Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn

Chương 292: Lửa nóng áp môi lên cổ cô.






________________________________
Convert+ Editor: Mã Mã
Tô Cẩm Vy muốn giãy dụa đẩy Tư Đồ Dật ra.

Nhưng, môi hắn lại dán lên xương quai xanh cô, khuôn mặt Tô Cẩm Vy hết hồng lại đỏ, dần dần cô không hề phản kháng nữa, vì cô thích Dật mà.
Như vậy, cô có thể kết hôn với Dật.
Tô Cẩm Vy trấn định lại, gò má lại đỏ lên, nhẹ nhàng vươn hai tay của mình, quấn lên cổ Tư Đồ Dật.
Tư Đồ Dật dịu dàng ôm Tô Cẩm Vy tới bên giường.
Cơ thể trong lòng mềm mại, lửa nóng áp môi lên cổ của cô, một đường hôn xuống, xé bộ đồ ngủ ra.
Vùi chính cơ thể mình vào nơi mềm mại của cô.
Tô Cẩm Vy cắn chặt môi từ đầu tới cuối, chuẩn bị giao thân mình cho Tư Đồ Dật.

Lúc này đôi mắt Tư Đồ Dật đã đỏ lên, trong đêm tối, hắn thâm nhập vào cơ thể cô rất nhẹ nhàng, không hề phát ra một chút tiếng động nào.
Tô Cẩm Vy cảm thấy đau đớn đứng người, chẳng qua là cô đang cắn chặt môi trong bóng tối, cố gắng không để mình phát ra tiếng gì.
Một giây kia, Tư Đồ Dật lại bất ngờ tỉnh rượu, chống hai tay vào bên cạnh Tô Cẩm Vy, hắn cảm thấy rất mềm mại và cả thân thể đau đớn cứng ngắc.
Đôi môi Tư Đồ Dật dịu dàng hôn cô, hôn lên môi Tô Cẩm Vy, nụ hôn tinh tế.
Trầm giọng nói: "Tôi cưới em!"
Tô Cẩm Vy sửng sốt trong chốc lát, đôi mắt trào lệ vì mừng rỡ, nhẹ nhàng ôm lấy lưng Tư Đồ Dật.
Cuộc hoan ái được chậm rãi trôi qua trong bóng đêm.

Từ đầu tới cuối Tư Đồ Dật vẫn luôn tỉnh táo, tỉnh táo đoạt lấy thân thể Tô Cẩm Vy, tỉnh táo không ình đường lui, tỉnh táo ép mình buông tay Nhược Nhiên.
Rốt cục, sau một trận mây mưa, hai người họ bình tĩnh trở lại, Tư Đồ Dật nằm ở trên giường, nhẹ nhàng ôm lấy thân thể Tô Cẩm Vy.
Khuôn mặt cô đỏ ửng, thân thể run rẩy, tựa vào lồng ngực Tư Đồ Dật, mang theo nét ngượng ngùng và không được tự nhiên.
"Dật... lời anh vừa nói là thật sao? Anh muốn kết hôn với em?" Cô vừa cười vừa nhẹ nhàng nói, cô không thể tin nổi mình sẽ trở thành vợ Tư Đồ Dật.
"Ừ." Tư Đồ Dật trầm trầm mở miệng, nói tiếng ừ.
jy/ĉ