Bảo Bối Nhỏ Của Tổng Tài Lưu Manh

Chương 38: Chương 38





Hôm sau anh có mặt tại phòng khách nhà cô, anh và ba cô đang trò chuyện còn mẹ cô thì ở trong bếp đang chuẩn bị bữa sáng.

Còn cô thì ở trong phòng chuẩn bị đồ đạc, vệ sinh cá nhân xong cô liền đi lại tủ quần áo xem có bộ nào phù hợp hay không ?
Cô tìm được một bộ váy chưa mặc bao giờ, nhìn kiểu dáng vô cùng đơn giản, nhưng cũng rất phù hợp ngay trong ngày hôm nay.

Cô gật đầu vài cái rồi vào trong thay đồ, thay xong cô đi lại gương nhìn mình trong đó cũng không hề tệ hay chê chỗ nào được.

Cô đi lại bàn trang điểm, thoa kem lên da rồi đến trang điểm nhẹ nhàng cho có điểm nhấn một chút, trang điểm xong cô một lần nữa nhìn trong gương vô cùng ân ý, rồi mới lấy túi xách bước ra khỏi phòng.

Xuống dưới phòng khách, cô nghe tiếng nói chuyện vô cùng quen thuộc, cô đi xuống nhà thấy anh đang nói chuyện với ba cô thì bất ngờ, là anh đến sớm như vậy.

Cô đi lại cho hai người đàn ông nhìn anh, một cách bất ngờ nhưng rồi cũng bình thường lên tiếng.

-- Ba buổi sáng tốt.

-- Ừm, con cũng vậy.

Cô mỉm cười rồi nhìn qua anh lên tiếng nói.

-- Chú qua từ lúc nào vậy ?
-- Cũng được nửa tiếng rồi.

-- Đếm sớm vậy sao ?
-- Ừm.

Cô không nói gì ? Chỉ là có hơi bất ngờ ngưng rồi lại thôi,trong lúc đó mẹ cô đi lên gọi mọi người xuống ăn, nhưng anh lại lên tiếng.

-- Hai bác cứ ăn đi ạ, tụi con đến sân bay rồi ăn sau.

-- Như vậy có được không ? Hay ăn rồi hả đi.


-- Dạ không sau đâu bác, tại đến đó sớm một chút, cũng là giờ cao điểm dễ tắt giao thông.

-- Ừm, vậy cũng được đi đường nhớ cẩn thận.

-- Vâng, vậy tụi con xin phép đi trước.

-- Được đi đi.

Anh và cô xin phép ba mẹ cô rồi mới đi ra ngoài, ba mẹ cô nhìn anh và cô mà mỉm cười rồi nói.

-- Nhìn hai đứa nó đúng là đẹp đôi.

-- Ừm, con gái mình cũng đến tuổi lấy chồng được rồi.

-- Phải, tôi thấy A Thiên có ý với Nhiên nhi.

-- Có ý gì mà có ý, phải nói là nó thích con bé rồi.

-- Thôi được rồi, để cho tụi nó tự tìm hiểu đi.

Hai ông bà nói rồi liền vào phòng ăn, còn anh và cô ra khỏi nhà liền lên xe, anh lái xe đi trên đường cô nhìn qua anh hỏi.

-- Sao sáng chú đến sớm vậy ?
-- Chờ em thôi.

-- Chú rãnh quá ha.

-- Ừm rất rãnh.

-- Mà sao chú lại nói dối ba mẹ em.


-- Vậy em muốn làm kì đà sao ?
-- Hả.

?
-- Tôi thấy ba mẹ em rất tình cảm không muốn cản trở, với lại đi sớm một chút để ăn sáng luôn.

-- Chú rãnh quá rồi đó.

-- Rãnh mới làm như vậy ?
-- Không thèm nói chuyện với chú.

Anh cười cười rồi thôi, lái xe đến nhà hàng cả hai vào phòng riêng để ăn sáng, ăn xong thì mới xuất phát đến sân bay.

Đến sân bay cả hai đi vào trong, một trai một gái đi vào ai cũng nhìn, vì nhìn vào cả hai vô cùng đẹp đôi, ai cũng khen ngợi, đi vào trong trợ lí anh đứng đó chờ anh.

-- Sếp đây là hộ chiếu của ngài và thư ký Châu.

-- Ừm, có chuyện gì thì báo với tôi.

-- Vâng.

Nói xong trợ lí liền rời khỏi sân bay,anh và cô liền đi vào trong, kiểm soát vé xong cả hai lên máy bay hạng vip ngồi.

Cô ngồi ngay cửa có thể nhìn ra ngoài ,phong cảnh rất đẹp.

Máy bay chuẩn bị cất cánh, anh và cô đã yên vị, trên máy bay cô nhìn ra ngoài, còn anh thì xem tài liệu, lâu lâu anh lại nhìn cô, thấy cô có vẻ mệt anh liền nói.

-- Mệt thì ngủ một chút đi.

-- Không sao đâu,chú đừng lo.

-- Ngoan ngoãn ngủ đi thời gian rất dài.

-- Nhưng!
-- Không nhưng nhị gì đây là mệnh lệnh.

-- Được rồi em ngủ.

Anh hôn lên trán cô, cho cô dựa vào vai anh mà nghỉ ngơi, thấy cô đã nhắm mắt, anh tiếp tục xử lí công việc cho xong luôn, rồi nghỉ ngơi sau.