Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn

Chương 29: Mọi thứ hắn cho cô đều là thứ tốt nhất






______________________________________
Convert+ Beta: Mã Mã
Editor: Phong
Tuy rằng bên ngoài biểu hiện toàn là chán ghét, thế nhưng lại lệnh cho người phải đối xử tốt với cô, mọi thứ tốt nhất đều dành cho cô.

Thật sự là làm cho người khác không hiểu nổi trong lòng thiếu gia đang nghĩ gì.
Người hầu ngẩng đầu, thấp giọng nói: "Thiếu phu nhân, tôi đi chuẩn bị cơm cho cô."
Nhược Nhiên che chắn đáp lại một tiếng, chợt nghe âm thanh người hầu đi ra ngoài.
Hôm nay, ngày đầu tiên mà Tư Đồ Hiên Nhiên không đi ra ngoài hưởng lạc, mà ngồi ở phòng khách dưới lầu xem ti vi.
Người hầu trong nhà đều rất kinh ngạc, thiếu gia có bao giờ ở nhà xem ti vi mấy đâu, mỗi tối đều là đi ra ngoài quán ăn đêm.
Hay là vì đã để thiếu phu nhân ở trong lòng mình.
Người hầu chuẩn bị cơm nước cho Nhược Nhiên xong rồi bưng lên lầu,Tư Đồ Hiên Nhiên nhìn lướt qua, không nói gì.
Một lát sau, người hầu đem cơm nước bưng xuống, lúc này Tư Đồ Hiên Nhiên nhíu mày.

Mặt không thay đổi hỏi: "Ăn xong rồi?"
Người hầu gật đầu.
Sắc mặt Tư Đồ Hiên Nhiên thoáng trầm xuống, người hầu vừa sợ... vừa đổ mồ hôi lạnh, nhìn Tư Đồ Hiên Nhiên không nói gì, đi trở vào phòng bếp.
Tư Đồ Hiên Nhiên không tự chủ tay nắm chặt điều khiển từ xa, cô gái chết bầm này, là mèo sao, thế nào lại ăn ít như vậy.
Cơ bản là quá gầy.
Cô gái đáng chết! Tư Đồ Hiên Nhiên cũng không xem TV nữa, ném điều khiển từ xa, lạnh lùng đi thư phòng.
Người hầu trong nhà đều lau mồ hôi lạnh, hôm nay thiếu gia làm sao vậy?
Vui buồn bất định, làm cho người ta lo sợ! !

Tư Đồ Hiên Nhiên ngồi ở thư phòng, sửa sang lại văn kiện, trong lòng đã trầm tĩnh trở lại.
Ngẩng đầu, nhìn đồng hồ, đã 10 giờ tối, thời gian này, coi như đã trễ.
Hắn đứng dậy mặc một chiếc áo rồi đi ra ngoài.
"Bảo tài xế ở cửa chờ tôi!" Họ Tư Đồ Hiên Nhiên đứng ở cầu thang, ra lệnh cho người hầu, xoay người trở lại, đi tới phòng của Nhược Nhiên.
Nhược Nhiên ăn một chút đồ ăn, đầu óc còn choáng váng, dựa vào thành giường, dùng sức xoa mũi.
Tư Đồ Hiên Nhiên không có đi đi vào, đứng ở ngoài cửa, lạnh lùng nhìn thoáng qua Nhược Nhiên, thấy cô không có gì, lúc này mới xoay người, đi xuống lầu dưới.