Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn

Chương 302: Ánh mắt Tư\n Đồ Dật đau thương nhìn cô.






________________________________
Convert+ Beta: Mã Mã
Editor: Thủy
"Chính là muốn Nhược Nhiên mau sinh tiểu tử cho Tư Đồ gia chúng ta!" Bố Tư Đồ Dật phá lên cười haha....
"Khụ khụ... Khụ khụ..." Nhược Nhiên mới vừa ăn rau diếp bị mắc nghẹn ngang cổ họng, ho khan không ngừng.
Đề tài này, quá bất ngờ làm cho cô không kịp chuẩn bị, mất cảnh giác.
Tư Đồ Hiên Nhiên lập tức giúp Nhược Nhiên vỗ nhẹ sau lưng, tiện thể cười nói: "Sao Nhược Nhiên lại xấu hổ như vậy!"

Lời của Tư Đồ Hiên Nhiên ..., càng làm cho Nhược Nhiên thêm ho khan.
Bố Tư Đồ Dật cười càng thêm vui vẻ, thấy Nhược Nhiên không còn ho khan, Tư Đồ Hiên Nhiên mới cười mở miệng: "Cháu sẽ không để bố thất vọng đâu."
Nhược Nhiên nghe thấy Tư Đồ Hiên Nhiên nói vậy..., đôi đũa trong tay run lên, khuôn mặt mang theo nụ cười khổ, không phản bác.
Trong lúc đó, Nhược Nhiên cảm thấy ánh mắt đau đớn của Tư Đồ Dật chiếu lên người mình, tối tăm không rõ.
"Ừ, lần này chúng ta không ở lại quá lâu, vì chuyện tiểu Dật, sau đó nghé thăm một vài người bạn ở trong nước, rồi trở về!"
"Các bác đừng nghĩ nhiều, cứ ở chơi thêm mấy ngày." Tư Đồ Hiên Nhiên cười.
Sau đó bố mẹ Tư Đồ Dật và bố mẹ Tô Cẩm Vy nói với Tư Đồ Dật chuyện của bọn hắn.

Nhược Nhiên cùng Tư Đồ Hiên Nhiên yên lặng ăn cơm, không nói thêm lời nào nữa.
Bữa cơm này Nhược Nhiên ăn không được thoải mái, sau bữa ăn, ba mẹ Tô Cẩm Vy liền rời đi, Tô Cẩm Vy cũng theo họ trở về.
Tuy nhiên mẹ Tư Đồ Dật thân thiết kéo Nhược Nhiên nói rất nhiều điều..., mới để Nhược Nhiên rời đi.
Bố Tư Đồ Dật ở thư phòng cùng Tư Đồ Dật và Tư Đồ Hiên Nhiên đang nói gì đó.
Nhược Nhiên đi qua thư phòng, hơi dừng lại, rồi sau đó đi vào phòng Tư Đồ Hiên Nhiên.
Vào phòng hắn, mở đèn lên, Nhược Nhiên nhớ lại câu nói của bố Tư Đồ Dật.
Lần này, Tư Đồ Dật và Tô Cẩm Vy cử hành đính hôn ở nước ngoài, kết hôn phải chờ thêm một thời gian nữa, đợi mọi người bàn bạc thời gian cụ thể, Tư Đồ Dật không phản bác, chẳng qua là sắc mặt nhàn nhạt ôm Tô Cẩm Vy bên cạnh hắn.
Nhược Nhiên nằm ở trên giường, nhẹ nhàng thở dài một hơi.
"Tại sao còn chưa ngủ?" Cửa phòng được mở ra, Tư Đồ Hiên Nhiên đi đến, cắt ngang dòng suy nghĩ của Nhược Nhiên.
sp: Thấy hay thì nhớ ấn sao để ủng hộ hội mình dịch truyện nhé :)