Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn

Chương 44: Chỉ bằng việc cô là do tôi dùng một trăm vạn mua về!






______________________________________
Convert+ Beta: Mã Mã
Editor: Phong
Chương 44: Chỉ bằng việc cô là do tôi dùng một trăm vạn mua về!

"A. . Trầm Nhược Nhiên! !" Tư Đồ Hiên Nhiên đứng lên, bạo quát một tiếng.
"Từ hôm nay trở đi, cô không được ra khỏi biệt thự này, nghĩ cũng không được đâu!" Tư Đồ Hiên Nhiên hoàn toàn bị Nhược Nhiên chọc tức.
Cô gái chết bầm này thật là không biết tốt xấu.
"Tư Đồ Hiên Nhiên, anh dựa vào cái gì mà cấm tôi." Nhược Nhiên thẳng người lên.
Bàn tay kia nắm thật chặt, trên mu bàn tay ống tiêm đã nhỏ ra mấy giọt máu.
Tư Đồ Hiên Nhiên lạnh lùng liếc mắt nhìn Nhược Nhiên liếc, châm biếm nói: "Chỉ bằng việc cô là do tôi dùng một trăm vạn mua về!"
Chỉ là một câu nói đơn giản như vậy, từ nay về sau vào thời điểm mấu chốt, hắn sẽ nói ra những lời này.
Thế nhưng, những lời này hắn được dùng, bởi vì, đây là sự thực, cô vì một trăm vạn mà bán mình cho hắn.
Nhược Nhiên cắn chặt môi, sắc mặt trắng bệch, bầu không khí này khiến cô càng thêm nhức đầu.

Tư Đồ Hiên Nhiên lạnh lùng liếc mắt quét về phía Nhược Nhiên, cất bước đi ra ngoài.
Nhược Nhiên cắn chặt môi, không thèm nói lại.
Tư Đồ Hiên Nhiên rời khỏi phòng rồi đi xuống lầu, tại chỗ gấp khúc của thang lầu, tức giận trong lòng không thể phát tiết nên hắn nhấc chân đá vang cái bình hòa khiến nó rơi xuống đất.
"Loảng xoảng. . ." Bình hoa bị vỡ, phát ra âm thah.
"Chết tiệt!" Tư Đồ Hiên Nhiên lạnh lùng hừ một tiếng.
Người đầu đứng dưới lầu nơm nớp lo sợ, không biết tại sao hôm nay thiếu gia lại hung dữ như vậy.
Tư Đồ Hiên Nhiên đi xuống lầu mang theo sắc mặt không tốt, nhìn những người giúp việc kia nói: "Bắt đầu từ ngày hôm nay, không cho phép thiếu phu nhân bước ra khỏi nơi này một bước, các người chỉ cần nghe lệnh của tôi là được!"
Mọi người gật đầu.
Hắn mới đi ra khỏi cửa, nhìn đồng hồ trên cổ tay, đã là buổi trưa, gọi tài xế lái xe đến tập đoàn Tư Đồ.
Nghe tiếng quát lớn của hắn dưới lầu, Nhược Nhiên tức giận khó chịu.

Người đàn ông này, sao có thể chuyên quyền độc đoán như vậy. Đúng là kẻ đáng ghét!
Lúc này, điện thoại di động đặt bên gối rung lên, Nhược Nhiên nhẹ nhàng cầm lấy, nhìn thấy có người nhắn tin ình.
Một số điện thoại lạ? Là của ai?
Mở tin nhắn ra là vài chữ đơn giản hiên trên màn hình.
"Nhược Nhiên, khá hơn chút nào không?
Xem qua mấy chữ này, có thể nhìn ra được người nọ khá quan tâm tới mình, thế nhưng, dãy số này là của ai?
Nhược Nhiên mím môi, không hiểu lật tới lật lui nhìn mấy lần, vẫn nhận không ra, cô chớp mắt, nhẹ nhàng nhấn bàn phím điện thoại di động.