Bảo Bối Nhỏ Em Chạy Không Thoát Đâu

Chương 22: 22: Hành Cô Suốt Đêm





Nói rồi anh kéo cô từ phòng tắm ra ném cô một cách thô bạo lên chiếc giường hoàng gia.

- Á…
Cô ngã xuống than đau một tiếng, thiếu nữ bé nhỉ nằm trên một chiếc giường to màu đen càng làm tôn thêm nước da trắng nõn không vết muỗi đốt của cô, Ninh Ngọc Diệp hoảng sợ lùi về phía đầu giường, thấy vậy Thẩm Đông Cung tóm lấy cô chân của cô kéo lại về vị trí cũ rồi đè lên thân thể cô, người hắn thật sự rất lớn nên đè lên người cô có thể bao phủ toàn bộ người cô không trốn đi đâu được.

Bàn tay khi nãy nắm cổ chân cô đã men theo đôi chân thon dài chạm lên tới mông cô, cảm nhận được làn da mềm mại từ nó.

- Mới có chạm vào mông thôi mà đã k1ch thích như vậy, thì những chỗ khác sẽ còn thế nào nữa Diệp nhi.

- Không…anh thả tôi ra đi tôi không muốn.

- Tôi muốn là được rồi…em muốn hay không thì cũng chả làm được gì…

Hắn gương mặt không biến sắc vừa nói vừa cúi người vùi đầu vào cổ cô mà hôn hít, cô nghe rõ âm thanh và hơi thở phả vào cổ mình, đúng là hắn đang cười, điệu cười hết sức vô nhân tính.

Người dày dặn kinh nghiệm và tàn nhẫn như hắn chẳng lẽ lại để một con nhóc vắt mũi chưa sạch qua mặt được sao, cô là đang cố tình kéo dài thơi gian đừng tưởng hắn đây không biết.

Ninh Ngọc Diệp cố tỏ ra bình tĩnh nhất có thể để chống đối lại hành vi này của hắn nhưng ánh mắt dao động của cô đã bán đứng cô mất rồi, hắn cười.

Do vùng vẫy điên cuồng thì Ngọc Diệp cũng đẩy được hắn sang một bên, chân cô vừa chạm đất thì đã bị một cánh tay luồn qua eo kéo vật cô lại xuống giường, hắn bóp mạnh cổ cô khiến cô chỉ có thể ú ớ.

- Đã nằm trên giường của tôi rồi thì cần phải có sự cho phép của em tôi mới được đút nó vào hay sao.

Hắn nói ra những câu th ô tục như vậy mà mặt không chút biểu cảm sao, thô bỉ thối tha, là những điều cô thấy ở hắn ngay từ lúc này.

- Giỡn từ nãy giờ là quá đủ rồi, bây giờ cũng nên biết mùi vị của tình d*c là như thế nào, tôi sẽ cho em biết.

Hắn buông ta bóp cổ cô ra, rồi nắm lấy hông của cô mạnh mẽ đâm thẳng vào bên trong không chút do dự.

- Aaaaa…đừng rút ra đi…đau…đau quá…
Ninh Ngọc Diệp bị tấn công một cách bất ngờ khiến nơi đó của cô như bị xé toạc ra vậy, cô ưỡn người mắt trợn lên như muốn hét lên những không được, tay cô bấu chặt lấy drap giường đến nỗi móng ta bấm vào cả lòng bàn tay.

- Cút ra ngoài…thực sự không…được đau quá…
Ngọc Diệp dùng đôi bàn tay yếu ớt của mình để đẩy hắn ra nhưng không nhúc nhích dù chỉ một chút, cô biết hắn sẽ không tha cho cô vì cô đã chọc điên hắn tới mức này, nhưng hắn sao lại làm vậy với cô thà hắn gi3t chết cô như những kẻ khác làm trái ý hắn còn hơn như vầy.

Cô đẩy hắn không được đành liều mạng cào lên lưng hắn, Thẩm Đông Cung nhíu mày thô bạo đẩy mạnh hơn nữa, việc này khiến Ngọc Diệp nín thở cô dừng luôn cả động tác của mình.


- Mẹ nó, bên trong của em quá khô khốc, nếu như chỉ có một mình đầu vào là tôi thì không thể nào di chuyển được.

Hắn chửi thề một câu rồi rút ra đứng dậy đi về phía tủ lôi một chai lotion ra, hắn lại giường vạch hai chân của cô qua hai bên hông trực tiếp đổ lọ lotion vào chỗ đó của cô, Ninh Ngọc Diệp cảm thấy có chút mát lạnh thì đột nhiên hắn lại đâm một cái mạnh vào trong khiến cô đau nhói, hắn không quan tâm người dưới thân giờ như thế nào.

Lúc này hắn bị thú tính trong người che mờ mắt kèm theo chất bôi trơn khiến hắn dễ di chuyển nên cứ nhấp ra nhấp vào cùng với cây gậy sần sùi mà vào bên trong Ngọc Diệp.

Thẩm Đông Cung còn không biết xấu hổ hắn dùng tay đặt xuống nơi gi@o hợp của hai người, chất bôi trơn cùng với dòng máu đỏ tươi của thiếu nữa bao lấy ** *** của hắn, thấy cô cắn chặt môi để không phát ra âm thanh mê người thì hắn càng nổi điên hơn hắn cứ thế thúc thật mạnh rồi thật nhanh vào trong cô, căn phòng lúc này toàn mùi d*c vọng của đàn ông và hơi thở tăng nhanh của hai cơ thể nam nữ tiếng va chạm mỗi lúc một lớn hơn.

Thẩm Đông Cung dày vò cô đủ các loại tư thế từ trên giường xuống dưới đất rồi ra đến ban công cũng như vào luôn phòng tắm khiến cô giống như chết đi sống lại vậy, không biết cô đã ngất bao nhiêu lần và trải qua bao nhiêu lâu rồi nhưng khi tỉnh lại thì vẫn thấy anh đang hoạt động trên cơ thể mình.

- Thẩm Đông Cung…tôi mệt lắm…chịu không nổi với vận tốc của anh…ưm ưm…nhẹ lại chút đi…aaa…
- Chỗ đó đau quá…aaa…ưm ưm…
Anh bỏ ngoài tai những câu nói của cô, anh chỉ tiếp nhận những tiếng rên của cô mà thôi.

Anh hôn lên đôi môi của cô rồi thì thầm khẽ vào tai cô.


- Gọi tên tôi…tôi sẽ nhẹ nhàng lại với em…
- Cung…anh nhẹ lại chút đi…tôi chịu không có nổi nữa rồi…
- Ngoan lắm bảo bối…như vậy tôi mới thương mà thưởng cho em…
Anh nâng hông cô lên để cô quỳ trên nệm, anh tiến mãnh mẽ từ phía sau vào trong cô, vừa thúc hắn vừa vỗ mông cô khiến nó đã đỏ rồi bây giờ còn đỏ hơn, hắn cầm lấy hai tay của cô kéo ngược ra sau rồi làm rất nhanh rất kịch liệt.

Cuối cùng cũng đạt c@o trào mà bắn hết tinh tuý vào bên trong cô, hắn buông tay cô ra khiến cô đổ người về phía trước mà nằm ở đó, hắn cũng theo đó mà nằm lên người cô, nhưng không phải đè cả trọng lượng cơ thể của hắn.

- Bảo bối, em rất tuyệt vời tôi đã vào bên trong em hết tinh tuý của tôi ngày hôm nay không biết bao nhiêu lần…từ đầu em cứ rên đi có phải tốt hơn không…làm môi phải chảy máu rồi tôi rất xót đó…tôi còn muốn nhiều hơn như thế nhưng có lẽ bảo bối của tôi cũng mệt rồi…nên tôi sẽ tạm tha cho em…chúng ta cứ từ từ mà tận hưởng cảm giác thăng hoa này, nó còn nhiều lắm từ từ anh sẽ chỉ cho em…
Cô lúc này giọng cũng lạc đi hẳn không nói được câu nào, cũng vì khóc quá nhiều nên cũng thiếp đi, tóc tai ướt đẫm mồ hôi vì vận động cùng với anh mà dính lên khuôn mặt, ngất thôi mà cũng khiến anh phải động d*c thế này, Thẩm Đông Cung nghiêng mặt cô nâng lên rồi đặt lên một nụ hôn, sau đó bế cô đi lau người cho dễ chịu rồi cả hai cùng lên giường chợp mắt.