhìn không rõ.
Đứng lên cùng Vy Vy, trong đầu anh có ý định nhân thời cơ đấy sẽ đẩy cô ta ra khỏi phòng.
Nhưng vừa đứng lên đi vài bước thì đã ngã quỵ xuống sàn, thuốc đã phát huy tác dụng triệt để.
Vy Vy lay lay anh rồi tiếp tục nói.
- " Hạo Hiên, Hạo Hiên....Ngủ rồi sao? " Sau những lần kêu Dạ Hạo Hiên không tỉnh cô ta đã biết bản thân thành công bước 2, nhanh chóng đỡ lấy Dạ Hạo Hiên về giường.
May mắn cho cô ta là vị trí giường cách không xa nên không tốn nhiều sức.
Để anh lằm lên giường rồi thuần thục tháo cúc áo ra sau đem nó vứt sang một bênh, bản thân thì nằm xuống bênh cạnh.
Hai dây áo cũng kéo tuột xuống cho rơi tự nhiên, tóc thì làn cho rối lên một chút.
Còn tự nhéo bản thân để hiện lên những vết đỏ, tuy rất đau nhưng cô ta vẫn chịu được.
Xong xuôi hết thì đắp chăn lên cho cả hai rồi nằm bênh cạnh anh đưa tay ôm lấy anh mà ngủ.
Trong việc này chỉ có cô ta chủ động làm tất cả, vì Dạ Hạo Hiên đang trúng thuốc ngủ nên đã nằm bất tỉnh nhân sự.
Tay buông xuôi để cô ta tùy ý chỉnh sửa.
10h đêm Trình An Nhã về tới nhà, cô lên phòng tắm rửa một chút.
Thay một bộ đồ ngủ pijama đơn giản sau đó rời phòng mà qua phòng Dạ Hạo Hiên.
Như thói quen cũ, cô cũng đưa tay lên định nắm khóa cửa vào trong thì thấy chốt đã bị khóa.
Không vào được nên cô nghĩ anh đang bận việc không muốn người khác làm phiền, nghĩ vậy nên không làm phiền anh nữa mà một mình quay về phòng ngủ.