Bảo Bối Xin Lỗi Anh Đến Muộn Rồi

Chương 36: 36: Kế Hoạch Bỉ Ổi





Cửa hàng khai trương rất thuận lợi, vì cách trang trí và cách quảng cáo hình ảnh vô cùng bắt mắt nên khách cũng khá đông.

Vì ngày đầu tiên nên vị khách nào vào quán cũng sẽ được tặng thêm một phần bánh đặc biệt nhất của cửa tiệm.
Để có được lượng khách vào ngày đầu như thế này Trình An Nhã đã rất hao tâm.

Cô tự tạo ra một trang web sau đó đặt tên và quảng cáo cùng với việc đăng hình ảnh trên trang web đấy, những thông báo hay những đãi ngộ gì đặc biệt và việc đặt bánh cũng sẽ thông qua trang web này.
Việc này có thể xem là khá bình thường với mọi người nhưng đó là cách tiếp xúc với các vị khách nhanh nhất bởi thời đại 4.0 ai ai cũng kè kè trên tay chiếc điện thoại vậy nên rất dễ dàng để mọi người biết được.
Quán đóng cửa lúc 11 giờ bởi thành phố này 11 giờ vẫn còn là sớm.

Vì là ngày đầu tiên đón tiếp khách rất đông, lượng khách ra vào liên tục nên nhân viên ai cũng mệt ra người và số bánh cũng có hạn nên đã nhanh chóng hết sạch.

Đóng cửa sớm không nhận thêm khách nữa và hẹn họ vào một dịp khác, bù vào đó sẽ tặng họ một phiếu giảm giá để làm dịu các vị khách.
Nhìn đồng hồ đã 8 giờ, mọi người cũng dọn dẹp xong.

Lúc này Dạ Hạo Hiên mở cửa bước vào Trình An Nhã nhìn thấy anh liền vui mừng chạy đến ôm chầm lấy.
- " Ngày hôm nay tốt chứ? " Anh xoa đầu cưng chiều cô.

- " Khách rất đông, mệt nhưng vui lắm " Cô cười tủm tỉm nhìn anh.
Trước đây cô ước mơ trở thành một vũ công ba lê nhưng với tình trạng sức khỏe tâm lý thì cô không thể lên sân khấu nữa, nhưng không phải thế sẽ làn cô buồn bởi ước mơ thứ 2 của cô đó chính là mở một cửa tiệm bánh kem.

Mặc dù kĩ năng nấu nướng của cô chẳng tới đâu, chẳng bằng ai.
- " Hôm nay tôi mời mọi người một bữa, vì đã giúp bảo bối nhỏ của tôi.

" Dạ Hạo Hiên nhìn nhân viên mà nói.
- " Wow tuyệt " Nhân viên A
- " Ôi lộc ăn lại đến " Nhân viên B
- " Cảm ơn ông chủ " Nhân Viên C
- " Vui quá mau chóng đi thôi " Nhân viên C
Nhà Hàng S
Cả nhóm người vào phòng ăn riêng, ai cũng há hốc mồm bởi độ xa hoa của nó.

Nhà hàng S là một trong những nhà hàng lớn, độ xa hoa thì không càn bàn.

Một bữa ăn cũng bằng hai ba lần tháng lương của người bình thường.

Đến bàn ghế và khăn trải bàn cũng là loại cao cấp.
- " Chị Nhã, người yêu chị chịu chi thật đấy "
- " Sướng nhất chị rồi nhé, có anh người yêu cưng chiều như thế "
- " Khi nào tôi mới gặp được một người đàn ông như thế này nhỉ? "
- " Mọi người nói quá rồi, mau gọi món thôi " Cô cười ngọt ngào, hạnh phúc.
Dạ Hạo Hiên nghe vậy anh cũng không nói gì, chỉ chăm chú xem menu thật kĩ để chọn món cho An Nhã.
Là bàn tròn nên mọi người ngồi xung quanh nhau, Dạ Hạo Hiên ở giữa còn Trình An Nhã và Vy Vy thì ngồi hai bênh và lần lượt xung quanh là mọi người.

Thức ăn cũng nhanh chóng đưa lên, ai cũng đói bụng nên nhanh chóng động đũa.

Vy Vy thì nhìn món ăn ngon thế nhưng cô ta chẳng tài nào nuốt trôi, bởi nhìn thấy Dạ Hạo Hiên và Trình An Nhã ngọt ngào tình tứ cô ta lại thêm khó chịu.

Dạ Hạo Hiên thì chăm chỉ lột từng con tôm cho cô ăn, liên tục chăm sóc cô lúc ăn mà trong chén mình lại sạch trơn không có gì ngoài chiếc đ ĩa để vỏ tôm.
- " Cho anh " Cô gắp một miếng thịt đưa lại gần miệng anh.
Dạ Hạo Hiên nhìn một chút anh lắc lắc đầu, Trình An Nhã thấy vậy liền nghĩ anh chê đũa mình nên không muốn chung đũa.

Cô mới đặt đũa xuống sau đó lấy đũa của anh gắp một miếng thịt đưa anh.

Dạ Hạo Hiên thấy hành động đó của cô anh liền cười, không biết cô gái này trong đầu lại đang nghĩ gì không biết.
Anh vẫn ăn miếng nà cô gắp sau đó nói.
- " Anh không có chê em đâu, chỉ là hai hôm nay anh bị ho.

Có lẽ là cảm mạo nên chỉ sợ lây bệnh cho em " Anh giải thích.
Trình An Nhã nghe xong thì tâm trạng cũng vui lên, dạo gần đây cô chỉ bận việc cửa tiệm mà chẳng để tâm gì đến anh.
- " Em xin lỗi, anh bị bệnh mà em còn không biết " Cô nắm tay anh mà tỏ vẻ không vui không hài lòng vè bản thân.
- " Ngốc, anh không sao cả.

Em chỉ việc yêu anh là đủ rồi " Anh cưng chìu nhéo nhẹ má cô một cái.
Cả hai cứ vậy mà ngọt ngào với nhau hoài, làm cho mọi nhân viên xung quanh vừa phải ăn cơm lại ăn thêm một suất cơm chó đặc biệt nữa.
Ăn xong thì mọi người cũng rời đi, lúc này cô cùng anh định đi về thì Vy Vy lại nói.
- " Chị...chị em có thể về cửa tiệm ngủ được không? "
- " Sao em không về nhà? Hoặc kí túc xá của trường? " Cô hỏi lại.

- " Em hết tiền rồi, ở trường cũng lấy tiền phí.

Tiền thuê trọ cũng cao nên em không đủ để trả " Cô ta bày ra vẻ đáng thương mà nói.
- " Vậy....em về cùng chị đi, vừa hay chỗ chị còn phòng...được không anh? " Cô nói xong lại quay qua nhìn Dạ Hạo Hiên
- " Nghe em hết " Dạ Hạo Hiên không ý kiến gì mà đáp.
- " Vậy có phiền chị không? " Cô ta nói.
- " Không có đâu, em về cùng chị ở cũng an toàn hơn.

Ở cửa tiệm không có giường hay gối gì hết cũng hơi bất tiện, em con gái ở đấy cũng không an toàn " Cô nhẹ nhàng đáp
- " Vậy...em cảm ơn chị " Vy Vy cười mỉm đáp.
Cô ta đạt được mục đích rồi, biết rõ tính cách lương thiện của Trình An Nhã nên cô ta đã lợi dụng điều đó để thực hiện kế hoạch của bản thân.

Biết được Trình An Nhã và Dạ Hạo Hiên ở chung nên nếu cô ta về đấy thì hẳn sẽ có cơ hội tiếp cận Dạ Hạo Hiên, cô ta tự tin bởi ngoại hình của hình và nghĩ rằng đàn ông nào cũng như nhau.

Chỉ cần quyến rũ họ họ sẽ đỗ gục ngay, bởi vì mỡ trước miệng mèo...ngu gì không ăn?