" Quả nhiên à Huyết Long, thân thủ rất xuất sắc.
" Kẻ đó bước ra từ trong bóng tối khi hắn ta lộ diện đồng thời đèn cũng được bật sáng.
Hắn ta chính là thủ lĩnh của bang Quỷ Đêm Devil, hắn ta nhìn nhóm người trước mắt khẽ buông ra một câu nói :
" Hai vị lão đại từ xa tới đây sao không cho người báo với tại hạ một tiếng để ta còn cho người đón tiếp, hà cớ gì phải lén la lén lút như vậy.
" Bên ngoài thì có vẻ như là Hai bị tới đây tôi sẽ cho người đón tiếp thịnh tình, nhưng thực chất bên trong lại đang nói nhóm người cô hành động không quang minh chính đại mà lén lút như ăn trộm.
Băng Tâm nhếch nhẹ làn môi đỏ nâng tầm mắt nhìn thẳng vào Devil
" Hôm nay tao đến chỉ là muốn lấy lại lô hàng không muốn sát sinh, nhưng nếu mày đã không bi lụy điều vậy đừng trách tao độc ác.
" Dứt lời Băng Tâm dơ tay phải lên phẩy nhẹ thuộc hạ của cô nhanh chóng xông lên nhằm thẳng vào đàn em của Quỷ Đêm mà ra tay
Lãnh Ngạo từ đầu đến cuối không làm gì, cũng chả nói gì chỉ lẳng lặng quan sát người con gái trước mắt, sao cô cứ phán gồng gánh tỏ ra mạnh mẽ như vậy? Mất một lúc mà vẫn chưa xử lý xong đám đàn em của Devil, Băng Tâm bực mình quát " Đám vô dụng mà.
"
Băng Tâm dơ tay trái ra trên tay cô là một chiếc vòng dài quấn quanh tay.
Khi tháo ra ấn vào viên hồng ngọc ở chính giữa sẽ thành một lưỡi dao nhỏ dài khoảng chừng 25-30cm, khắc hình con rồng màu đỏ ở chui cầm.
Trên lưỡi dao này có chứa độc tố sẽ khiến cho người bị trúng đau đớn khôn cùng, vô cùng khó chịu.
Một trong số thuộc hạ của cô bị đối thủ đạp một cước lui về phía sau, tưởng chứa như sắp ngã Băng Tâm thấy vậy mượn lực nhảy lên đạp vào lưng người kia tránh cho hắn ngã xuống đất đồng lộn nhào về phía trước tặng cho tên kia một đao.
Devil thấy tình hình có vẻ không ổn, không thể đứng nhìn thêm nữa nên cũng lâm trận.
" Quả nhiên rất có bản lĩnh.
" Dứt lời hắn lao nhanh về phía Băng Tâm mạnh mẽ ra quyền, hắn ta không có khái niệm ’ Thương hoa tiếc ngọc ’ nên ra tay không hề lưu tình.
Mà cũng đúng trên chiến trường chỉ có hai khả năng người chết ta sống và ngược lại, nên tuyệt sẽ không có cái thứ gọi là ’ Lưu Tình.
’
Devil tung cước về phía cô Băng Tâm phản ứng nhanh tránh được một cước, đồng thời vung chân đáp trả lại hắn một cước vào bụng, nhân lúc hắn ta đang choáng váng Băng Tâm lại dáng thêm một đòn vào mặt, máu từ khéo miệng Devil chảy ra Băng Tâm lui về sau dơ tay thủ thế.
Hắn ta đứng lên từ trên mặt đất lè lưỡi liếm vệt máu nơi khéo miệng, đổi chiêu thức, gập người hai tay chống xuống đất, chân phải làm trụ chống, Chân trái dơ cao tạo thành dáng con bọ cạp.
Thế võ này dễ thủ khó công, quyền cước sức mạnh dồn hết vào chân.
Do đang kiệt sức nên Băng Tâm bị hắn đá trúng một quyền vào bụng lùi về sau có phần đứng không vững, nhưng chỉ trong giây lát lấy lại cân bằng Băng Tâm lại xông đến ra đòn, Devil chân tay uyển chuyển linh loạt tránh né, đáp trả lại những quyền Băng Tâm đánh tới.
Đôi tay dùng lực nâng cơ thể lộn nhào về phía trước dồn lực vào chân hướng thẳng về phía Băng Tâm và dáng xuống.
Hắn ta ra đòn khác nhanh nên Băng Tâm chỉ có thể dơ tay lên đỡ, nhưng sức lực của quyền cước đó không phải nhẹ Băng Tâm bị trúng một quền văng ra xa khéo miệng cũng tứa máu.
Không thể đứng nhìn thêm được nữa Lãnh Ngạo chạy ra đỡ lấy cô, để cô dựa vào tường đá phía sau.
Lãnh Ngạo nhìn cô mà nói :
" Mệt rồi thì đừng cố gắng gượng nữa, để tôi.
" phái vài người ở lại bảo vệ cho cô, Lãnh Ngạo hướng về phía Devil, hắn ta mau chóng thủ thế và lao lên tấn công anh , Lãnh Ngạo xoay mình né được cú đạp đó.
Devil lại xông lên, chân hướng ra sau dồn lực về phía trước, Lãnh Ngạo xoay người sang bên trái khiến cú đạp của Devil đập trượt xuống mặt đất tạo thành một hố lõm.
Lãnh Ngạo nhân lúc hắn ta còn chưa kịp thu chân về tung cước đạp mạnh vào đùi hắn, chỉ nghe một tiếng răng rắc như tiếng cái gì đó đã bị gãy.
Không chỉ như vậy anh còn tiến đến tóm lấy cổ áo hắn đấm liên tục vào mặt, đến nỗi hắn ta nôn ra máu anh mới miễn cưỡng ném hắn xuống đất.
Lãnh Ngạo tức giận vì hắn ta đã làm cô bị thương, còn vì sao anh lại tức giận thì anh không thể lý giải.
Băng Tâm đứng một bên quan sát rồi tự mình đánh giá ’ Năng lực chiến đấu mạnh thật ", Đám người Hắc Ảnh , Lam Ảnh cũng vì thế mà ngẩng cao đầu tự đắc ," đây là lão đại nhà chúng tôi đấy ".
Người thường có câu nói ’ Bắt giặc phải bắt vua trước.
’ Nay thủ lĩnh đã bị hạ rồi thì đám vô danh tiểu tốt đó làm sao có tinh thần mà đánh đấm, rất nhanh bọn chúng đã bị thuộc hạ của anh và cô khống chế..