Bảo Bối, Lão Ngưu Muốn Ăn Cỏ Non

Chương 37: Phải làm đến cùng




“Trạch Á, cậu hôm đó về nhà không sao chứ?” Phú Đình Đình cùng Từ Trạch Á sóng đôi đi ra khỏi trường học, bởi vì trường tạm thời tiến hành tu sửa cho nên được tan học sớm.

“Làm sao có thể không có việc gì, cậu biết rõ là rượu sao không nói cho tớ biết hả?” Cậu nghĩ cho dù cậu không biết thì Phú Đình Đình nhất định biết.

“Cậu không thấy baba tớ nhiệt tình như vậy, tớ làm sao có thể nói được” Nói chưa dứt lời, nếu cô nói chỉ sợ lão ba chắc chắn sẽ không tha cô.

“Vậy cũng không thể trơ mắt nhìn tớ uống rượu như thế chứ” Từ Trạch Á oán giận nói cũng may ngày đó baba đến đón cậu, bằng không xảy ra chuyện gì thì không biết phải làm thế nào nữa.

“Cậu yên tâm, cho dù baba tớ đối với cậu như vậy thì tớ cũng sẽ không” Baba cô không phải là muốn cô cùng Từ Trạch Á gạo nấu thành cơm sao? Cô mới sẽ không, nếu không vì cô còn chưa trưởng thành còn phải dựa vào baba cô là người giám hộ, chỉ sợ cô đã sớm chạy trốn mất dạng rồi, mới sẽ không trở thành công cụ lợi dụng của lão ba.

“Sẽ không mới là lạ, dù sao cậu vì đối phó với baba sẽ không quản tớ sống chết, xem như tớ lĩnh giáo, được rồi, về sau tớ cũng không dám đến nhà các người nữa” Từ Trạch Á vội vàng nói rõ

“Không đi cũng được, nhưng cậu đã đáp ứng phải cùng tớ làm đến cùng

“Tớ đương nhiên sẽ làm được, trừ bỏ đến nhà cậu những thứ khác cũng không có vấn đề gì” Mới một lần cậu thế nhưng rất sợ, tuy rằng không phải đầm rồng hang hổ, nhưng là so với đầm rồng hang hổ còn đáng sợ hơn.

“Vậy bây giờ đi ăn cái gì với tớ đi

“Ăn cái gì? Chẳng lẽ cậu không cần về nhà?

“Về nhà kiểu gì? Hiện tại cũng chưa đến giờ tan học, lái xe cũng sẽ không đến sớm như vậy, đi ăn một chút gì đi, vừa ăn vừa chờ” Phú Đình Đình vừa nói vừa chỉ một tiệm bánh ngọt ở đối diện trường học.

Cũng đúng, còn tận hơn một tiếng, không có khả năng đứng ở cổng trường chờ được. “Đi thôi” Từ Trạch Á cũng Phú Đình Đình đi sang con đường đối diện.

“Tiểu Á ——“

“Tiểu Á ——“

“Có người gọi cậu” Phú Đình Đình nói với Từ Trạch Á

“Không có a” Bởi vì cậu đang suy nghĩ xem có nên gọi điện thoại cho baba không, nếu Phú Đình Đình không nói, cậu thật đúng là không biết có người đang gọi cậu

“Tiểu Á —-“

Thẳng đến khi Lạc Tuấn Tiệp từ trong xe đi ra, Từ Trạch Á mới nhìn đến

“Lại là người nam nhân rất tuấn tú lần trước” Nhìn thấy Lạc Tuấn Tiệp, Phú Đình Đình cũng nhận ra, chính là lần trước cô cùng Từ Trạch Á đi mua đồ liền đụng phải nam nhân tuấn tú này nhận nhầm người.

“Cái kia, chú Lạc, xin chào” Từ Trạch Á lễ phép chào hỏi.

“Chào chú” Phú Đình Đình cũng học Từ Trạch Á lễ phép nói

“Chào các con” Lạc Tuấn Tiệp nhìn hai người nói rồi sau đó lại nói với Từ Trạch Á “Tiểu Á hiện tại có rảnh không?

“Cái này —–” Lần trước baba đã nói với cậu không thể đi cùng người lạ, tuy rằng chú này không phải người xấu, nhưng cậu sợ baba sẽ lo lắng hoặc là sinh khí.

“Bọn cháu tan học rồi, không có việc gì, Trạch Á cậu đi đi” Phú Đình Đình làm bộ hiền lành đem Từ Trạch Á đẩy cho Lạc Tuấn Tiệp trước mặt.

“Đình Đình ——” Từ Trạch Á mờ mịt nhìn Phú Đình Đình

“Tớ không sao, cậu cùng chú cứ đi đi” Hướng Từ Trạch Á phất phất tay, Phú Đình Đình đi đến tiệm bánh ngọt bên kia, cô vừa rồi nhìn ra được chú kia tựa hồ rất thích Từ Trạch Á, cũng không giống người xấu mà bộ dạng lại đẹp trai như vậy, cô sao lại không tác thành cho chú kia chớ

“Đình —–” Nhìn bóng dáng Phú Đình Đình biến mất, vốn cậu còn muốn lấy Phú Đình Đình làm cái cớ, nhưng hiện tại ngay cả Phú Đình Đình cũng đi mất tiêu rồi, cậu cũng không thể nói là baba không cho cậu đi cùng chú này được. Đăng bởi: admin