Bảo Bối Nhỏ Của Tổng Tài

Chương 17




-Nhạc Tử Lôi, anh mau cởi trói cho tôi _Cô sợ hãi kêu la, vừa tỉnh dậy sau đêm hoan ái đã phát hiện mình bị trói trên giường cô làm sao không sợ hãi?

-Điểm Điểm, em vẫn còn sức la hét_Nhạc Tử Lôi nữa trần ngồi trên ghế nhâm nhi ly rượu đỏ ánh mắt đầy ý cười nhìn cô

-Nhạc Tử Lôi, anh mau cởi trói _Cô tức giận nhìn Nhạc Tử Lôi vẫn vô tư uống rượu mặc cô cầu xin

Hắn không trả lời chỉ đứng lên tao nhã cởi thắt lưng ra ném sang một bên cùng chiếc quần tây đen

-Nhạc Tử Lôi, anh đừng làm bậy _Nhìn hành động của Nhạc Tử Lôi khiến cô hoảng sợ

Nhạc Tử Lôi quơ tay cầm lấy chai rượu chầm chậm đổ lên trên cơ thể trần truồng của cô, tiếp đó, không để cô phản ứng hắn đã nhanh chóng nằm trên người cô đưa lưỡi liếm những nơi có rượu, liếm đến đâu đều khiến cô nóng bừng chỗ đó

Cô rất muốn cầu xin nhưng mở miệng ra lại là tiếng rên rỉ mị hoặc cô đã cố gắng để không phát ra tiếng

-Ngoan, kêu ra, tôi thích nghe _Nhận thấy cô đang kiềm nén Nhạc Tử Lôi tà mị ở bên tai dụ dỗ

Chính là bị giọng nói hắn mê hoặc cô như mèo nhỏ ngoan ngoãn ngâm nga mà rên rỉ

-Điểm Điểm, em sẽ thích đều này _Vừa dứt lời hắn đã bóc ngay Viên đá cho vào miệng kề ngay miệng cô mà truyền vào cô cũng hòa theo, hắn ngậm Viên đá từ từ di chuyển xuống cổ rồi đến ngực dừng ở nơi hồng hồng ma sát,cảm giác lành lạnh khiến cô càng rên rỉ hơn

-Nhạc Tử Lôi, tôi không chịu nổi _Cô lắc đầu nhíu mày biểu hiện đã hết chịu nổi

Nhận ra cô đã không chịu nổi, hắn cũng vậy, mạnh bạo lặt úp người cô lại, một tay ôm eo một tay nắm lấy mái tóc dài mạnh mẽ thúc vào mỗi lần thúc đều muốn chạm đến tử cung

Hắn chính là không phải người hành hạ cô đến nữa đêm làm cô ngất đi mấy lần mà vẫn không buông tha tiếp tục ra vô theo nhiều tư thế đáng nói mỗi tư thế đều muốn cô xấu hổ

Hiệp cuối cùng hắn bắn toàn bộ vào trong cô cả hai đều thỏa mãn mà thở gấp, Nhạc Tử Lôi vẫn chôn chân trong đó không rút ra, hắn chính là thích ở bên trong cô,thật mềm, thật ấm.