Bảo Bối, Lão Ngưu Muốn Ăn Cỏ Non

Chương 96: Khúc tổ nhạc đẹp nhất




“Ngượng ngùng tiên sinh, cũng không có người nào tên Mộ Dung Trạch Á” Cô lễ tân lễ phép nói ánh mắt long lanh thường thường nhìn về phía Mộ Dung Lăng Phong, thẹn thùng hữu tình.

Không có? Vừa nghe nói không có, trong lòng Mộ Dung Lăng Phong tựa như đang có một tảng đá đè liền rơi xuống đất.

“Chỉ có một người tên Từ Trạch Á”

Thanh âm cô lễ tân lại vang lên giống như sét đánh ngang tai Mộ Dung Lăng Phong. Không kịp nghĩ nhiều Mộ Dung Lăng Phong bỏ chạy đến cửa bán vé “Thỉnh cho tôi một vé máy bay đi Mĩ New York”

“Tiên sinh, vé máy bay đi Mĩ New York hôm nay đã hết rồi”

“Vậy nhanh nhất là lúc nào?”

“Mười giờ sáng ngày mai”

Ngày mai? Mười giờ? Anh chính là muốn càng nhanh càng tốt anh càng không thể đợi được tới mười giờ sáng ngày mai, Mộ Dung Lăng Phong liền gọi cho Hải Minh Vũ: “Minh Vũ, máy bay riêng của cậu hiện tại vẫn ở nhà đi?”

“Ở nhà, làm sao vậy?”

“Tôi hiện tại lập tức lập tức phải đi Mĩ”

“Đi Mĩ?”

“Tiểu Á bị người anh kia của nó mang đi Mĩ rồi, cho nên hiện tại tôi phải nhanh đuổi theo”

“Không thể nào, tiểu tử kia ở dưới mắt của cậu mà vẫn mang người đi được, thật đúng là rất giỏi”

“Được rồi, tôi hiện tại lập tức qua chỗ cậu, cậu cho người chuẩn bị tốt trước đi”

“Được, được”

Cúp điện thoại, Mộ Dung Lăng Phong lại tốc hỏa chạy ra khỏi sân bay.

“Baba ——-”

“Tiểu Á ——- con ——” Mộ Dung Lăng Phong có điểm không thể tin được nhìn người trước mắt, bất quá chính là Tiểu Á của anh.

“Baba, baba cũng tới tiễn anh sao? Anh đã đi rồi” Vốn anh bay chuyến tối nay, ngay vừa mới cất cánh, mà cậu tiễn anh xong liền đi tới toilet, rồi sau đó liền ra cửa chờ xe vì hôm nay người đặc biệt nhiều đợi một lúc lâu rồi mà cũng chưa có xe, không thể tưởng tượng được lại ——-

“Tiểu Á, con —— con không có đi —– không có cùng đi Jack sao?” Kéo Từ Trạch Á qua, Mộ Dung Lăng Phong hai tay run rẩy kích động, trong lời nói còn mang theo kinh hỉ cùng hưng phấn

“Cùng đi?”

“Con không phải cùng Jack đi rồi sao? Hơn nữa trong danh sánh đăng ký cũng có tên của con?”

Có tên của cậu? Như thế nào lại vậy được? Cậu chưa từng nói sẽ cùng anh Jack đi, cậu chỉ là tới tiễn anh Jack mà thôi. “Baba, mặc dù con không biết vì cái gì lại có tên của con, nhưng mà con cũng không có đi cùng với anh a”

“Thật sự sao?”

“Đương nhiên, nếu con thật sự đi cùng anh Jack thì hiện tại còn ở lại đây được sao? Hơn nữa con —– con cũng ——

“Thật sự là quá tốt, làm baba sợ muốn chết, baba còn tưởng rằng Tiểu Á cùng cậu ta đi Mĩ” Mộ Dung Lăng Phong lại kích động gắt gao ôm lấy Từ Trạch Á, xem ra lại là anh đa tâm, Tiểu Á của anh làm sao có thể bỏ lại anh để đi Mĩ được?

“Baba, baba cũng là tới tiễn anh Jack sao?”

“Baba là tới đón Tiểu Á của baba về” Buông Từ Trạch Á ra, Mộ Dung Lăng Phong nắm tay Từ Trạch Á kéo lên một chiếc taxi.

“Tiểu Á” Mộ Dung Lăng Phong gõ gõ cửa rồi bước vào trong.

“Baba, anh gọi điện thoại nói anh ấy đã tới nơi rồi” Nghe tiếng gõ cửa Từ Trạch Á mới buông điện thoại.

“A, vậy là tốt rồi” Mộ Dung Lăng Phong đi đến ngồi xuống dưới sô pha trong phòng Từ Trạch Á.

“Anh không ở đây thật đúng là có chút tĩnh mịch” Để điện thoại xuống Từ Trạch Á cảm thán nói mặc dù người anh này thường thường làm ra một vài động tác ngoài dự kiến của cậu nhưng ở chung lâu ngày thật đúng là có cảm giác người cùng một nhà mà người này đột nhiên rời đi không khỏi cảm thấy nhớ một chút.

“Tiểu Á còn có baba, baba vẫn sẽ cùng Tiểu Á” Đem Từ Trạch Á ôm vào trong ***g ngực, Mộ Dung Lăng Phong ôn nhu nói nhưng trong lòng cũng tư vị, quả nhiên nếu Jack kia còn ở lại đây anh đã có thể nguy hiểm rồi.

“Dạ, baba” Thỏa thích hít lấy khí tức riêng biệt trên người Mộ Dung Lăng Phong, Từ Trạch Á cảm thấy rất thư thái lại hạnh phúc, trong lòng lại tràn đầy tình yêu.

“Tiểu Á ——” Mộ Dung Lăng Phong thâm tình gọi rồi sau đó đứng dậy đem Từ Trạch Á đặt trên sô pha, trời biết anh mấy ngày nay nhẫn nhịn nhiều khó chịu, hiện giờ không còn người nào quấy rầy anh, anh cũng không muốn kiềm chế nữa, Tiểu Á là của anh, mặc kệ là thân thể hay tâm trí đều là của anh.

“Baba ——” Từ Trạch Á cũng thì thào gọi hai tay đặt lên cổ Mộ Dung Lăng Phong.

“Tiểu Á ——-” Mộ Dung Lăng Phong cúi đầu bắt được hai mảnh môi kia, nhẹ nhàng ôn nhu nhưng lại bá đạo chiếm đoạt.

Lúc này hai người giống như hai đứa nhỏ nhịn đói đã lâu thấy được nước, thấy được bánh mì. Chờ không kịp di chuyển nửa bước, ngay trên tại sô pha ngay lúc chờ mong đã lâu giữa lúc chờ đợi, Mộ Dung Lăng Phong thò tay giải khai quần áo trên người Từ Trạch Á, muốn Tiểu Á muốn Tiểu Á muốn Tiểu Á. Không hề do dự, không hề băn khoăn, không hề sợ sệt, không hề chờ đợi ————-

Rốt cục, ngăn cách cuối cùng cũng cởi xuống, như là thuyền buồm xuyên qua sóng gió, sẹt qua giữa mưa lớn, chạy tới giới hạn lốc xoáy, khi anh xỏ xuyên qua thân thể của cậu, anh cũng đã hoàn toàn bùng phát, giận đặt cậu ở dưới thân. Cậu rên rỉ, giống như thủy triều giội sạch kích tình lẫn nhau.

“Anh yêu em”

“Em cũng yêu anh”

Trên đời này đẹp nhất là ngôn ngữ tấu vang giờ phút này đẹp nhất là khúc tổ nhạc.

“Tiểu Á —– thực xin lỗi, đã làm con đau rồi” Nhìn thiên hạ đổ mồ hôi đầm đìa trong ***g ngực, Mộ Dung Lăng Phong đau lòng nói cuối cùng anh vẫn không có tuân thủ lời hứa của anh, rốt cục anh cũng đã đem Tiểu Á của anh biến thành người của anh rồi.

“Baba, không còn đau nữa” Từ Trạch Á mị nhãn như tơ hai gò má đỏ ửng, lời nói nỉ non nhỏ nhẹ, mặc dù một khắc kia lúc baba tiến vào thật sự rất đau, nhưng cũng không phải chỉ có đau thôi mà khoái cảm xô đến lại làm cho cậu quên cả đang ở nơi nào giống như đang phiêu phiêu trên đám mây, phiêu phiêu dục tiên, say mê say mê lại say mê nữa.

“Thật sao?” Mộ Dung Lăng Phong ôm lấy thân thể Từ Trạch Á ôn nhu nhẹ nhàng ôm vào trong ***g ngực.

“Dạ, baba, con thật sự không có việc gì”

Từ Trạch Á chậm cười nói thế nhưng mà nụ cười này làm cho Mộ Dung Lăng Phong thật vất vả mới áp chế được dục vọng lại làm nó bùng lên, dục vọng kia vốn chưa bị chinh phục lại bị bảo bối châm lên, bởi vì ngồi ở trong lòng ngực Mộ Dung Lăng Phong cho nên Từ Trạch Á cũng cảm giác được, thẹn thùng cúi đầu chôn ở trong ***g ngực Mộ Dung Lăng Phong.

“Tiểu Á, baba sẽ không làm nữa, baba ôm con đi tẩy rửa thân thể một chút” Mộ Dung Lăng Phong ôm lấy Từ Trạch Á đứng lên lại bị Từ Trạch Á kéo lại: “Baba, Tiểu Á không có việc gì, Tiểu Á ——–

“Làm sao vậy Tiểu Á? Có phải rất không thoải mái vẫn còn rất đau sao?” Mộ Dung Lăng Phong vội vàng hỏi anh cũng không thể vì tư dục của bản thân mà thương tổn Tiểu Á được, nếu không anh lại vừa muốn phạm sai lầm thêm một lần nữa.

“Không phải, baba, baba —— của baba ——– cái kia của baba —-” Từ Trạch Á ngượng ngùng nhỏ giọng chỉ vào hạ thân bảo bối đang vểnh lên của Mộ Dung Lăng Phong nói

“A, thực xin lỗi, Tiểu Á, con yên tâm baba sẽ không làm nữa, cũng sẽ không làm đau con nữa, baba trước ôm con đi tẩy rửa thân thể một chút” Mộ Dung Lăng Phong vừa nói vừa ôm Từ Trạch Á đi đến phòng tắm, anh nghĩ Từ Trạch Á là sợ anh lại —— x0pa.

“Baba, con —- con không phải có ý này, con thật sự đã hết đau rồi, con chỉ là ———-

Mộ Dung Lăng Phong đem Từ Trạch Á đặt ở trên ghế trong phòng tắm, chính mình đi đến bồn tắm lớn bên cạnh chuẩn bị nước: “Tiểu Á, con chờ một chút, xong ngay đây”

“Baba, con ——-” Lấy dũng khí Từ Trạch Á rốt cục ngẩng đầu lên nhìn Mộ Dung Lăng Phong, lâu như vậy, đây là lần đầu tiên cậu gần gũi nhìn baba trần truồng rõ ràng như vậy, thân thể cường tráng mà cao lớn, làn da màu đồng thoạt nhìn khỏe mạnh sáng bóng, bảo bối tráng kiện dưới thân kia vẫn như trước đứng thẳng, cậu biết là baba sợ lại làm cậu bị thương cho nên mới cật lực khắc chế chính mình, “Baba ——-” Từ Trạch Á chủ động đi qua từ phía sau ôm lấy Mộ Dung Lăng Phong.

“Tiểu Á ——” Vốn anh cũng đã khắc chế khắc chế lại khắc chế nữa, nhưng Tiểu Á của anh lúc này lại làm ra chuyện nguy hiểm như vậy, điều này làm cho anh ——-

“Baba, Tiểu Á không cho baba nhẫn nại nữa, Tiểu Á không đau, Tiểu Á ——-” Nhìn Mộ Dung Lăng Phong Từ trạch Á nói ra lời thật trong lòng.

“Tiểu Á ———”

“Baba ——”

Lúc này trong phòng lời nỉ non nương theo tiếng rên rỉ thở gấp một lần lại một lần tới đỉnh.

Không biết qua bao lâu, thời điểm Mộ Dung Lăng Phong ôm Từ Trạch Á từ phòng tắm đi ra, Từ Trạch Á đã híp nửa hai mắt, vẻ mặt hồng thuận, cả người cũng nhũn ra như con mèo nhỏ, càng như bị rút hết đi khí lực cả người tê liệt.

“Tiểu Á ——–” Mộ Dung Lăng Phong nhẹ nhàng đem Từ Trạch Á bế lên giường lại hảo hảo đắp chăn cho cậu, đến đây không thể không lại trách chính mình, rõ ràng một lần hai lần là có thể, cũng không nghĩ không khống chế được, tẫn nhiên một lần lại một lần chính anh cũng không biết đã làm bao nhiêu lần rồi, thẳng đến khi Tiểu Á của anh đứng dậy không nổi anh mới hiểu được anh nguyên lai anh là lòng tham không đáy cỡ nào.

“Baba, con không sao” Từ Trạch Á cười cười hữu khí vô lực nói thân thể giống như là mệt rã rời vậy, bây giờ cậu cuối cùng cũng có thể cảm nhận được những lời Tần Tình học trưởng đã nói lần trước, bất quá cậu cũng không có hối hận, có thể cùng baba kết hợp trở thành người của baba cũng là hạnh phúc lớn nhất của cậu.

“Ừ, mau ngủ đi” Mộ Dung Lăng Phong cũng vén chăn ra nằm vào lại đem Từ trạch Á ôm vào trong ***g ngực chính mình.

“Baba ngủ ngon” Nhắm mắt lại, Từ trạch Á nháy mắt liền tiến vào mộng đẹp phát ra tiếng hít thở đều đều.

Nhìn người trong ***g ngực ngủ say, Mộ Dung Lăng Phong không có nửa điểm buồn ngủ, được cùng Tiểu Á của anh kết hợp hưng phấn ở trong lòng thật lâu không có tiêu tan, mà hiện giờ Tiểu Á của anh đã thực sự trở thành người của anh, anh sẽ không còn cái gì phải băn khoăn nữa rồi, cũng là ở trong lòng thầm thề: “Tiểu Á, anh yêu em, đời này chỉ yêu một mình em, trừ em ra, anh sẽ không liếc nhìn bất cứ người nào khác, cưng chiều em yêu em quý trọng em chính là điều hạnh phúc nhất của anh.”

Lại thâm tình nhìn nhìn người trong ***g ngực, Mộ Dung Lăng Phong cũng thỏa mãn mang theo ý cười hạnh phúc nhắm mắt lại, anh tin tưởng anh đêm nay nhất định sẽ gặp mộng đẹp, bởi vì trong mộng nhất định sẽ có Tiểu Á của anh. Bất luận là thực hay là mộng chỉ cần có Tiểu Á của anh anh cũng thấy hạnh phúc, là người hạnh phúc nhất, bởi vì anh —————