Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn

Chương 300: Anh thật không biết xấu hổ!






________________________________
Convert+ Beta: Mã Mã
Editor: Thủy
"Không biết xấu hổ!" Nhược Nhiên khinh thường nói.
Thấy cô lãnh đạm khinh thường mình, Tư Đồ Hiên Nhiên biết Nhược Nhiên tức giận vì chuyện ngày đó, hắn xoay người, nhẹ nhàng nắm chặt nút áo sơ mi của mình.
"Trầm Nhược Nhiên, tôi sẽ nói cho em biết những chuyện trước kia của tôi cùng Trương Tử Lăng, nhưng không phải là bây giờ, chờ lúc nào tôi muốn nói tôi sẽ nói cho em biết, tôi sẽ nói!" Hắn mở miệng, thu lại sự lạnh lùng, cùng sắc đen khác thường trong mắt.

Nhược Nhiên sửng sốt, không ngờ Tư Đồ Hiên Nhiên lại chủ động giải thích cho cô...
Nó giống như con ngươi màu đen hắc ám, cõi lòng Nhược Nhiên tràn đầy ấm áp.
"Hiện tại tôi cũng không muốn biết gì cả!" Nhược Nhiên đứng dậy, khinh thường nói.
"Trầm Nhược Nhiên, em trước cứ đi về phòng em, tắm rửa, thay quần áo, sau đó cầm mấy bộ quần áo tới đây." Tư Đồ Hiên Nhiên xoay người, vuốt lại mái tóc của mình.
Nhược Nhiên cầm toàn bộ sách giáo khoa và những đồ linh tinh, để vào trong túi đều đặt ở phòng Tư Đồ Hiên Nhiên, sau đó đi xuống cầu thang đến hành lang tầng hai.
Nhược Nhiên nhìn vào phòng khách, bố mẹ Tư Đồ Dật và bố mẹ Tô Cẩm Vy đang nói chuyện vui vẻ với nhau, Tô Cẩm Vy như chim nhỏ nép vào bên người Tư Đồ Dật.
Khóe môi Nhược Nhiên tràn ra ý cười, có lẽ như bây giờ là tốt nhất.

Tư Đồ Dật giống như là cảm nhận được ánh mắt Nhược Nhiên từ phía sau, nhẹ nhàng ngẩng đầu, nhìn về phía cầu thang tầng hai.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, trong đôi mắt light blue tràn đầy tình cảm, Nhược Nhiên cuống quít thu hồi tầm mắt của mình, trở về phòng của mình.
Sắp xếp mấy bộ quần áo, rồi vội vã lên tầng ba, không dám dừng lại, cũng không dám nhìn vào phòng khách.
Nhược Nhiên vội vã chạy vào phòng Tư Đồ Hiên Nhiên, Tư Đồ Hiên Nhiên nhăn lông mày, nhìn bộ dạng cô, bất mãn nói: "Chẳng lẽ phía sau có người đuổi theo em à?"
"Anh nói gì? " Nhược Nhiên sửng sốt, không rõ ý tứ của hắn.
"Tôi nói là, em chạy vội vã như vậy, phía sau có người đuổi theo em à?" Nhìn Nhược Nhiên hoảng loạn chưa ổn định, Tư Đồ Hiên Nhiên đứng lên, đi về phía Nhược Nhiên.
"Ah... Không có." Lắc đầu treo mấy bộ trang phục trong tay vào tủ quần áo của Tư Đồ Hiên Nhiên.
|cF